Cuối cùng, ngày hẹn đi xem phim với anh cũng đến..
Anh lái xe đưa tôi đến The Garden, nhưng xui xẻo thay, hết sạch vé Tây Du Ký- Mối tình ngoại truyện. Tôi đành chọn một phim rất nhàm chán, gì mà “Dòng họ bí ẩn”, có phải chuyện tình cảm của chúng tôi đã sai ngay từ lúc chọn phim?
Xem phim được một lúc, thực ra là tôi không thể tập trung vào phim được, tôi liếc anh liên tục, thấy anh mỉm cười, rất nhẹ. Tôi thò tay sang khều khều, muốn nắm tay anh, a cũng để yên cho tôi cầm, nhưng tuyệt nhiên không nắm lại.
di-xem-phim-cung-nhau
Cuối cùng phim cũng hết, tay cũng đã nắm nhưng a ko hề thể hiện cảm xúc gì. A đưa tôi về, vào cùng thang máy. Tôi phải làm gì đó để phá tan bầu không khí đáng sợ:
-Phim tệ quá anh nhỉ 
– Xem tạm cũng được
– Bao lâu rồi a chưa đi xem phim?
– Cũng khoảng hơn 10 năm
Ting, thang máy lại mở, lúc này tôi chỉ mong thang máy tòa nhà bị cúp điện, tôi với anh bị nhốt ở trong, biết đâu chúng tôi sẽ có nụ hôn để đời tại khoảnh khắc định mệnh này?
Tỉnh giấc thì anh đã bước ra… mỉm cười rất nhẹ:
-Gặp em sau nhé?
– Vâng ạ!
Tối đến, trước khi đi ngủ, tôi không kiềm chế được lòng mình lại nhắn tin cho anh:
-Anh ngủ chưa?
– 
tin-nhan-buoi-toi
Sau này, tôi luôn luôn mở lời hỏi anh như vậy trước khi đi ngủ và lần nào cũng là icon mặt cười, tôi biết anh chưa ngủ.
-Hôm nào e bù anh phim khác nhé
– 
– Em rất thích anh!
– 
– Em đi ngủ đây, anh ngủ ngon nhé!
– 
Tôi như một con ngốc, tự nói chuyện một mình, tự cười một mình. Tôi không hiểu tại sao tôi lại có tình cảm với anh nhiều đến vậy? Khi nhận ra yêu anh quá sâu sắc, thì bước chân tôi không tìm được lối thoát nữa rồi.
Ba ngày sau, tôi vẫn cố gắng canh miếu để chờ có dịp về cùng thang máy với anh, nhưng trời không thương người có ý đồ xấu như tôi, ba ngày đi ra đi vào mà không thấy anh xuất hiện, tôi lại nhắn tin:
– Anh không ở nhà à?
-Uh, a không ở HN
– Hic, a đi công tác đâu vậy?
– Campuchia
-Ặc, a đi buôn xăng hay buôn vàng?
– :))
Năm đó đang rộ lên dùng Viber, và tôi rất cám ơn viber đã giữ liên lạc cho tôi trong suốt khoảng thời gian đó, kể cả lúc a không ở VN.
-E thấy nhớ anh!
– 
– Khi nào a về cho em ôm anh nhé, em muốn ngửi mùi áo anh
Tôi vốn là thế, thích là thích, yêu là yêu, và tôi thích chủ động. Không hiểu sao những anh chàng theo đuổi tôi, tôi lại không thích. Mẹ tôi bảo tôi giống ba, đa tình và thích chinh phục. Có lẽ vậy.
Anh nói cuối tuần về, tối thứ 6 tôi đã vội nhắn tin:
-A về chưa?
– A về rồi
– Mai e gặp a nhé?
– 
– Em muốn gặp anh
– 
– Em xuống phòng anh nhé
– Để mai đi, a mới về nên mệt!
– Ok
Với cách trả lời của a, tôi biết ngày mai tôi sẽ được gặp anh, còn làm gì thì chưa biết.
Đúng là nhân tính không bằng trời tính, hôm sau anh đón tôi và đưa tôi đi nn! Ban đầu tôi cũng hơi ngạc nhiên, bối rối. Nhưng tôi vốn không phải kiểu thảo mai, cũng 25 tuổi rồi, đã từng yêu 1 anh 3 năm trời chết đi sống lại nhưng rồi bị người đó phản bội, lấy vợ khi tôi chuẩn bị ra trường. Tôi theo chân anh vào nhà nghỉ, không đắn đo, lúc đi thang máy tôi còn lý nhí:
– Sao không ở phòng anh cho tiết kiệm tiền? :((
Chắc lúc đó anh phải nhịn cười lắm, nhưng lúc liếc mắt sang, tôi chỉ thấy một gợn cười rất nhỏ trên khóe môi.
Vào phòng, sau khi làm đủ các thủ tục, cởi quần áo, đi tắm, thì chúng tôi lao vào nhau, tôi thực sự ngỡ ngàng vì không nghĩ anh lại ngấu nghiến tôi đến mức đó. Ngoài trời sấm rền vang, mưa to, ở trong phòng, anh và tôi như hai kẻ điên tình, dốc hết sức mình cho cuộc yêu.
Tôi vẫn nhớ, ngày hôm đó là lần duy nhất anh hôn môi tôi.
Đến lúc này, tôi vẫn nghĩ là anh yêu tôi, hoặc ít nhất, có một chút tình cảm thực sự với tôi. Nếu không yêu, tại sao anh lại ở bên tôi lâu như vậy. Nếu là vì tình dục, anh thừa sức có những cô gái chân dài, trẻ đẹp… Đến bây giờ, lời yêu vẫn chỉ được nói ra từ một phía!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận