- Trang Chủ
- Xuyên không
- Chạy Nạn Làm Ruộng: Đại Boss Max Cấp Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phầm (Dịch)
- Chương 20: Thiên hạ đại loạn
Trưng binh cũng biết chuyện này, cho nên cơ bản bọn họ sẽ không đến thôn thợ săn bắt người đi lao dịch hay binh dịch.
Song lần này lại hỏi cũng không hỏi đã lập tức bắt nam đinh của bọn họ đi, rốt cuộc là có chuyện gì? Cho dù là chiến loạn cũng không thể làm như vậy được!
Không chờ nhóm nương tử thợ săn đi vào nha môn đòi lời giải thích, những người vây xem đã không nhịn được mà chen vào nói.
"Còn tiền miễn quân dịch thì sao? Bây giờ toàn bộ Tuyên Uy đều đang chiêu binh, tiền quân dịch đã sớm không còn dùng được nữa rồi."
"Nếu không được chiêu mộ được thì bọn họ phải tự lên chiến trường, ngươi nói tiền quân dịch đáng giá hay là mạng của bọn họ đáng giá?"
"Các người nhìn cái đường này đi, làm gì còn có nam đinh nào nữa? Lão đầu ta hôm qua còn suýt chút nữa bị bắt đi sung quân đó."
Dân chúng ở trong thành đều liên tục kêu khổ.
Nhóm nương tử thợ săn nghe vậy, lúc này mới phát hiện quả thật người đi đường ít hơn trước kia rất nhiều, hơn nữa nhiều hơn là những phụ nhân hoặc lão nhân gia bước đi vội vã, rất hiếm khi nhìn thấy nam tử.
"Không chỉ có thợ săn trên núi các ngươi, những binh sĩ mới làm quan ở vài tòa thành trì Tuyên Uy này đều bị cưỡng ép kéo đi rồi."
Cũng khó trách mọi người bàn về binh dịch liền biến sắc, mấy năm nay đi làm binh lính còn thảm hại hơn cả dân chạy nạn.
Hiện giờ tuy thiên hạ đại loạn nhưng còn lâu mới đến thời điểm diễn ra trận chiến cuối cùng, vì vậy người chấp chính đều đang bảo vệ đội quân tinh nhuệ của mình.
Nhưng quân đội tinh nhuệ không ra tiền tuyến cũng không có nghĩa là không đánh trận được.
Không chống lại thì chẳng phải dâng địa bàn cho người khác hay sao?
Thế là những người này không hẹn mà cùng lựa chọn dùng xích lão để tiêu hao chiến lực của kẻ thù.
Cái gọi là xích lão cũng chính là những phạm nhân tội nặng trong lao ngục hoặc người phạm tội sung quân, cũng có thể là những dân chúng thấp cổ bé họng chưa từng tham gia huấn luyện.
Những người này cho dù có thương vong thì cũng không gây tổn hại cho lực lượng của mình.
Chờ xích lão khiến đối phương suy sụp, quân đội tinh nhuệ sẽ nhân cơ hội đánh lén bất ngờ, cũng có thể có thu hoạch không nhỏ.
Cách này là do tam hoàng tử nghĩ ra trước, đại hoàng tử nhị hoàng tử thua mấy lần liền nhanh chóng học xong, áp dụng ngược lại.
Vì thế ba huynh đệ bắt đầu đánh thái cực quyền, ngươi tới ta đi.
Chiến sự phía Nam, phía Bắc tất nhiên cũng biết, dân chúng đều biết bọn người xấu xa kia dùng xích lão để làm lá chắn bằng thịt, Ngũ vương gia và Cửu hoàng tử có thể không biết sao?
Cho nên hắn ta bắt người như vậy, mọi người dễ dàng biết được tính toán của Ngũ vương gia ngay.
Xem chừng hắn ta cũng muốn dùng chiến thuật xích lão để đối phó Cửu hoàng tử!
Nhưng mà, người ngồi trên cao nghĩ vậy cũng không có nghĩa là dân chúng sẽ tình nguyện giúp người hoàn thành ước vọng!
Cho nên mọi người vừa nghe trưng binh là lập tức bỏ chạy ngay, nhóm thợ săn trên núi không biết tình hình, một đám lần lượt nhảy vào lưới do người ta giăng sẵn, lúc này cũng chỉ có thể xem là mình xui.
Nhóm nương tử thợ săn mang tin tức này quay về thôn, muốn trưởng thôn giúp đỡ nghĩ cách.
Nhưng mà các nàng vừa trở về xong thì quan binh đã lập tức đuổi tới.
Mọi người còn chưa kịp phản ứng ra sao thì bọn quan binh đã rút đao, cưỡng ép muốn bắt toàn bộ già trẻ lớn bé đi.
Đương nhiên mọi người không chịu.
"Bọn ta không phạm tội, vì sao lại bắt bọn ta?"
"Nếu là vì trưng binh, đầu năm bọn ta đã nộp tiền miễn quân dịch rồi, bọn ta có công văn làm chứng!"
"Đúng, nếu các ngươi đi bắt người lung tung, cho dù bọn ta phải dùng hết toàn lực cũng phải cáo trạng chuyện này lên vương gia!"
"A, nói thật cho các ngươi biết vậy, chính là vương gia hạ lệnh cưỡng chế chiêu mộ nam tử nhập ngũ! Nam tử cập quan sẽ vào quân đội tiên phong, còn lại các ngươi sẽ vào quân lao động tạp dịch ở hậu phương!"
"Những người trong thôn thợ săn các người đều mạnh mẽ nên đi kiến công lập nghiệp đi, sau này sẽ được phong hầu bái tướng!"
Nha dịch vừa dứt lời thì đẩy bọn họ đi xuống dưới chân núi.
Nhóm sơn dân vừa nghe xong liền thấy được sự bi thương trong chuyện này, cái gì mà được phong hầu bái tướng! Đó chẳng qua là dành cho lũ con dòng cháu giống thôi!
Bọn họ là dân bình thường, đơn giản là đi làm khiên thịt!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận