Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Chăn Gấm Rực Rỡ Thay (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 24: Cuộc Gặp Gỡ Ở Lũng Thành

Chăn Gấm Rực Rỡ Thay (Dịch) (Đã Full)

  • 190 lượt xem
  • 1160 chữ
  • 2025-07-08 14:27:44

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Dịch: Hoangforever

Vì sự cố bất ngờ xảy đến với người Tỷ, nên sau khi rời khỏi thành Thiên Thủy hôm đó, Canh Ngao cũng chưa đi được bao xa, hiện vẫn dừng chân tại Lũng thành, cách Thiên Thủy hơn trăm dặm về phía Tây.

Tối hôm sau, A Huyền đã đến Lũng Thành.

Chiếc xe nhẹ lướt trên đường, tuy đi lại tiện lợi, nhưng xóc nảy vô cùng dữ dội.

Lắc lư suốt một ngày một đêm, đến khi bước xuống xe, nàng suýt chút nữa không đứng vững.

Chẳng kể thân mỏi, nàng lập tức tiến vào quán trọ Lũng Thành.

Đêm nay, Canh Ngao nghỉ lại ở đây.

Nàng được người hầu dẫn đến chỗ ở của Canh Ngao.

Trời đã khuya, trong dịch quán tối đen như mực, chỉ có một gian phòng phía trước còn lộ ra ánh đèn leo lét qua khung cửa sổ.

Người hầu bảo nàng đợi tại chỗ, rồi tự mình vào thông báo.

Chốc lát sau, A Huyền thấy một bóng người chầm chậm bước ra cùng người hầu, nhận ra đó là Mao Công, nàng vội vàng bước lên mấy bước, cúi mình hành lễ.

Mao Công dừng bước, nói:

“Quân thượng vẫn đang duyệt tấu trướng, ngươi chờ thêm chút nữa.”

A Huyền đáp:

"Đa tạ Thái giám truyền lời, ta đợi được."

Mao công không nói gì thêm, chỉ liếc nhìn nàng một cái, rồi xoay người quay lại bên trong.

Người hầu cũng đã rời đi, trong sân chỉ còn một mỗi mình A Huyền.

Nàng đứng dưới bậc thềm, đợi hồi lâu đến nỗi hai chân đã tê dại, mới thấy bóng người thoáng hiện qua cửa sổ phía trước.

A Huyền mở to mắt chờ đợi.

Quả nhiên, bên trong có một người hầu bước ra thông báo nàng có thể vào diện kiến.

A Huyền lập tức lấy lại tinh thần, chỉnh lại mái tóc và y phục, nhanh chân bước lên bậc thềm, và được dẫn vào gian phòng đang sáng đèn.

Một nam tử vận trường bào màu đen đang ngồi sau án thư sơn mài, trên án chất đầy tấu thư, tay phải cầm bút, đang lơ lửng trên một tấm thẻ tre trải rộng trước mặt, ánh mắt ngưng trọng.

Người đó, chính là Mục Hầu – Canh Ngao.

A Huyền hành lễ tọa bái với hắn.

Canh Ngao không lập tức bảo nàng đứng dậy, chỉ nâng mắt, ánh nhìn lướt qua khuôn mặt đang cúi thấp của nàng.

Viết xong một hàng chữ, hắn mới đặt bút xuống nói:

"Thành Túc truyền thư, nói nàng muốn gặp ta, có chuyện gì?"

Giọng điệu nhàn nhạt, không một gợn sóng.

A Huyền trên xe ngựa đã bị xóc nảy suốt một ngày một đêm, lúc nãy còn đứng đợi rất lâu trong sân, đôi chân vốn đã mỏi rã.

Giờ lại phải hành lễ tọa bái, đầu gối cong gập, nửa quỳ nửa ngồi, không được phép đứng thẳng khi chưa được phép, giữ nguyên tư thế đó còn khó nhọc hơn là quỳ hẳn.

Nàng cố chống đỡ một lúc, đầu gối bắt đầu run nhẹ không thể kiểm soát.

Cuối cùng khi nghe thấy lời hồi đáp của hắn, nàng mới chậm rãi đứng dậy, ngẩng đầu nhìn thẳng vào ánh mắt đang nhìn mình kia.

Ánh đèn le lói lay động.

Khuôn mặt hắn cũng giống như giọng nói, nghiêm túc như đá tạc, không có chút biểu cảm dư thừa nào.

A Huyền lấy lại bình tĩnh, nói:

“Đa tạ quân thượng ban cho cơ hội diện kiến, thần thiếp vô cùng cảm kích. Đêm khuya mấy ngày trước, nơi nghỉ ngơi xảy ra biến loạn, Quân thượng muốn giết những kẻ đã làm binh sĩ nước Mục bị thương. Thần thiếp tuyệt đối không dám nhiều lời. Thần thiếp đến cầu kiến, chỉ mong quân thượng phân biệt đúng sai, chớ giận lây đến người vô tội.”

Canh Ngạo đưa mắt nhìn nàng, quan sát một lúc, bỗng bật cười.

Nét mặt lạnh như sương tuyết chợt như gặp xuân phong mà tan chảy trong thoáng chốc.

Thế nhưng trong ánh mắt ấy lại lóe lên vẻ sắc lạnh như lưỡi dao.

“Ý ngươi là… cô không phân biệt được đúng sai, là hôn quân vô đạo?”

A Huyền khẽ lắc đầu:

“Thần thiếp tuy không phải người Mục quốc, và trước đây cũng không biết nhiều về Quân thượng. Từ khi Quân thượng vô tình gặp gỡ thần thiếp trong cuộc đi săn mùa thu ở biên giới năm ngoái cho đến nay, tính cả đêm nay, tổng cộng cũng chỉ gặp Quân thượng ba lần.

Nhưng thần thiếp biết, Quân thượng tuyệt đối không phải là hôn quân vô bạo. Không những vậy, tâm tính Quân thượng kiên định, ý chí vững như bàn thạch, không thể lay chuyển, càng không phải là người lấy giết chóc làm thú vui.

Chính vì tin rằng Quân thượng là người như vậy, thần thiếp mới cả gan, dám thỉnh cầu Thành Túc tướng quân thay thần thiếp cầu kiến Quân thượng, nói lên những gì thần thiếp nghĩ."

Canh Ngao nửa cười nửa không:

"Như nàng đã nói, nàng và cô tổng cộng cũng chỉ gặp gỡ vài lần ít ỏi. Cớ sao nàng lại dám đưa ra lời phán đoán như vậy về cô? Nàng cho rằng chỉ cần nịnh hót cô vài câu, cô liền sẽ thay đổi chủ ý?"

A Huyền lắc đầu.

"Thiếp biết Quân thượng tâm tính kiên định, là vì hai lần trước gặp Quân thượng, Quân thượng đều đang trong trọng bệnh, thân thể cứng đờ như đá.

Thần thiếp từ nhỏ theo cha nuôi hành nghề y, hiểu rõ, nếu cơ thể cứng đờ đến mức ấy, thì nỗi đau gần như đã đạt đến giới hạn chịu đựng của con người. Dùng dao cắt thịt để hình dung cũng chẳng ngoa.

Thần thiếp đã thấy qua nhiều người chỉ bị chút bệnh đã kêu than rên rỉ, vậy mà quân thượng phải chịu đựng đau đớn đến mức ấy, song ý thức vẫn luôn minh tường, chưa từng thốt ra một tiếng than đau nào.

Chỉ điều đó thôi đã cho thấy tâm chí quân thượng kiên cường hơn người, hẳn không sai.”

Có lẽ là lần đầu tiên nghe người khác miêu tả mình như vậy, hoặc cũng có thể là vì nhớ đến dáng vẻ chật vật của mình lúc đó trước mặt nàng, gương mặt Canh Ngạo hiện lên một tia bối rối rất nhạt, rất khẽ.

“Thần biết quân thượng không phải người lấy giết chóc làm thú vui… là vì con bạch lộc mà quân thượng săn được trong cuộc săn mùa thu năm ngoái."

----

Giải thích từ

(A) Tước vị – danh xưng

  1. Quân thượng: Danh xưng dành cho Quốc quân, tương đương “bệ hạ” hoặc “vương thượng”.
  2. Thái giám: Quan hầu hạ trong nội đình, phụ trách truyền lệnh.
  3. Thành Túc tướng quân: Tướng lĩnh trấn thủ vùng biên, được tin cậy trong quân đội Mục quốc.
  4. Mục Hầu: Tước vị của Quân thượng nước Mục.

(B) Từ cổ – lễ nghi

5. Tấu trướng: Văn thư dâng lên vua để tấu trình chính sự.

6. Án thư: Bàn làm việc của vương công, thường bằng gỗ sơn mài, dùng để duyệt tấu trướng.

7. Tọa bái: Lễ bái quỳ hoặc nửa quỳ gập người khi diện kiến Quân thượng.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top