Triệu Ly Nông mới vừa từ thị trường giao dịch trở về, trên tay cầm một túi hạt giống hành lá, còn chưa đến gần phòng công cụ nông học, Hà Nguyệt Sinh quay đầu nhìn thấy cô liền nhanh chân chạy tới.
"Bạn học tiểu Triệu!" Hà Nguyệt Sinh một bộ dáng "Lên án": “Cậu lại là thế hệ sau của nghiên cứu viên đấy, đưa cho Đồng Đồng vài trang tư liệu, thậm chí không gửi cho tôi một tin nhắn nào!"
"Cậu muốn tài liệu nông học nào, trên bản tư liệu đều có, tôi có thể nói cho cậu biết." Triệu Ly Nông sở dĩ không chờ đến hôm sau mới xé tư liệu đưa cho Hà Nguyệt Sinh, một là tâm tư của hắn ta không nằm ở trên lĩnh vực nông học, hai là hắn ta có thể không như Đồng Đồng trực tiếp chia sẻ tư liệu ra bên ngoài.
"Quên đi." Hà Nguyệt Sinh xua tay: “Nếu cậu có tư liệu, thì cứ trồng trọt thật giỏi vào, sau đó để tôi đến ôm bắp đùi."
Triệu Ly Nông nghe vậy thì cười một tiếng, không mang theo chút ngạc nhiên nào.
...
Bất quá chỉ trong một ngày, thông tin Triệu Ly Nông có bản tư liệu đã truyền ra bên ngoài, cô cũng không có che giấu bất cứ điều gì, thậm chí xế chiều hôm đó còn gửi thêm một tin nhắn vào trong nhóm của lớp nông học ban C.
AAA nông dân tiểu Triệu: [Tôi thấy ở trong tư liệu có cái một lý thuyết, gọi là thực vật cộng sinh. Nghe nói nếu như trồng hành và dưa cùng một hố, có thể giảm bệnh hại cho dưa và thúc đẩy quá trình sinh trưởng.]
Mạng sống quan trọng: [Được, tôi nghe Bồ Tát, vậy thì đi mua hạt giống hành thôi!!!]
Mật thám Hà tổng: [Hạt giống hành lá đã mua ~ đắc ý. jpg ]
AAA nông dân tiểu Triệu: [Hôm qua tôi đọc nhiều tư liệu quá, vẫn chưa hoàn toàn tiêu hóa hết, qua mấy ngày nữa tôi sẽ sắp xếp lại tài liệu thực vật cộng sinh, xong sẽ gửi lên trên nhóm, mọi người cứ tùy ý xử lý. ]
Tin nhắn này của cô, chưa qua một đêm, đều đã được sao chép và lan truyền khắp Căn cứ nông học số chín.
Hôm sau, trong nhóm của tân sinh viên đột nhiên có thêm mấy ngàn người, hầu như đều là những sinh viên cũ trà trộn vào nhóm của tân sinh viên, ngay lập tức cố gắng chuyển tiếp tài liệu nông học của ban C đi.
Thậm chí còn có rất nhiều cán bộ trồng trọt và giáo sư giả mạo sinh viên chui vào nhóm.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ Căn cứ nông học số chín rơi vào một trạng thái quỷ dị, tất cả mọi người là lặng lẽ, là huyên náo.
Bọn họ ở trong nhóm tân sinh viên lặng lẽ cất giữ tài liệu của Triệu Ly Nông, lại điên cuồng lén lút nhắn tin riêng với những người khác.
Tất cả mọi người đều muốn biết Triệu Ly Nông đã gửi những nội dung gì.
Về phần người trong cuộc là Triệu Ly Nông thì lại giả vờ không biết, cô vẫn như trước ban ngày đến chăm sóc hạt giống vừa mới được phát trong học kỳ mới, ban đêm thì lại viết tài liệu.
Bất quá, có một ngày sau giờ học, Khang An Như đã gọi cô đi ra ngoài.
"Em làm như vậy, có thể sẽ đắc tội người khác." Vẻ mặt của Khang An Như đầy phức tạp chỉ chỉ phía trên: “Các nghiên cứu viên nông học ở Căn cứ trung ương hàng năm sẽ nhận được rất nhiều điểm trong việc hỏi đáp, trước đó em đã phá hỏng một vấn đề, tạm thời vẫn chưa có nghiên cứu viên phát hiện, sau này... em phải làm sao?"
Chặt đứt con đường tài lộ của người khác, chẳng khác nào như giết cha mẹ của người ta vậy. Từ xưa đến nay, mãi cho đến tận thế giới dị biến như ở hiện tại, vẫn là đạo lý giống như vậy.
Tại sao nghiên cứu viên muốn ôm lấy và cất giấu những tài liệu này, chẳng phải là vì lợi ích và quyền lực tác động hay sao?
"Căn cứ trung ương hẳn cũng không có luật nào quy định em không thể chia sẻ tư liệu của mình phải không." Triệu Ly Nông chậm rãi nhưng kiên định nói: “Huống hồ, nếu tư liệu của nhà em mà có thể dao động địa vị của một nghiên cứu viên, nói vậy bọn họ cũng nên tiếp tục nghiên cứu chuyên sâu những thứ khác, thay vì chỉ ôm lấy phần tài liệu mà trì trệ không cầu tiến."
Khang An Như trầm mặc hồi lâu, cuối cùng thấp giọng nhắc nhở: "Đã như vậy, em... tạo mối quan hệ với Ngụy Lệ nhiều một chút đi."
Triệu Ly Nông không đáp lại.
Ngụy Lệ ở trong mắt cô, chỉ là một cái nickname trên mạng tên bình khí xui xẻo, là một học tỷ thích nuôi gà và thích ăn gà.
Còn những điều khác... cứ thuận theo tự nhiên.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận