Rất nhanh, các giáo sư của Căn cứ nông học số chín đã biết rằng con dê của Chu viện trưởng đã bị dị biến, còn bị một sinh viên dùng súng bắn chết.
“Sinh viên này lấy súng ở đâu ra?”
“Không phải, sinh viên này làm sao lại chạy vào địa bàn của viện trưởng?”
“Nghe nói là bọn họ chui lỗ chó mà vào.”
“ Sinh viên kìa là Ngụy Lệ, có súng là chuyện bình thường "
...
Dê của Chu viện trưởng đột nhiên bị dị biến, lại còn bị bắn chết.
Cả bốn đang ở bên trong phòng thẩm vấn, kể đi kể lại những gì đã xảy ra vào thời điểm đó.
Lần này, Triệu Ly Nông không che giấu những gì cô nhìn thấy, kể lại toàn bộ chi tiết, cô cũng đoán rằng con dê trắng dị biến có thể có liên quan đến một loại thực vật dị biến nào đó, hy vọng rằng bọn họ sẽ kiểm tra kỹ lưỡng mảnh thảo nguyên nhỏ này.
“Chất dịch màu xanh lục?” Người thẩm vấn nhìn vết bẩn trên người Triệu Ly Nông: “Cô xác định không phải là lăn trên cỏ nên bị dính chứ?”
“Không, những người khác cũng nhìn thấy.” Triệu Ly Nông nhìn tấm kính đối diện. "Mọi người có kiểm tra xác của dê trắng dị biến đó chưa?"
"Kiểm tra thi thể hay không không phải việc của cô." Người thẩm vấn thô bạo nói, sau đó mới nhớ tới đối phương gần đây là sinh viên đã chia sẻ tài liệu nông học mấy lần, lại cố gắng làm dịu ngữ khí. " Xác của con dê trắng không có gì bất thường, hơn nữa sau khi động vật dị biến, chuyện gì cũng có thể xảy ra."
Sau khi động vật dị biến thì còn có thể xảy ra chuyện gì?
Cô chưa bao giờ nhìn thấy bất kỳ điều gì xảy ra sau khi thực vật dị biến, nhưng động vật và thực vật dị biến trên thế giới này không thể được đánh giá bằng các nguyên tắc thông thường.
Triệu Ly Nông rơi vào trầm tư, nghi ngờ rằng mình đã suy nghĩ quá nhiều.
Sau đó, có biên bản thẩm vấn thông thường, Đan Trần từ bệnh viện của căn cứ đến đón Ngụy Lệ, với sự có mặt của ông ấy, cuộc thẩm vấn diễn ra suôn sẻ hơn, cuối cùng cũng nhân tiện dẫn mấy người bọn họ đưa xuống lầu.
“Cả ngày chỉ chạy lung tung.” Trên mặt của Đan Trần vẫn còn đang tức giận: “Cháu đang khiến các bạn khác gặp nguy hiểm đấy, Ngụy Lệ, cháu càng ngày càng có tiền đồ.”
Ngụy Lệ cúi đầu thành thật chịu mắng, cô ấy thực sự thích vui chơi, lần này còn mang theo học đệ học muội, còn suýt chút nữa khiến bọn họ gặp nguy hiểm: "Cháu sai rồi."
"Kỳ thật lần này là nhờ có học tỷ dùng súng bắn chết con dê trắng dị biến đó." Đồng Đồng ở bên cạnh nói tốt cho cô ấy.
“Đạn đầy rồi đấy, nhớ luôn mang theo súng bên người.” Đan Trần trả lại súng cho Ngụy Lệ, ấn vào giữa lông mày, cuối cùng ông ấy thở dài: “Chỉ cần cháu không bị thương là được. Cậu sẽ nói với Chu viện trưởng chỗ cháu, nếu lần sau cháu thực sự muốn đi du ngoạn, thì phải mang theo thủ vệ đội."
Căn cứ nông học số chín có thể dùng tiền để thuê thủ vệ đội.
“Cháu hiểu rồi.” Ngụy Lệ thành thật gật đầu.
Đan Trần vừa rời đi, Ngụy Lệ lập tức hồi máu, sinh long hoạt hổ nói: "Lần này là lỗi của chị, lần sau chị mời mọi người ăn tối."
"Tạm biệt." Hà Nguyệt Sinh từ chối: "Lần trước chị mời Ly Nông ăn cơm, đụng phải bạc hà dị biến, lần này cùng đi du ngoạn, lại đụng phải dê trắng dị biến. Nếu có lần sau nữa, sợ tụi em khó giữ được tính mạng."
Ngụy Lệ kiên trì nói: “…Vậy thì chị sẽ đóng gói và gửi nó đến phòng ngủ của mọi người.”
Mấy người hướng về phía bên ngoài nội quyển, Triệu Ly Nông quay đầu nhìn về phía Hà Nguyệt Sinh bên cạnh: "Cây chủy thủ đó của cậu ở đâu mà có?"
Hà Nguyệt Sinh sửng sốt một chút, sau đó nhún vai: "Sau chuyện lần trước ở căn tin số một, tôi đã lén lút mua nó, bởi vì tôi sợ sẽ đụng phải động thực vật dị biến nào đó."
Hắn ta hếch cằm chỉ vào Ngụy Lệ bên kia: “Tuy rằng không mua được súng, nhưng vẫn có thể kiếm được một con cây chủy thủ tốt, có điều hơi đắt một chút. ”
Triệu Ly Nông đi mấy bước, sao đó nói với hắn ta: "Tôi cũng muốn một cây chủy thủ, cậu có tin tức thì nói cho tôi biết."
Ngoại trừ dao phay và dao trái cây, những dao cụ khác đều bị kiểm soát, cũng không thể mua trực tuyến được.
“Được.” Hà Nguyệt Sinh không chút do dự đồng ý: “Cậu cứ chuẩn bị tiền đi, khi nào kiếm được cây chủy thủ tốt thì sẽ nói cho cậu biết.”
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận