Nhưng đối phương đã điều chỉnh lại góc nhìn của quang não, Triệu Ly Nông rất nhanh đã phát hiện ra người phụ nữ ở đối diện đang ngồi trên xe lăn, một đôi chân teo tóp, đầu tóc rối bù quần áo xộc xệch là do vội vàng chạy đến lấy quang não.
"Con còn giận sao?" Người phụ nữ gầy gò xanh xao bất đắc dĩ: “Kỳ nghĩ hè cũng không chịu về nhà."
"Nhà?" Triệu Ly Nông sững sờ, lúc trước cô đã kiểm tra qua sổ thông tin của mình, nhưng không có ai trong đó.
Người phụ nữ một tay giữ chặt chân của mình, nhìn Triệu Ly Nông nói: "Tiểu nông, lúc trước mẹ chỉ sợ con trở thành người thứ hai giống như mẹ, cũng không phải có ý không cho con trở thành sinh viên nông học."
Mẹ?
Sau khi nghe rõ lời của đối phương nói, hô hấp của Triệu Ly Nông đột nhiên ngưng trệ, bộ não hiếm khi ngừng hoạt động: "..."
Cô... thật sự lại có mẹ?
"Mẹ biết con không muốn sống cuộc sống như thế này." Trên mặt của người phụ nữ trong video hiện lên một tia thống khổ, nhưng rất nhanh lại khôi phục lại dáng vẻ dịu dàng, nhưng do bà quá gầy, sự dịu dàng đó chứa đây sự động viên mạnh mẽ: “Nhưng mẹ chỉ luôn hy vọng con có thể sống an toàn ở Căn cứ trung ương."
"Tiểu Nông, điều con muốn làm, mẹ sẽ không ngăn cản con." Trong đôi mắt người phụ nữ dần dần bùng lên hai ngọn lửa: “Đồ vật quan trọng nhất của Triệu gia mẹ đều cho con, mẹ muốn con tiến lên."
Triệu Ly Nông trước đây muốn làm gì? Tiến lên đâu?
Trong một khoảnh khắc, Triệu Ly Nông cảm thấy mình đang rơi vào một trạng thái mê mang như lần đầu tiên mới vừa khám phá ra một thế giới mới, không biết gì về mọi thứ xung quanh.
Người phụ nữ gầy gò cố nén ho vài tiếng, tinh thần uể oải, nhưng vẫn cười dịu dàng Triệu Ly Nông: "Mẹ ở đây đợi con đến đón."
Triệu Ly Nông thật sự không hiểu đối phương đang nói gì, vì vậy chỉ trực tiếp cúi đầu mở gói hàng chuyển phát nhanh trong tay, bên trong là một quyển vở ghi chép.
Cô cau mày tiện tay mở nó ra, đập vào mắt chính là một dòng chữ tinh tế —— Tư liệu nghiên cứu nông học của Triệu gia.
Trái tim của Triệu Ly Nông đột nhiên nhảy thình thịch, mặt không chút thay đổi tiếp tục dùng đầu ngón tay lật sang trang sau, trên đó dày đặc chữ viết về các phương pháp gieo trồng, cùng với các biện pháp phòng chống, cô vội vàng lật xem sơ qua.
Cái này... Quả thực có thể dùng làm sách giáo khoa cho Căn cứ nông học số chín .
"Kể từ ngày con đi, mẹ đã bắt đầu viết." Người phụ nữ cười khổ, chỉ vào đầu của mình: "Sức khỏe của mẹ không tốt, phản ứng quá chậm, mãi cho đến tháng trước mới viết xong."
Thấy Triệu Ly Nông không nói lời nào, người phụ nữ ngồi ở trên xe lăn vẫn lảm nhảm: "Năm đó người kia nhìn trúng tư liệu nghiên cứu của Triệu gia trong tay mẹ, cuối cùng thành công lừa gạt lấy đi tư liệu, mẹ cũng trở thành tàn phế, chỉ là ông ta không biết có rất nhiều thứ mẹ vẫn ghi nhớ ở trong đầu."
"Tiểu Nông, con là con gái của mẹ, tư liệu nghiên cứu mấy đời của Triệu gia là của con." Vẻ mặt của người phụ nữ trở nên nghiêm túc: “Con xem xong thì hủy đi, đừng giữ lại, đề phòng người khác trộm đi."
Triệu Ly Nông khép quyển vở lại, cuối cùng mở miệng: "Tư liệu nghiên cứu mấy đời của Triệu gia?"
Người phụ nữ gầy gò xanh xao gật đầu: "Trong mười năm dị biến, Triệu gia từng chiếm vị trí quan trọng trong giới nghiên cứu, mọi thứ mà con biết đều thuộc về Triệu gia của chúng ta, nhưng không ai có thể nói trước được điều gì."
"Đừng trách mẹ lúc trước đã không nói cho con biết." Người phụ nữ ho khan mấy tiếng, hô hấp dần đều lại thì mới tiếp tục nói: “Mẹ đã từng cảm thấy mình không xứng với họ Triệu, vì thế nên tự bỏ đi họ của mình, nhưng Tiểu Nông, con họ Triệu, con nên làm những chuyện họ Triệu đã làm."
Triệu Ly Nông nhanh chóng sắp xếp lại tất cả tin tức mà cô nhận được, nghĩ đến cái tên trên tờ giấy, chậm rãi mở miệng: "... mẹ là Triệu Phong hòa?"
Người phụ nữ ngồi trên xe lăn, cũng chính là Phong Hòa, trên mặt lộ ra mấy phần hoài niệm: "Đúng vậy, trước đây là cái tên này.”
Triệu Ly Nông nắm chặt quyển vở trong tay, cô không ngờ tới vấn đề cô băn khoăn lâu như vậy, đột nhiên lại được giải quyết.
Nếu như đầu tháng tám có thể nhận được gói hàng chuyển phát nhanh này, cô sẽ có thể hành động sớm hơn.
May mắn thay, tất cả vẫn chưa quá muộn.
Tuy rằng... Ở thế giới này cô có thêm một người mẹ.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận