- Trang Chủ
- Xuyên không
- Căn Cứ Nông Học Số 9 (Dịch) (Đã Full)
- Chương 83: Trước không loạn được, giờ cũng không loạn (2)
Chu Thiên Lý vội vã lên máy bay trực thăng bay tới Căn cứ trung ương, mặc dù ông ấy là viện trưởng của Căn cứ nông học số chín, cũng đã có những cống hiến không nhỏ cho sự nghiệp chăn nuôi, thậm chí trong mắt của một số ít cán bộ chăn nuôi, địa vị của ông ấy cũng tương đương với "Nghiêm Thắng Biến", ở trong phương diện chăn nuôi ông ấy đã có những cải cách đạt nhiều thành tựu.
Tuy nhiên, từ góc độ của Căn cứ trung ương, đặc biệt là Viện nghiên cứu nông học, Chu Thiên Lý vĩnh viễn chỉ là một nghiên cứu viên bình thường, mặc dù hiện tại ông ta đang phụ trách quản lý Căn cứ nông học số chín.
Vì vậy, sau khi ông ấy tiến vào cửa lớn, suốt đường đi không có mấy nghiên cứu viên chú ý đến ông ấy, ông ấy chỉ có thể gật đầu coi như là chào hỏi với những người quen trong cái viện nghiên cứu bận rộn này.
"Chu viện trưởng." La Phiên Tuyết mới từ trong phòng thí nghiệm đi ra, nhìn thấy người quen, không khỏi tiến lên một bước: “Sao ngài lại đến đây?"
Nghiên cứu viên chăn nuôi là một nhân vật phụ trong Viện nghiên cứu nông học trung ương, bình thường Chu Thiên Lý đều ở Căn cứ nông học số chín, nghiên cứu về chăn nuôi.
"Nghiêm tổ trưởng bảo tôi đến đây." Bởi vì bài tọa đàm lần trước, Chu Thiên Lý rất có hảo cảm với La Phiên Tuyết, ông ấy bất đắc dĩ nói: “Tạm thời tôi còn chưa biết chuyện gì."
La Phiên Tuyết đang chuẩn bị nhường đường, thì quang não trên cổ tay của cô ta chợt lóe lên, cô ta bấm vào và thấy là tin nhắn của Nghiêm Thắng Biến gửi tới, bảo cô ta đến phòng họp phía trên.
"Chu viện trưởng, xem ra chúng ta phải cùng đi rồi." La Phiên Tuyết giơ cổ tay lên cười nói, vầng sáng màu bạc tỏa sáng dưới ánh đèn của tòa nhà của viện nghiên cứu, những bông tuyết lục giác tinh xảo và đẹp đẽ xuất hiện xung quanh cô ta.
Hai người cùng nhau vào trong thang máy, khi họ tiến vào phòng họp, bên trong ngoại trừ có Nghiêm Thắng Biến và Diệp Trường Minh, còn có bảy nghiên cứu viên khác.
Ánh mắt của Chu Thiên Lý quét qua gương mặt của bảy vị nghiên cứu viên này, liền có linh cảm vấn đề lần này không nhỏ, dù sao thì những nghiên cứu viên được ngồi ở trong phòng họp căn bản đều là những người có tiếng nói nhất trong tòa nhà này.
Nhìn thấy ông ấy đi vào, Nghiêm Thắng Biến đứng dậy kéo chiếc ghế bên cạnh nói: "Chu viện trưởng, mời ngồi."
Một số nhà nghiên cứu viên khác ngồi ở hai bên bàn dài cúi đầu xem tài liệu của họ, một vài người gật đầu với Chu Thiên Lý, còn lại chỉ chào hỏi với La Phiên Tuyết ở phía sau.
"Nghiêm tổ trưởng, lần này bảo tôi tới đây là có chuyện gì quan trọng phát sinh sao?" Chu Thiên Lý ngồi xuống thì hỏi.
Nghiêm Thắng Biến gật đầu: "Tôi sẽ sớm đến Tự thành, hôm nay khẩn trương triệu tập mọi người đến đây, quả thật là có chuyện quan trọng cần thương thảo."
La Phiên Tuyết ngồi ở nơi gần cửa nhất khi nghe thấy nửa câu đầu, vô thức nhìn về phía Diệp Trường Minh ở đối diện.
Mặc dù cô ta được biết đến là nghiên cứu viên thiên tài và tiềm năng nhất ở Viện nghiên cứu nông học trung ương, nhưng địa vị của cô ta so với Nghiêm Thắng Biến thì cách biệt không nhỏ, do đó nếu cả hai người đều cần thủ vệ giả thì Diệp Trường Minh với tư cách là đội trưởng của Dị sát đội số 0, chắc chắn sẽ được phái đến bên cạnh của Nghiêm Thắng Biến.
Huống chi... Lần trước là lần đầu tiên cô ta ra ngoài làm nhiệm vụ quan trọng, vốn là phái Dị sát đội số 1 đi theo, nhưng sau quá trình điều hành, tạm thời chỉ có Dị sát đội số 0 còn bỏ trống nhiệm vụ liền bị điều động đến chỗ cô ta.
Nghiêm tổ trưởng lại muốn đi Tự thành, e rằng Dị sát đội số 0 cũng sẽ đi theo.
"Một loài thực vật dị biến cấp A ở Tự thành đã biến mất."
Nghiêm Thắng Biến liếc mắt nhìn Chu Thiên Lý, sau đó đưa video và ảnh chụp: “Có loài mối dị biến xuất hiện ở chỗ nó biến mất, tạm thời vẫn chưa xác định được nguyên nhân của vụ việc."
"Tôi chưa từng thấy một quần thể động vật dị biến như thế này, thậm chí là côn trùng." Chu Thiên Lý là người đầu tiên cau mày, ông ấy là nghiên cứu viên chăn nuôi, cả đời này của ông ấy cũng chỉ toàn tiếp xúc với động vật.
"Trong Tự thành thực vật dị biến có vấn đề à? Bị động vật gặm nuốt rồi mới dị biến sao?" Có một nghiên cứu viên nổi danh lên tiếng suy đoán.
Chu Thiên Lý lập tức phản bác: "Không thể nào! Chí ít... Lúc trước chúng tôi đã từng thí nghiệm qua, thực vật dị biến trong Tự thành không có ảnh hưởng đến tốc độ dị biến của động vật."
"Hiện nay vẫn còn chưa xác định được nguyên nhân." Nghiêm Thắng Biến giơ tay ra hiệu bọn họ không cần tranh cãi: “Tôi hy vọng Chu viện trưởng có thể cùng đi với tôi đến Tự thành, một lần nữa thiết lập lại tiêu chuẩn."
"Được, tôi sẽ đi." Chu Thiên Lý không chút do dự đồng ý.
Nghiêm Thắng Biến không ngạc nhiên với câu trả lời của Chu Thiên Lý, lại nhìn về phía của những nghiên cứu viên khác: "Tôi chỉ sợ rằng thực vật dị biến cấp A có biến hóa mới, vì thế lần này hướng Căn cứ trung ương kiến nghị, xin tạm hoãn hướng mở rộng ra bên ngoài, trước đối với các địa phương khác tiến hành dò xét giám sát lại một lần nữa và lấy mẫu."
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận