Cuối tháng tám, thời tiết bắt đầu chuyển lạnh, Căn cứ nông học số chín nghênh đón một học kỳ mới, các sinh viên khoa nông học cũng đang chuẩn bị một đợt gieo trồng mới.
Hà Nguyệt Sinh vươn ngón tay lục lọi hai túi hạt giống mới được phát ở trên bàn, chữ viết trên các túi được ghi bằng bút lông màu đen: Khổ qua và cải thảo.
"Năm sau chúng ta trồng cây gì?" Triệu Ly Nông cầm trên tay hai gói hạt giống giống nhau, đây là nhiệm vụ của lớp nông học bọn họ trong học kỳ mới.
Hà Nguyệt Sinh suy nghĩ một chút: "Sang năm chuyển đến khu Đông, chắc là gạo hoặc các loại ngũ cốc."
Căn cứ nông học số chín sẽ cung cấp các loại hạt giống khác nhau cho sinh viên nông học trong vòng bốn năm, đồng thời giáo sư cán bộ trồng trọt sẽ hướng dẫn quá trình sinh trưởng của những loại cây đơn giản nhất.
Vụ xuân và vụ thu sẽ gieo hạt vào lúc nào, cách hạt giống nảy mầm, mọc lá, ra hoa, kết quả, cả một chuỗi quá trình sinh trưởng và hình dáng để tất cả các sinh viên nắm rõ.
Còn những cái khác thì sinh viên nông học phải tự túc kinh phí để học tập.
Tiết học đầu tiên của học kỳ mới kết thúc bằng việc phân phát hạt giống, Hà Nguyệt Sinh huých cùi chỏ vào Triệu Ly Nông ở bên cạnh, hất cằm về phía cửa: "Ngụy Lệ."
Triệu Ly Nông ngẩng đầu nhìn sang, quả nhiên nhìn thấy Ngụy Lệ đang đứng ở cửa vẫy tay.
Hai người thu dọn xong đồ đạc, đứng dậy đi ra cửa.
"Học muội, chúng ta đi ăn cơm thôi!"
Ngụy Lệ đối với căn tin số một vẫn còn có bóng ma trong lòng. Bọn họ đều từng là những người bạn cùng ăn gà nướng và dưa hấu, Ngụy Lệ nghĩ rằng bọn họ có một mối quan hệ sâu sắc.
Triệu Ly Nông gật đầu: "Đồng Đồng chắc cũng đã tan rồi, cùng đi đi."
Tầng một của tòa nhà hình tròn rất lớn, từ lớp nông học đi bộ đến lớp làm vườn mất khoảng mười phút, ba người đi loanh quanh vài vòng, tình cờ đụng phải Đồng Đồng, trong tay cô ấy cũng cầm hai túi hạt giống mới được phát.
"Học tỷ?" Đồng Đồng nhìn thấy Ngụy Lệ cùng tới thì hơi kinh ngạc, nhưng rất nhanh bị Ngụy Lệ kéo sang, cùng nhau đi tới căn tin số hai.
"Đây là hoa sao?" Ngụy Lệ liếc nhìn thoáng qua hạt giống trong tay của Đồng Đồng: “Có một số loài hoa cỏ có thể dùng làm thuốc nhuộm, nếu như em dự định đi theo phương hướng này thì đi Căn cứ số tám đi, chị có thể hỗ trợ."
Ngụy Lệ không e dè mình là người có quan hệ.
Căn cứ số tám phụ trách về hương liệu và thuốc nhuộm, mẹ cô ấy Đan Vân chính là nghiên cứu viên về phương diện này, ở Căn cứ số tám rất có tiếng nói.
Đồng Đồng sững sờ, sau đó mới nói: "Em. . . Còn chưa nghĩ tới."
"Vậy em nghĩ kỹ thì bất cứ lúc nào cũng có thể nói với chị." Ngụy Lệ ưỡn ngực nói: “Chị có thể tùy ý ra vào phòng làm việc của mẹ, trong đó chất đầy tài liệu."
Đương nhiên, điều Ngụy Lệ nói vẫn chưa đúng lắm, mẹ cô ấy không đóng cửa phòng làm việc chỉ thuần túy là muốn giáo dục hun đúc đứa con gái dốt nát chỉ biết chuyên tâm nuôi gà này...
Thức ăn ở căn tin số hai rõ ràng kém hơn so với căn tin số một, Triệu Ly Nông và Đồng Đồng ăn không nhiều, điều đó có nghĩa là bữa ăn của Hà Nguyệt Sinh sẽ nhiều hơn một chút.
Ngụy Lệ rất thích ăn cho nên mang về một đĩa đầy ắp, ngồi cùng hàng với Đồng Đồng.
Cô ấy đặt thức ăn lên trên bàn, sau khi ngồi xuống thì nhìn Triệu Ly Nông đang ngồi ở phía đối diện, chăm chú đánh giá một hồi, kỳ quái hỏi: "Có phải em đã gầy hơn không?"
Hà Nguyệt Sinh và Đồng Đồng nghe vậy, theo bản năng nhìn sang Triệu Ly Nông.
"Có sao?" Hà Nguyệt Sinh và Triệu Ly Nông có thời gian ở bên nhau lâu nhất, hắn ta căn bản không phát hiện ra sự khác biệt.
Đồng Đồng nhìn kỹ một chút, đồng ý theo Ngụy Lệ: "Hình như là gầy thật."
"Có lẽ do thời tiết quá nóng." Triệu Ly Nông kết thúc một đề tài vô nghĩa này.
Ngụy Lệ dễ dàng bị bỏ qua như vậy, nhưng trong lúc vùi đầu ăn cơm, cô vẫn nghĩ rằng học muội không chỉ gầy đi, mà tựa hồ còn có tâm sự nặng nề. . . .
Buổi tối, Đồng Đồng đang ngồi ở trước bàn nghiên cứu những hạt giống mới được phát, đưa lưng về phía Triệu Ly Nông đang ngồi tựa lưng vào ghế, đầu ngón tay của cô lướt nhanh trên màn hình, nhưng ánh mắt lại mơ màng trống rỗng không xem được nội dung nào cả.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận