Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Câu Chuyện Tình Yêu Của Mina (Đã Full)
  4. Chương 18: Minh, đừng bỏ rơi em

Câu Chuyện Tình Yêu Của Mina (Đã Full)

  • 800 lượt xem
  • 1455 chữ
  • 2021-04-18 20:20:02

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Tôi kéo hành lý, anh không hề di chuyển, chỉ ngồi yên nhìn tôi bước tới. Xe của Scopior lướt qua, Scopior mở cửa sổ và nói vọng ra
-Có chuyện gì em phải gọi anh đấy!
-Anh về đi. Em muốn yên tĩnh một thời gian, anh không cần liên lạc với em đâu.
Tôi thực sự thất vọng và chán nản về những gì Scopior đã gây ra. Nhưng tôi không thể đổ lỗi cho anh trong những quyết định sai lầm của mình. Ngay từ lúc nói dối Minh để đi Thái Lan, tôi đã sai, anh có đủ rộng lượng để tha thứ cho tôi. Những ngày ở Thái Lan, mỗi lần ngồi nhìn chiếc thẻ ra vào, tôi nhớ anh đến nhói lòng. Nhớ lúc anh siết chặt tôi không rời, nhớ lúc anh vuốt má tôi đầy trìu mến, nhớ lúc anh thì thầm bên tai đầy dụ dỗ…Nếu anh lừa dối tôi, tôi sẽ thế nào?
Tôi kéo hành lý về phía anh, run rẩy
-Minh ơi, sao anh lại ở đây?
Anh từ từ đứng dậy, tôi nhìn rõ khuôn mặt anh, anh để râu lởm chởm như kẻ hành khất, tóc lòa xòa vương trên trán, đôi mắt trũng sâu vì mệt mỏi.
-Anh đến thăm cô gái anh yêu. Nhưng cô ấy lừa dối anh để đi với người khác.
Tôi đau đớn. Từng lời nói của anh như mũi kim châm vào trái tim vốn đã không còn nguyên vẹn. Anh là thế, mỗi câu nói của anh, nhẹ nhàng mà sâu sắc, sâu đến mức khiến người khác phải nể phục hay câm nín, sợ hãi.
-Em về rồi, mình lên nhà nói chuyện đi anh.
-Em đưa thẻ nhân viên cho anh.
-Không, anh nghe em giải thích đã.
-Nếu em không đưa, đừng hy vọng giải thích được điều gì.
Tôi bối rối, tôi sợ hãi. Chưa bao giờ anh giận giữ như thế. Anh trong cuộc sống của tôi, luôn điềm tĩnh, nhẹ nhàng, anh không cáu giận và nói nặng một lần nào kể từ khi chúng tôi quen nhau. Ở bên anh, tôi như sống trong chiếc thuyền neo đậu trên một mặt hồ thu yên ả, rợp bóng mát. Nhưng cũng chính tôi tự tay ném xuống mặt hồ một viên đá tảng, làm gợn lên cơn sóng khiến con thuyền chòng chành, nghiêng ngả.
Tôi lấy thẻ từ trong túi ra, đưa cho anh. Anh cầm thẻ bóp chặt hằn lên những vết cắt trên tay. Tôi kéo anh lên nhà, khoảng thời gian đứng trong thang máy mất có vài chục giây mà không khí ngột ngạt đến khó thở. Anh không nhìn tôi, chỉ chăm chăm vào chiếc bảng hiệu. Tôi líu ríu kéo vali vào phòng, anh không giống như mọi lần, galant xách đồ cho tôi. Anh chỉ bước theo sau, nhìn tôi loay hoay mở cửa, xách đồ. Lẽ nào anh giận tôi đến mức không muốn động đến tôi nữa?
-Anh, anh ngồi đi. Em lấy nước anh uống.
Lúc này mọi lời lẽ xưng hô, mọi câu nói đều trở nên gượng ép và khách sáo ????
Tôi vào bếp lấy nước, quay ra thấy anh đứng ở ban công hút thuốc. Lần đầu tiên thấy anh hút thuốc, vì tôi, anh phải động đến chất nicotin để có thể tỉnh táo? Liệu 1 điếu thuốc có giúp anh tỉnh táo đón nhận câu chuyện tôi sắp giải thích? Rằng tôi nói dối anh ra sao, bỏ anh đi như thế nào, ở bên người đàn ông khác, chăm sóc người ta như vậy…
-Anh đến Sing lâu chưa?
Tôi dè dặt hỏi anh. Tôi biết mỗi câu nói của tôi, nếu ở trong trường hợp khác, sẽ có người rút súng và nói “Cô có quyền im lặng, mọi lời nói của cô sẽ là bằng chứng phạm tội của cô trước tòa”. Giờ anh không thể rút súng, nhưng những câu hỏi của anh cũng khiến lòng tôi bất an.
-Sau 3 ngày em đi, anh không hề nhận được tin nhắn nào. Anh nhắn tin whatsapp em không trả lời, gọi điện không liên lạc được. Anh đã rất lo lắng, sợ em biến mất một lần nữa.
Sau những chuyện đã xảy ra, mỗi chúng tôi, dù yêu đến cháy lòng, vẫn lo sợ. Là do chúng tôi không đủ niềm tin với đối phương hay chính là chim sợ cành cong? Quá khứ đã nhiều lần chúng tôi để mất nhau, nên bây giờ, chỉ cần một chút rời xa cũng khiến anh và tôi không yên lòng?
-Thu xếp công việc, anh sang tìm em thì đúng như anh nghĩ, em không ở Sing. Anh đã đứng trước cửa nhà em, lên phòng tìm em, bạn em nói em về VN chưa sang lại. Em nói đi, anh phải nghĩ thế nào? Anh như thằng điên, quanh quẩn ở đây suốt 4 ngày trời, anh không dám đi xa, sợ một lúc nào đó em bất chợt về mà anh lại không ở đây.
Ôi Minh của tôi! Tôi đã biến anh thành người thế nào? Tôi yêu anh nhiều đến thế để rồi tôi lại khiến anh tổn thương đến mức cùng cực.
-Em đi Thái Lan. Bạn em, Douglas bị thương trong vụ nổ bom. Em lo lắng anh ấy không ổn.
-Em lo lắng? Em lo lắng cho người ta nhưng em có lo cho bản thân em? Em đi vào nơi vừa có bom nổ, nếu có việc gì ba mẹ em sẽ sao? Em có nghĩ đến ba mẹ, có nghĩ đến anh không?
Anh gầm lên giận dữ, tôi bật khóc nức nở, anh giận tôi thật rồi.
-Minh ơi, em xin lỗi. Lúc đó em không nghĩ được nhiều, em sợ Douglas bị làm sao. Anh ấy đã giúp đỡ em rất nhiều, anh ấy bị thương và cần em giúp đỡ.
Tôi không thể nói với Minh rằng Douglas là ân nhân cứu mạng tôi, câu chuyện quá dài, tình tiết quá éo le và tôi biết, tôi càng nói lại càng giống như ngụy biện, lấp liếm cho sai lầm của mình.
-Em điên rồi An ạ. Em nói đi, Douglas là gì của em? Anh là gì của em?
Tôi vội vàng níu tay Minh, anh là người tôi yêu hơn bất kỳ điều gì, là người khiến tôi hạnh phúc trong đau khổ, ngọt ngào trong đắng cay, nhớ nhung trong xa cách.
-Anh biết em luôn yêu anh, anh là người em yêu mà Minh!
Minh kéo tôi sát vào gần, hai tay anh bóp chặt cánh tay tôi đau điếng
-Vậy em nói đi, tại sao mặc dù anh đã xin em ở lại, em lại lựa chọn đi Thái Lan? Tại sao em lại rời bỏ anh?
Lại một lần nữa, khả năng hỏi trúng trọng tâm của anh đã siết chặt tôi hơn cả gọng kìm. Tôi biết trả lời gì đây, khi tôi không còn đường lui nữa. Tôi nói rằng tại thời điểm đó tôi nghĩ Douglas cần tôi hơn? Hay tôi nói rằng tôi không muốn lừa dối anh trong khi sự thật lại ngược lại hoàn toàn? Tôi im lặng vì chính bản thân tôi cũng không có câu trả lời.
Anh buông tay tôi, tức giận lùi lại va trúng bàn học. Anh đập mạnh tay xuống bàn khiến giá sách rung lên bần bật, những chai nước hoa, sách vở xô lệch. Bất lực trước sự im lặng ngang bướng của tôi, anh cầm chai nước hoa Hugo Boss ném mạnh vào tường. Chai nước hoa vỏ dầy kiên cố cũng không chịu được trước sự giận giữ của một người đàn ông trong cơn bão lốc. Mảnh thủy tinh va vào tường, vỡ tung tóe, từng giọt, từng giọt nước dính lên tường, rớt xuống nền nhà. Cả không gian bỗng tràn ngập hương nước hoa. Trước đây, tôi cho rằng Hugo Boss là hương của tình yêu, giờ đây, nó lại mang mùi vị của sự chia ly.
-Anh cho em thời gian suy nghĩ và anh muốn câu trả lời thấu đáo nhất.
Anh bước ra khỏi phòng, tôi không còn sức để cử động. Ngẩng lên thì anh đã đi rồi. Tôi gọi thang máy để đuổi theo anh. Không gian thang máy vẫn còn tràn ngập mùi Hugo Boss, mùi áo anh.
Tôi chạy ra đường, đuổi theo bóng anh nhưng anh đã đi rồi, tôi gọi Minh, gọi đến lạc giọng. Trời Singapore nắng chói chang mà trái tim tôi chết lạnh…
Tôi đi loanh quanh tìm anh, biết đâu anh chỉ giận tôi một lát rồi sẽ quay lại. Anh có thể đi đâu được? Tôi đến khách sạn cũ anh đã từng ở, không có ai tên giống anh book phòng. Tôi đến Garden By The Bay, nơi gặp gỡ trước khi anh về nước. Garden rộng lớn, tôi nhỏ bé, chân tôi rã rời những bước đi vô định, biết tìm anh nơi đâu? Tôi ra sân bay…có khi nào anh giận tôi quá mức, bỏ về Hà Nội luôn rồi không?

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top