Tôi bắt đầu được phép vào phòng anh. Tôi không nghĩ một TGĐ đi BMW, đeo đồng hồ hàng hiệu, dùng nước hoa hàng hiệu lại giản dị như anh. Phòng anh giống như hầu hết các phòng khác trong tòa nhà, 1 khách, 1 ngủ, gọn gàng và sạch sẽ, không có đồ vật gì dư thừa cũng không có bóng dáng đồ dùng người phụ nữ nào. Ngoài Hugo Boss, anh còn dùng CK, Ralph Lauren, Dior… nhưng tôi vẫn thích nhất mùi Hugo Boss.
chiec-bmw-cua-anh
Có lần biết anh sắp đi công tác về, tôi cắm 1 bình ly để trong phòng anh:
– Anh về chưa?
– Anh về rồi
– Hoa đẹp ko? Hihi
– Hoa đẹp lắm, nở 3 bông rồi
– Mai nở hết còn đẹp hơn. Trông hoa phải nhớ đến người đấy nhé!
– 
Tôi không biết là tôi yêu hay ghét cái icon
nữa! Lâu lâu chờ anh trả lời, nhìn thấy icon tôi mừng rơi nước mắt, nhưng khi cần hỏi anh việc gì, anh không muốn trả lời thì tôi tức phát điên.
-Mình đi xem phim lại đi
– 
– Lần này em book vé trước rồi
– 
– Anh khai thật đi, lần trước a đồng ý xem phim là để dụ em vào tròng đúng ko?
– 
– Anh thật nham hiểm
– 
Vậy đấy, tôi cứ tự hỏi, tự trả lời đến lúc biết rằng, sẽ không có lần xem phim nào hơn nữa.
Tình cảm không có gì tiến triển nhưng số lần gặp nhau để mây mưa tăng lên đáng kể. Tại thời điểm đó, tôi không hề xác định gì cho bản thân, tôi chưa muốn lấy chồng, nhưng tôi có người để quan tâm, để yêu thương, để thích thú, cũng để thỏa mãn sự thèm khát bản năng của người con gái đã nếm mùi tình dục. Tôi không đòi hỏi gì ở anh. Không đi chơi, không quà, không hoa, chỉ có dâng hiến.
Nhưng bản năng người phụ nữ cũng thôi thúc tôi tìm kiếm thông tin của anh trên internet, từ số điện thoại, email tôi có, tôi tìm thấy facebook của anh, nhưng là fake? Tình trạng hôn nhân để là “trong một mối quan hệ phức tạp”, anh cũng không phải là người đơn giản. Nhưng những status trên đó hoàn toàn không phải giọng điệu của anh. Và dựa vào comment phía dưới, tôi cũng nhận ra, đó là hàng fake, ai lại muốn làm giả fb anh?
-Anh, hôm nay em tìm được một số thông tin của anh
-Có gì đặc sắc ko?
-E thấy anh chụp ảnh với 1 cu con trông đáng yêu lắm. Em suýt rơi tim vì tưởng con giai anh
– Ko phải chứ, sao lại tưởng?
– Thì ra là con của đồng nghiệp a
– 
– A có gia đình chưa?
– 
– Nếu có thì a nói với e nhé, e không muốn làm ảnh hưởng đến gia đình ai cả.
– E sợ rồi ah?
– Đương nhiên!
– 
– Mai em gặp anh nhỉ?
– uh, mai a làm việc ở gần hồ Hoàng Cầu
– Thế thì liên quan gì đến em?
– 
– Sao anh không nói là em ra đó cho gần anh?
– E thông minh thế, cần gì a nói
Cứ thế, tôi ngây ngất trong men say tình ái. Nhưng rồi điều gì đến cũng sẽ đến, trò chơi tình ái rất khác với tình yêu đích thực.
Tôi báo với a phải đi công tác mấy ngày. Thông báo cho có lệ chứ chỉ có tôi quan tâm tới lịch công tác của anh thôi.
– A đang làm gì?
– A đang đi tiếp khách
Tôi đứng như trời trồng trước cửa phòng anh. Xe anh ở dưới hầm, đèn phòng anh sáng, vậy ai đang ở trong phòng?
Anh không biết rằng vì quá nhớ anh, tôi đã chạy xe về trong đêm để được gặp anh!
– A tiếp khách đừng uống nhiều rượu nhé. E đi ngủ đây
ham-de-xe
Tôi đi xuống hầm lần nữa, xe anh vẫn ở đây, có 1 chiếc xe máy lạ hiệu Click. Tôi lấy số bàn mà gia đình vẫn dùng để liên lạc với khách trọ gọi từng phòng một. Lấy lý do để đảm bảo an toàn, với xe máy lạ cần đăng ký. Tôi ngồi gọi một lúc 15 phòng, trừ phòng anh ra. Tất cả đều nói không có mang xe máy lạ vào nhà. Tôi lại đi lên, đứng trước cửa phòng anh, đứng suốt 15p để nghe tiếng tivi từ trong phát ra. Có phải a đang xem chương trình Discovery yêu thích? hay a đang xem phim cùng ai?
Tình dục, dù không là tình yêu, nhưng khái niệm vật sở hữu luôn tồn tại trong mỗi người phụ nữ. Tôi, lúc ấy biết rằng, anh không thuộc về mình tôi.
Tôi về phòng, nằm ngủ. Không mộng mị, không đau đớn, không hờn dỗi. Bước đến đoạn đường này, có đau đớn, khóc lóc thì cũng không thay đổi được những chuyện đã xảy ra. Đâm lao thì phải theo lao, tiếc rằng, chiếc lao này đang quay ngược để đâm vào da thịt tôi.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận