- Trang Chủ
- Xuyên không
- Cặp Chị Em Cực Phẩm Nổi Tiếng Trong Show Thực Tế Bằng Cách Đấu Đá Nhau (Dịch) (Đã Full)
- Chương 43: Lại Tránh Được Một Thảm Kịch Nhân Gian, Công Đức Hôm Nay +1
Cậu vừa bực vừa tức: "Chị có thể đừng nhắc đến chuyện này nữa được không, người ta đã đích thân lên tiếng làm rõ rồi, xin chị đừng có nhồi nhét yêu đương vào não nữa, nhìn ai cũng nghĩ là đang yêu đương hết!"
Kiều Nhất ngước mắt nhìn cậu nghi hoặc hỏi: "Ngay cả cậu cũng trách chị chia rẽ uyên ương à?"
Kiều Nặc đập bàn đứng dậy: "Chị còn cố tình gây sự hơn cả anti-fan nữa, đúng là mắc nợ chị cả đời rồi, em nói với chị lần cuối cùng, bọn em chỉ là bạn bè bình thường không có gì khác!"
"Nhưng mà cô ta buồn như vậy, chị thấy áy náy."
Kiều Nặc cạn lời: "Áy náy cái rắm, rõ ràng là do chị tự tưởng tượng quá đà, xin chị tỉnh táo lại đi, đừng có làm mọi người hiểu lầm nữa."
Kiều Nặc chỉ thiếu nước quỳ xuống trước bà cố tổ thích gây rối này.
"Được rồi được rồi, chị biết rồi, đừng có lớn tiếng như vậy, thiếu lễ phép quá."
"Người thiếu lễ phép là chị chứ! Toàn là bịa đặt không đâu!"
"Nhưng mà có nhiều người bịa đặt về cậu như vậy, sao cậu không phản bác họ lại cứ nhắm vào chị thế?" Kiều Nhất giả vờ không hiểu nhìn cậu.
"Bọn họ đâu phải người quen của em, em quan tâm làm gì!"
Kiều Nhất ngẩn người một giây, sau đó cảm động bịt miệng giả bộ nức nở: "Huhu~ Vì chị là chị gái nên cậu mới quan tâm như vậy đúng không?"
Cô đột ngột đứng dậy, trong cái vẻ mặt như vừa nuốt phải thứ gì đó của Kiều Nặc ôm chầm lấy cậu: "Hôm nay chị đã hiểu rõ tấm lòng của cậu rồi, thì ra cậu cũng quan tâm chị giống như chị quan tâm cậu vậy, chị cảm động quá đi, huhu~"
Kiều Nặc bị cái sự nhõng nhẽo này làm cho phát điên lên: "Không phải! Chị buông em ra mau!"
Kiều Nhất tiếp tục diễn sâu: "Cậu yên tâm, chị nhất định sẽ bảo Bùi Bùi tìm cho cậu một mối lương duyên tốt, nhất định không để cậu ế đâu!"
"Em không cần, ế cũng không có gì là không tốt, ít nhất là không bị giảm IQ!"
Kiều Nặc ghét bỏ túm lấy tay cô, đẩy cô ra xa.
Kiều Nhất lau lau đôi mắt vốn không hề có giọt lệ nào, sau đó quay sang phía camera chính nói với khán giả đang xem livestream: "Các fan couple Nặc Nhu chú ý nha, chị đã cố hết sức để thăm dò Kiều Nặc rồi, em ấy không mềm không cứng, cứng đầu cứng cổ, chứng tỏ là thật sự không có ý gì đâu, vì hai người chính chủ đã đích thân lên tiếng làm rõ rồi vậy thì phiền mọi người lau hết mấy mảnh thủy tinh trong miệng đi, giải tán thôi!"
Kiều Nặc: "…" Người đã chết rồi, đừng làm phiền nữa nhé :)
Fan couple vốn đã chết nửa lòng: "…" Chết hẳn rồi jpg.
[Ha ha ha, chưa bao giờ thấy ai thanh minh tin đồn kiểu này, làm cả chính chủ lẫn fan couple đều phát điên.]
[Couple Nặc Nhu: Chúng tôi thật sự cảm ơn:)]
[Gà gà gà, chị biết cách dập tin đồn ghê, cười chết mất]
[Mà nói, chị diễn giỏi thật, em suýt thì cảm động rơi nước mắt rồi.]
[Chị diễn viên hài VS em trai số nhọ]
[Kiều Nặc: Đột nhiên cảm thấy anti-fan đáng yêu hơn:]
[Tuy là vậy, nhưng mà lời bày tỏ của chị đúng là có làm anh trai ngầu lòi ngại ngùng đó nha]
[Cũng có thể là tức giận đó]
[Buồn cười quá, anh trai ngầu lòi đáng thương quá]
Kiều Nhất vỗ vai em trai, vẻ mặt hiền từ nói: "Đấy, vì giúp cậu mà chị lại đắc tội thêm một đám fan couple rồi, làm chị gái của cậu khó ghê."
Nếu như thế này mà còn không mất fan thì đúng là quỷ mới tin, hừ hừ!
Kiều Nặc nghiến răng: "Làm em của chị còn khó hơn!"
Kiều Nhất thở dài bất lực: "Hết cách rồi, đây chính là sự ràng buộc của máu mủ, cậu không trốn được đâu."
Kiều Nhất tiện tay làm một động tác nắm chặt bàn tay, nụ cười dịu dàng ẩn chứa sự đe dọa.
Yết hầu của Kiều Nặc khẽ động, vành tai nóng rát trực tiếp làm cho những lời muốn gào thét nghẹn lại nơi cổ họng, chỉ có thể chán chường quay về phòng mình hậm hực!
"A Nặc, cậu biết chị muốn gì mà, chị sẽ không bỏ cuộc đâu."
Kiều Nặc tựa lưng vào cánh cửa, nghiến răng nhắm mắt lại.
...
Sáng sớm hôm sau, đám anti-fan đã sớm chầu chực ở phòng livestream, ngồi chờ hai chị em Kiều Nặc tiếp tục nằm ườn không làm gì để mà xắn tay áo lên thảo phạt tội lỗi của bọn họ.
Kết quả là vừa mới bật livestream, Kiều Nặc đã tức giận đùng đùng mở cửa phòng, mặt mày cau có xuất hiện trước màn hình.
[Nhìn cái mặt xem, y hệt như tôi bị ép tăng ca.]
[Hôm qua vì không làm việc mà bị chửi lên hot search, hôm nay chắc phải lo bù lại nên không quản lý được vẻ mặt, lộ hết cả sự không tình nguyện ra rồi.]
[Cho nên mới nói, đừng có ra vẻ vì sớm muộn gì cũng lộ nguyên hình thôi.]
[Cười chết mất, sao các người biết anh trai không phải là dậy làm việc.]
[Ha ha, thử đoán xem tôi có tin không?]
Kiều Nặc tức giận đến mức cả đêm không ngủ được, lúc thì giận Kiều Nhất tự quyết định, lúc lại giận bản thân không thể đưa ra được thành tựu thuyết phục để Kiều Nhất từ bỏ cái ý định ép cậu rời khỏi giới giải trí này.
Cái số trời sinh dễ bị ghét của mình, lúc nào cũng khiến cậu cảm thấy bất lực.
Dường như cho dù cậu có nỗ lực đến đâu cũng chỉ có thể dừng chân ở đây, không thể tiến xa hơn được nữa.
Nghĩ đến 5 năm lăn lộn đấu đá của mình, cậu lại có chút không cam tâm cứ dừng lại ở đây, dù sao thì cũng phải có một kết cục để xứng đáng với sự nỗ lực của bản thân.
Mờ nhạt hay nổi tiếng, cũng hơn cái trạng thái lờ mờ như bây giờ.
Suy nghĩ một hồi, cậu vẫn quyết định kiên trì ước mơ của mình, cuối cùng cho bản thân hai năm nữa, nếu đến lúc đó vẫn không đạt được mục tiêu đã đặt ra thì sẽ từ bỏ hoàn toàn.
Đã cố gắng hết sức rồi, thì sẽ không còn gì phải tiếc nuối nữa.
Sự xuất hiện đột ngột của Kiều Nặc làm cho Lưu Ngũ đang thu xếp củi ở bên bếp lò giật mình hoảng sợ.
"Ôi, sao cậu dậy sớm vậy?" Giọng nói của Lưu Ngũ mang theo sự ngạc nhiên dè dặt.
Kiều Nặc nhìn ra sắc trời bên ngoài, không trả lời mà hỏi lại: "Ngày nào anh cũng dậy sớm như vậy sao?"
Lưu Ngũ lộ vẻ xấu hổ, gãi đầu nói: "Đâu có, chẳng phải là nhà có khách sao?" Đốt lửa nấu cơm, siêng năng làm việc thì mới không bị ăn đòn QAQ.
Kiều Nặc bước đến gần, nhìn đôi bàn tay đen nhẻm của anh ta và đống củi lộn xộn trên đất, nhẹ nhàng hỏi: "Tôi thử được không?"
Lưu Ngũ có chút không phản ứng kịp: "Hả, thử gì cơ?"
Kiều Nặc liếc mắt về phía bếp lò: "Đốt lửa."
[Đốt lửa á? Chắc là đốt nhà thì có.]
[Đây không phải chỗ để cậu diễn trò đâu, cẩn thận đốt nhà bây giờ.]
[Tsk tsk tsk, vì tẩy trắng cho bản thân mà việc gì cũng dám nhận.]
"Cậu, cậu không sợ bẩn sao?" Lưu Ngũ vừa hỏi xong đã cảm thấy mình lại lỡ lời, vội chữa lại: "Không phải, ý tôi là việc nặng nhọc như vậy để tôi làm, cậu cứ nghỉ ngơi đi."
Kiều Nặc không trả lời, trực tiếp ngồi xuống tự mình chọn những mảnh gỗ vụn khô, vo tròn lại rồi nhét vào miệng bếp sau đó quẹt một que diêm, theo những tia lửa đỏ nhanh chóng lan ra, đống vụn gỗ bùng cháy lên.
Kiều Nặc chậm rãi nhặt củi ở bên cạnh, dùng kìm sắt gắp từng khúc cho vào, mỗi khúc đều dựng thẳng đứng xếp chồng lên nhau, chừa đủ khoảng trống và điểm tựa.
Rất nhanh củi đã cháy lên, khói xanh mỏng manh còn chưa kịp tụ lại đã bị ngọn lửa thổi tan.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận