- Trang Chủ
- Xuyên không
- Cặp Chị Em Cực Phẩm Nổi Tiếng Trong Show Thực Tế Bằng Cách Đấu Đá Nhau (Dịch) (Đã Full)
- Chương 38: Ngàn Vạn Nỗi Buồn
Đáy mắt Sở Vi Nhu đột nhiên trào lên một lớp sương mù, đôi mắt long lanh không chớp nhìn Triệu Duệ, dáng vẻ muốn nói lại thôi khiến cho Triệu Duệ đau lòng vô cùng.
Cậu ta đương nhiên biết lời cô ta không nói ra là gì, rõ ràng uất ức đến vậy nhưng vẫn một lòng nghĩ cho cậu ta, không muốn cậu ta vì cô ta mà bị người khác chê cười.
Nhưng, vì cô ta nên cậu ta có thể từ bỏ tất cả, cuộc đời không có cô ta căn bản không có ý nghĩa.
"Xin lỗi, em sai rồi, em đảm bảo sẽ không lỗ mãng nữa, chị tin em đi có được không?" Triệu Duệ nhân cơ hội ôm chầm lấy cô ta, đầy vẻ đau lòng nói lời đảm bảo.
"Chị không trách em, chị chỉ không muốn nhìn em làm sai chuyện gì khiến bao nhiêu nỗ lực nhiều năm nay của em trở nên vô ích, em đã vất vả thế nào mới có được ngày hôm nay, đừng đi sai đường, ừm?"
Tiếng "ừm" nghẹn ngào yếu ớt đó đã thể hiện sự lo lắng và đau lòng của cô ta, thể hiện sự muốn bộc lộ tình cảm thật lòng nhưng lại ngại hoàn cảnh không cho phép, đành phải nhẫn nhịn.
Nghe được mà lòng Triệu Duệ đau như dao cắt, sự tự trách và áy náy vô tận như muốn nhấn chìm cậu ta.
Ngàn vạn nỗi buồn, cuối cùng chỉ có thể hóa thành sự ngoan ngoãn đáp lại: "Em biết rồi, em biết hết rồi, xin lỗi, xin lỗi chị."
[Chậc chậc chậc, đoạn diễn này có thể phong thần rồi]
[Rõ ràng là đang rất tức giận mà, lại có thể nhẫn nhịn được, đúng là một kẻ nhẫn tâm]
[Cười chết mất, diễn cái gì đấy, đây là sự bộc lộ tình cảm thật lòng của Nhu Nhu đấy nhé]
[Nhu Nhu của chúng ta luôn ấm áp như vậy, bớt suy đoán ác ý ở đó đi]
[Là thật lòng hay giả tạo, sớm muộn gì cũng sẽ lộ tẩy thôi, tôi cứ xem đã]
[Đừng sợ, chúng ta chỉ xem kịch thôi, người thực sự nên lo lắng chắc là một người nào đó đang rơi vào lưới tình rồi]
[Đúng đúng đúng, cảm giác người kia chính là một tên ngốc, bị bán còn đếm tiền cho người ta]
[Cũng không trách được, với trình độ này thì người bình thường thật sự không phân biệt được đâu]
[Tóm lại, phòng bệnh hơn chữa bệnh nhé]
Fan của Triệu Duệ đa số là nữ, đương nhiên liếc mắt là có thể phân biệt được trà xanh và bạch liên, cho dù không có sự trêu chọc của người qua đường, bọn họ cũng sẽ không mặc kệ.
Rất nhanh, bọn họ đã hóa thân thành anti-fan, bắt đầu lướt bình luận.
Khi Sở Vi Nhu tranh thủ lật xem số liệu mới nhất, độ hot của livestream đã vọt lên thứ hai, số lượng người xem cũng trực tiếp tăng lên 7 chữ số.
Nhưng nụ cười còn chưa kịp nở, đã thấy đầy màn hình là những lời mỉa mai và chế giễu.
[Rốt cuộc cũng gặp được bạch liên hoa cao tay rồi]
[Có cảm giác như đang bóc vỏ hành tây không, tuy là nhức mắt nhưng không thể không tò mò muốn xem nội tâm của cô ta]
[Hình dung rất đúng chỗ, quá chuẩn luôn!]
[Haiz, không biết Kiều Nặc có bị mắc lừa không, dù sao đóa hoa kiều diễm này thật sự rất có sức mê hoặc]
[Đừng lo, chẳng phải còn có người tiên phong sao, đợi đến khi cậu ta trật chân rồi, Kiều Nặc chắc chắn sẽ không đi vào vết xe đổ]
[Hèn gì mẹ của Trương Vô Kỵ trước khi chết cái gì cũng không nói, chỉ một mực nhấn mạnh phụ nữ xinh đẹp đều là kẻ lừa đảo, mẹ ơi, con ngộ ra rồi!]
[Thay mặt fan của Kiều Nặc, cảm ơn ai đó đã lấy thân thử nghiệm (châm thuốc cho đại gia JPG.)]
[Ha ha ha ha, bạn biết cách mỉa mai quá đi]
Sở Vi Nhu tức đến đỏ cả mắt, tại sao lại như vậy, khán giả mới tăng lên chẳng lẽ đều là anti-fan trá hình sao?
Đang nghi hoặc thì điện thoại của Đường Di gọi đến.
"Chị Di."
"Sở Vi Nhu, em không được tiếp tục mập mờ với Triệu Duệ nữa, mới vừa bắt đầu phát sóng mà em đã bị fan của cậu ta mắng lên top trending rồi, với cái sức chiến đấu này khi chương trình kết thúc em có thể cuốn gói đi là vừa."
"Hả? Chuyện này, rốt cuộc là chuyện gì vậy?" Sở Vi Nhu vừa nói vừa khóc.
Đường Di nghe thấy vậy, vừa tức vừa đau lòng: "Em lên xem top trending thì sẽ biết, chị tuy đã cho người kiểm soát bình luận rồi nhưng đối phương như chó điên ấy, cắn chặt không buông, số fan đột ngột tăng lên trong livestream của em có một nửa là anti-fan trá hình, em bị nhắm đến rồi, nếu chị sớm biết fan của cậu ta như thế này có đánh chết chị cũng không cho em đi chung với cậu ta."
"Nhưng bọn em là chị em, không thể không có tương tác mà." Sở Vi Nhu trong lòng rối loạn, biến cố đột ngột này khiến cô ta vừa tức vừa bất lực.
Sao mọi chuyện lại thành ra thế này, trước đó không phải vẫn tốt đẹp sao?
"Nếu không được, em cứ tiếp tục cọ nhiệt Kiều Nặc đi, fan của Kiều Nặc cũng thờ ơ giống cậu ta, em cứ làm theo cách trước đây, chắc là vẫn còn cứu được."
Bị nhắc nhở như vậy, tâm trạng rối bời của Sở Vi Nhu lập tức có chút dịu lại.
Để giữ vững hình tượng chu đáo thường ngày, cô ta do dự nói: "Nhưng bây giờ em đang đứng ở đầu sóng ngọn gió, nếu vội vàng tìm Kiều Nặc thì anh ấy chắc chắn sẽ bị liên lụy."
"Đến nước này rồi em còn nghĩ cho người khác, Kiều Nặc số cứng lắm, nhiều anti-fan như vậy cũng không làm gì được cậu, nhiều thêm một người như em trời cũng không sập được đâu."
"Nhưng..."
"Không có nhưng nhị gì hết, nếu em vẫn còn muốn lăn lộn trong giới này, muốn làm người trên người thì phải học cách lợi dụng tất cả những người và sự việc có thể lợi dụng bên cạnh mình, để bản thân nhanh chóng trưởng thành, lòng tốt chỉ trở thành chướng ngại vật cho con đường thăng tiến của em mà thôi, ngoài việc đeo lên cho em cái gông đạo đức không có tác dụng gì hết, nếu em không muốn quay lại căn phòng trọ 5 mét vuông, mỗi tháng chỉ ăn bánh bao uống nước lọc thì hãy cố leo lên trên đi, người duy nhất có thể cứu em chỉ có chính mình."
"Em..." Sở Vi Nhu giả vờ khó xử giãy giụa.
"Những gì cần nói chị đã nói hết rồi, em tự mình liệu mà làm đi, tút... tút..."
Sở Vi Nhu nghe thấy tiếng tút bận, lặng lẽ nắm chặt bàn tay lại.
...
Trong sân nhà của Lưu Ngũ.
Hai chị em Kiều Nặc đang quây quần bên bàn ăn trưa.
Phía xa là ngọn núi xanh mướt, phía gần là hồ nước tự nhiên lấp lánh ánh bạc, gió núi mang theo hơi ẩm nhè nhẹ làm lay động mặt hồ tĩnh lặng, thổi tan làn khói lượn lờ bay lên từ ống khói của các nhà.
Núi xanh nước biếc viết nên bức tranh phong cảnh điền viên đẹp nhất, hương thơm cơm canh khác nhau tràn ngập trong không khí, nói lên vẻ đẹp trần tục nhất của nhân gian.
Kiều Nhất đã lâu không được trải nghiệm thú vui dân dã như thế này.
Cô vô cùng thích thú hít sâu một hơi: "A, chỗ này thích hợp để dưỡng già ghê."
Kiều Nặc cười lạnh nói: "Bùi Nghiên Thư không đưa chị ra ngoài du lịch à, sao trông như bị tuyên án chung thân vậy."
Kiều Nhất cười nhạt nói: "Người không có cơ hội đi du lịch là cậu đấy, phải chạy lịch trình, đóng phim, mở concert, còn vô cùng mệt mỏi, thân thể tự do mà tư tưởng không có ngày nghỉ, còn thảm hơn cả ngồi tù."
Kiều Nặc nghẹn lời, tức giận nuốt một miếng cơm chiên trứng, nhai nghiến nghiến rồi nuốt xuống.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận