Cô ấy chăm chú suy nghĩ nửa ngày, cuối cùng tay phải đập vào lòng bàn tay trái, vô cùng chắc chắc nói: "Bởi vì chị bán phân gà giá rẻ!"
"..."
"Không muốn nói thì đừng nói!" Nghiêm Tĩnh Thủy đùng một cái, dùng sức đóng sầm cửa lại.
Khuôn mặt của Ngụy Lệ đầy vẻ mê man, những gì cô ấy nói đều là sự thật mà. Nếu không phải cô ấy bán phân gà giá rẻ, làm sao mà quen với Triệu Ly Nông chứ.
Chậc chậc, Nghiêm Tĩnh Thủy này tính khí thật kém, chẳng giống cha cô ta một chút nào.
Ngụy Lệ vừa lắc đầu vừa đi ra ngoài, lại đi đến chuồng nuôi gà.
...
Phòng học lớp nông học ban C.
Hà Nguyệt Sinh liên tiếp ngáp dài, hắn ta giơ tay khều vào Triệu Ly Nông bên cạnh: "Bạn học tiểu Triệu, thương lượng chút đi."
Triệu Ly Nông nghiêng đầu: "Chuyện gì?"
"Lần sau cậu đăng tài liệu có thể đừng chọn nửa đêm canh ba được không?" Hà Nguyệt Sinh giơ lên hai ngón trỏ lên, chỉ vào quầng thâm dưới mắt mình: “Thấy không, cả một buổi tối hưng phấn không ngủ được."
Triệu Ly Nông không lên tiếng.
Hà Nguyệt Sinh ngón tay lại xoay một cái, hướng về bốn phía chỉ một vòng: "Xem đi."
Toàn bộ sinh viên trong lớp đều buồn ngủ ngáp ngắn ngáp dài ngáp liên tục, hiển nhiên là tối qua sau khi nhận được tài liệu đều không có ngủ.
Lúc này Khang An Như đi vào, mặc dù vội vàng dùng tay ngăn lại, nhưng Hà Nguyệt Sinh và Triệu Ly Nông vẫn nhìn thấy rõ ràng là Khang giáo sư cũng đang đánh ngáp.
"Vì sức mạnh giấc ngủ của thầy và trò." Hà Nguyệt Sinh hạ thấp giọng: “Bạn học tiểu Triệu, cậu nhớ buổi tối đừng gửi tài liệu nhé!"
Triệu Ly Nông giơ nắm tay lên khụ một tiếng: "Lần sau tôi sẽ chú ý thời gian."
Trước đây bởi vì nhiệm vụ quá nặng, giáo sư hướng dẫn thường nửa đêm khuya khoắt mới tìm đến cô, Triệu Ly Nông đã quen với việc viết xong luận văn sẽ lập tức gửi bài cho giáo sư, xưa nay vẫn không hề để ý đến thời gian là sớm hay muộn.
Khang An Như vẫn đến lớp như trước, nhưng trong tâm trí của giáo sư và sinh viên đều có chút bay bổng. Tài liệu đó không chỉ mang đến những kiến thức mới, mà còn có một loại cảm giác chấn động.
Bọn họ chấn động vì Triệu Ly Nông thật sự đã biên soạn tài liệu đàng hoàng rồi gửi đi, một chiếc bánh rơi xuống quá dễ dàng, trong lúc nhất thời khiến cho người khác có cảm giác khó tin.
Tâm tư của Triệu Ly Nông cũng không hoàn toàn ở trong lớp, nhưng cô không phải bởi vì chuyện tài liệu, mà là đang suy nghĩ về chiếc máy bay trực thăng đã bay đi từ Căn cứ nông học số chín, đến hiện tại vẫn chưa bay trở về.
Người rời đi chắc chắn là Chu viện trưởng.
Không biết có quan hệ gì với video mà Ngụy Lệ đã gửi cho cô hay không, Chu Thiên Lý là nghiên cứu viên chăn nuôi, đột nhiên rời khỏi Căn cứ nông học số chín, hơn phân nửa chính là do động vật dị biến.
Đáng tiếc vẫn chưa xem kỹ video kia.
Trong lòng Triệu Ly Nông thở dài, anh họ của Ngụy Lệ xuất hiện quá nhanh.
Nếu sớm biết thì khoan mở cái video kia cũng được, cảm giác chỉ mới xem được một nửa mà không xem được hết, đối với một người quen nghiên cứu và suy nghĩ như Triệu Ly Nông mà nói, thực sự thống khổ.
Triệu Ly Nông một tay chống đỡ một bên mặt, nghĩ thầm: Không biết sau này khi trở thành nghiên cứu viên, có phải có thể xem những video tuyệt mật kia hay không.
...
Giờ khắc này trong Tự thành, trong doanh trại đang đóng quân tạm thời, Nghiêm Thắng Biến đứng ở trước màn hình lớn với vẻ mặt biểu hiện khó coi.
Ông ấy đã kiến nghị đến Căn cứ trung ương để các nghiên cứu viên quan sát lại các thực vật dị biến cấp A, ngoại trừ muốn xác nhận sự kiện về cây long trảo hòe ở Tự thành long có phải là một trường hợp độc lập hay không, mặt khác ông ấy còn muốn mấy người nghiên cứu viên quanh năm chỉ chờ ở trong Viện nghiên cứu kia phải vận động.
Không ngờ tới thực vật dị biến cấp A thật sự đã xảy ra vấn đề.
Nghiêm Thắng Biến khẩn trương nhìn chằm chằm cái khung trên màn hình lớn:
"Báo cáo tình hình hiện tại."
"Cây tuyết tùng dị biến cấp A ở núi Thạch Hoàng đã biến mất!"
"Cây mặt người dị biến cấp A ở Khâu thành đã biến mất!"
"Cây thủy liễu dị biến cấp A ở Vân thành đã biến mất!"
...
Từ tin nhắn này đến tin nhắn khác được truyền tới, vẻ mặt ôn hòa thường ngày của Nghiêm Thắng Biến chỉ còn lại một tầng băng giá lạnh lùng và trầm mặc.
Trong tình huống không nằm trong sự hiểu biết của bọn họ, đã có phát sinh biến hóa.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận