Dịch: Hoangforever
Sau này A Huyền mới biết, người đưa tin hôm đó mang tới một hung tin.
Quân vương nước Mục trên đường triều kiến Thiên tử nhà Chu, khi đi qua đất Tất đã bị thích khách ám sát, trọng thương nghiêm trọng. Khi về đến kinh thành, vội vàng triệu em trai mình là Canh Ngao trở về.
......
Lạc Ấp.
Ráng chiều nhập nhoạng, tà dương hắt bóng xuống con đường tẩm điện thẳng tắp, dài hun hút dẫn vào vương cung.
Trong ánh mắt ngước nhìn và những tưởng tượng của bách tính tứ phương, hoàng cung tọa lạc tại trung tâm hoàng thành kia như được phủ rực rỡ ánh tà dương: nền đài cao rộng, cao trăm thước, đứng sừng sững. Mái hiên lượn bay, cột trụ khổng lồ khắc vàng lơ lửng giữa không trung. Bên cạnh đó là Cáo Môn trong truyền thuyết, cần đến vài thị nhân mới có thể ôm trọn…
Bên ngoài một cung thất trong điện Yến Đình, thái giám và cung nữ đứng im phăng phắc trong góc rèm buông thấp, không ai dám phát ra dù chỉ một tiếng động nhỏ.
Trong phòng, một thiếu niên khoảng chừng 14-15 tuổi đang ngồi cạnh giường nằm.
Hắn đã ngồi như vậy rất lâu, đôi mi cụp xuống, ánh mắt dừng lại trên ô cửa chạm khắc đối diện.
Ánh hoàng hôn xuyên qua song cửa, chiếu lên gương mặt thanh tú nhưng hơi tái nhợt của hắn, để lại một vệt bóng tối nghiêng nghiêng bên sống mũi cao thẳng, kéo dài bóng dáng sau lưng càng thêm đơn độc, gầy guộc.
Thiếu niên ấy chính là con trai của Chu Thiên Tử – Cơ Dược.
Người phụ nữ đang nằm bệnh trên giường chính là mẹ hắn – Tức Vương hậu.
Dù đang ngủ mê, lông mày của Tức hậu vẫn khẽ nhíu chặt, bất chợt cử động đầy bất an, như đang chìm trong cơn ác mộng nào đó.
Cơ Dược thoát khỏi trầm tư, khẽ khàng ghé lại nắm lấy một tay bà, khẽ gọi: "Mẫu hậu tỉnh lại!"
Hậu cung Chu vương mỹ nữ như mây, nhưng luận về nhan sắc, không ai sánh bằng Tức hậu thời trẻ. Vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành ấy từng khiến bà được sủng ái nhất hậu cung. Giờ đây tuy đã già, nhan sắc phai mờ, lại bị bệnh lâu ngày nằm liệt giường, Chu vương cũng đã có sủng phi mới, song dung mạo bà vẫn phảng phất dấu vết của thời xuân sắc rực rỡ.
Tức hậu rút tay khỏi tay Cơ Dược, loạng choạng quơ tay trong không trung, như đang cố nắm lấy điều gì đó vô hình.
Cơ Dược lại nắm chặt tay bà, quay đầu bảo thái giám đi mời Thái y.
Tức hậu cuối cùng cũng tỉnh, chậm rãi mở mắt:
“Dược, vừa rồi ta lại mơ thấy vương tỷ của con. . . . . . Nếu nó còn sống, giờ chắc cũng 16 tuổi rồi. . . . . .”
“Mẫu hậu yên tâm, phụ vương đã phái sứ giả đi khắp nơi tìm kiếm, chắc chắn sẽ sớm có tin tức.”
Cơ Dược dịu dàng an ủi mẫu thân.
Thế nhưng Tức hậu dường như chẳng nghe thấy gì, ánh mắt dần dần mơ hồ, miệng lẩm bẩm như nói với chính mình:
“Con gái của ta. . . . . . Khi vừa chào đời, tóc đã đen nhánh như mực, làn da trắng như tuyết. . . . . . Trên người còn có một vết bớt chu sa hình hoa. . . . . . Nó xinh đẹp đến vậy, khiến người ta vừa nhìn đã muốn che chở. . . . . . Nhưng phụ vương con lại tin lời tư tế, nói rằng con bé mang điềm xấu, quyết giết nó. . . . . . Ta không đành lòng, mới lặng lẽ đưa nó ra khỏi hoàng cung. . . . . .”
Thần sắc của bà dần trở nên kích động.
“Dược, con phải tìm được nó! Nhất định phải tìm bằng được! Ta biết nó vẫn còn sống! Ta luôn mơ thấy nó, thấy hình bóng của nó. . . . . .”
Nước mắt lăn dài khỏi khoé mắt Tức hậu.
Bà vốn đã yếu ớt đến cực điểm, vậy mà bỗng như có sức mạnh bùng lên từ nội tâm, dùng toàn lực nắm chặt tay Cơ Dược.
Cơ Dược không ngừng trấn an bà, khẽ khàng hứa hẹn.
Cuối cùng Tức hậu cũng dần bình tâm lại, chìm vào trong giấc ngủ lần nữa.
Cơ Dược nhìn gương mặt mẫu thân đang mê man mà trĩu nặng ưu tư, hàng lông mày khẽ nhíu lại.
Phụ vương của hắn, tuy nay đã hối hận chuyện năm xưa, đã sai sứ giả báo tin cho các nước, lệnh quân vương các nước giúp vương thất tìm kiếm công chúa năm xưa.
Thế nhưng, giữa biển người mênh mông… nếu vương tỷ của cậu thật sự còn sống… thì liệu có thể tìm lại được chăng?
…..
----
Giải thích từ
Tẩm điện (寝殿): Gian điện dành cho Thiên tử hoặc phi tần nghỉ ngơi.
– Tẩm = ngủ, nghỉ; Điện = gian nhà lớn trong cung.
Cáo Môn (皋门): Cổng trọng yếu dẫn vào nội cung thời Chu, tương truyền cao lớn, phải nhiều thị nhân hợp sức mới khép được.
Thị nhân (寺人): Chức thái giám trong cung Chu, chuyên hầu cận và truyền lệnh Thiên tử.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận