- Trang Chủ
- Xuyên không
- Cặp Chị Em Cực Phẩm Nổi Tiếng Trong Show Thực Tế Bằng Cách Đấu Đá Nhau (Dịch) (Đã Full)
- Chương 44: Anh Trai Ngầu Lòi
Kỹ năng thuần thục như vậy, khiến Lưu Ngũ trực tiếp thốt lên: "Cậu đúng là cao thủ, tôi đốt lửa toàn khói nghi ngút, nửa cái mạng đều bị khói làm cho sặc chết."
Kiều Nặc cười nhạt nói: "Đó là do phương pháp không đúng, không phải do anh vụng về."
Lưu Ngũ: "…"
[Ha ha ha ha, anh trai ngầu lòi làm Lưu Ngũ câm nín luôn rồi.]
[Lưu Ngũ: Kỳ lạ, rõ ràng không có ai chửi mà sao cứ thấy sai sai ở đâu ấy.]
[Nói thật, anh trai ngầu lòi và chị gái cãi nhau giỏi ghê, sao lại để anti-fan giày xéo vậy.]
[Anh trai không thèm so đo với người không liên quan.]
[Nhìn khắp cái giới này, người ghét Kiều Nặc không có mấy ai, nhưng mà bị ghét như cậu mà vẫn đứng vững thì thật sự không có.]
[Cho nên anh trai của chúng ta không chỉ nổi lên nhờ bị ghét, mà là thật sự có thực lực.]
[Có chị gái là hòn đá mài, ai đến cũng phải bị mài hết cái mặt nạ.]
[Ha ha ha ha, đúng là sự thật.]
Bếp lò nhanh chóng nóng lên, nước tráng nồi còn sót lại trong nồi bắt đầu kêu xèo xèo, Kiều Nặc lại hỏi: "Tiếp theo phải làm gì?"
Lưu Ngũ vội nói: "Tôi định làm cho hai người một bát mì trứng, nguyên liệu tôi đã chuẩn bị hết rồi, cậu đi nghỉ đi phần còn lại để tôi làm."
"Cứ để tôi làm, ở nhà anh đã làm phiền rồi, không thể để anh nấu cơm được, anh đưa nguyên liệu cho tôi đi."
Lưu Ngũ nhớ lại sự đáng sợ của Kiều Nhất, hoảng hốt xua tay: "Không không không, khách quý đến nhà sao có thể để khách động tay được."
Kiều Nặc nhỏ giọng: "Đừng sợ, chị tôi ngủ như heo chết vậy, không ai gọi thì không tỉnh đâu, chị ấy sẽ không phát hiện ra đâu."
Lưu Ngũ bị nói trúng tim đen, cười ngượng: "Tôi không sợ chị cậu, làm việc nấu cơm đều là tôi tự nguyện mà, để hai người cảm thấy thoải mái là tôn chỉ của tôi, cậu đừng làm khó tôi nữa."
[Ha ha ha, thấy được ý chí sinh tồn của Lưu Ngũ rồi.]
[Ha, chẳng phải là do bị bạo lực cuồng Kiều Nhất đe dọa sao.]
[Nếu các người thấy là đe dọa thì hãy đưa bằng chứng ra mà đánh, ở đây ba hoa làm gì?]
[Đúng đó, anti-fan sao mà ghét nổi chị gái.]
[Từ khi chị gái đến đây, IQ của anti-fan đều giảm đi rồi, chỉ biết chửi đổng thôi (khinh bỉ)]
Anti-fan bị vạch trần nỗi đau: "…"
Kiều Nặc không muốn lề mề với anh ta nữa, trực tiếp hỏi: "Nguyên liệu ở đâu?"
Đối diện với ánh mắt có chút mất kiên nhẫn của Kiều Nặc, Lưu Ngũ không dám cố chấp nữa: "Vậy để tôi đi rửa ngay, một lát nữa cậu chỉ cần cho vào nồi là được."
Kiều Nặc nhận lấy rau đã rửa sạch, bắt đầu thuần thục thái rau.
Nhìn những quả cà chua đỏ au và hành lá xanh trắng xen kẽ, trong đôi bàn tay thon dài trắng trẻo của Kiều Nặc rất nhanh đã biến thành những miếng cà chua hạt lựu và hành lá thái nhỏ, sự kinh ngạc trong đáy mắt của Lưu Ngũ sắp tràn cả ra ngoài màn hình.
"Cứ nghĩ những người nổi tiếng như cậu chắc là cơm bưng nước rót, không ngờ cậu lại biết nấu cơm, ngay cả bày biện cũng đẹp như vậy, giỏi ghê."
Kiều Nặc cười nhạt: "Người nổi tiếng cũng là người, cũng phải ăn cơm chứ."
"Cậu và những người nổi tiếng mà tôi biết khác nhau một trời một vực, khá là thân thiện, tính tình cũng tốt, hôm qua tôi..." Lưu Ngũ có chút áy náy nhìn Kiều Nặc: "Xin lỗi cậu nha, tôi không nên đối xử với các cậu như vậy."
Tin đồn trên mạng làm cho anh ta có cái nhìn chủ quan rằng Kiều Nặc không ra gì, để không cho cậu hống hách ở nhà mình, nên anh ta mới nghĩ là phải cho đối phương một đòn phủ đầu trước.
"Không sao, tôi quen rồi, chỉ là ..." Kiều Nặc liếc mắt về phía cửa phòng của Kiều Nhất: "Làm liên lụy đến chị ấy rồi."
Lưu Ngũ nghe ra ý ngoài lời, không nhịn được tò mò: "Vậy cho nên cậu mới cam tâm chịu đòn không đánh trả sao?"
Kiều Nặc ý thức được mình lỡ lời, vội nói: "Đàn ông con trai sao có thể chấp nhặt với phụ nữ chứ, phong độ quý ông đâu rồi?!"
Lưu Ngũ thấy cậu nổi giận, vội tự tát mình: "Xem cái miệng này của tôi, lại lỡ lời rồi, xin lỗi, xin lỗi."
[Chỉ cần cậu đừng nổi giận lớn như vậy, tôi sẽ tin cậu không phải là vì đánh không lại.]
[Kiều Nặc: Cái lòng hiếu thắng đáng chết này của tôi.]
[Nhưng mà nói đi nói lại thì, thật ra anh trai ngầu lòi rất cưng chị gái.]
[Tên cuồng ngại ngùng, rõ ràng là quan tâm mà cứ tỏ vẻ ghét bỏ.]
[Huhu, tôi mặc kệ tôi cứ ship tình chị em trước đã.]
[Anh trai miệng cứng lòng mềm, tôi yêu quá đi.]
Kiều Nặc tiếp tục tập trung xào rau, Lưu Ngũ thì đứng bên cạnh nịnh hót, không lâu sau phần nước sốt đã làm xong, trong nhà tràn ngập mùi thơm của cà chua và trứng.
Trong lúc chờ nước sôi để thả mì, Lưu Ngũ cẩn thận hỏi: "Chúng ta có nên gọi chị cậu dậy ăn sáng không?"
Kiều Nặc quay đầu nhìn về phía cửa phòng, mặt mày trầm xuống nói: "Không cần, chị ấy ngửi thấy mùi thơm thì tự tỉnh mà đến thôi."
Lưu Ngũ ngạc nhiên, chẳng phải là chó sao? Nhưng mà anh ta không dám lỡ lời.
[Ha ha ha ha, anh trai ngầu lòi đang bóng gió chị gái là chó sao.]
[Anh trai cũng chỉ dám hung hăng sau lưng thôi, chị gái mà nghe thấy thì chắc chắn xìu ngay.]
[Hết cách rồi, ai bảo anh trai đánh không lại :)]
Hai người nhanh chóng ăn xong mì, Lưu Ngũ chủ động nhận nhiệm vụ rửa bát, Kiều Nặc hỏi anh ta về lịch trình tiếp theo.
Lưu Ngũ thật thà nói: "Lát nữa phải đi thu bắp sau đó mang ra thị trấn bán, xong tôi sẽ đi chợ mua thịt, cơm trưa để tôi làm, cậu ngàn vạn lần đừng làm nữa."
Lưu Ngũ nói xong, kiêng dè nhìn về phía cửa phòng của Kiều Nhất, hạ giọng nói: "Chị cậu ra tay mạnh lắm, cậu tốt nhất là đừng chống đối kẻo lại chịu khổ."
Ánh mắt của Lưu Ngũ dừng lại ở vành tai đang thâm tím của cậu, đầy vẻ cảm thông.
Tối hôm qua xem video do cư dân mạng cắt ghép, anh ta cũng thấy đau dù chỉ cách màn hình.
Hơn nữa nhìn hai người một người đánh quen tay, một người che chở nhanh như chớp, chắc là thành thói quen rồi, thật thảm!
Kiều Nặc cảm thấy ánh mắt của Lưu Ngũ làm tổn thương đến lòng tự tôn của một đấng nam nhi bảy thước, lấy hết can đảm lớn giọng nói: "Tôi là không muốn so đo với phụ nữ thôi, nếu mà tôi động thủ thật thì chị ấy căn bản không đánh lại tôi đâu!"
Lưu Ngũ sợ hãi đá một cái vào cánh cửa gỗ phòng bếp, tốc độ nhanh đến mức mọi người đều không kịp phản ứng, miệng thì liên tục qua loa: "Ừ ừ, đánh không lại, đánh không lại, cậu giỏi nhất!" Cả người trên dưới thì cái miệng là cứng nhất!
Kiều Nặc: "…"
[Ha ha ha, chỉ cần động tác đóng cửa của cậu chậm một chút thôi, tôi sẽ tin lời khen của cậu.]
[Biểu cảm của anh trai ngầu lòi: Đang bị xúc phạm nè :)]
[Kiều Nặc: Anh ta đang qua loa với tôi QAQ.]
[Ha ha ha ha, cười rụng đầu, nói đến chị gái là đổi sắc mặt.]
[Lưu Ngũ chỉ thiếu nước quỳ xuống trước cái ông tổ rước họa vào thân này thôi.]
Lưu Ngũ bỏ ngoài tai vẻ mặt xấu hổ của Kiều Nặc, lau sạch tay kéo cậu đi ra ngoài cửa.
"Hay là cậu đi bẻ bắp với tôi đi, xong rồi chúng ta cùng đi bán, có cậu hỗ trợ biết đâu bán được giá tốt."
Kiều Nặc bị kéo đi về phía ruộng, một bụng không cam tâm, không nhả ra thì không thoải mái: "Có phải là anh không tin tôi không?"
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận