- Trang Chủ
- Xuyên không
- Chạy Nạn Làm Ruộng: Đại Boss Max Cấp Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phầm (Dịch)
- Chương 50: Xuân thu đại mộng
“Sao vậy?” Nhìn thấy người nhà quanh mình đều đã ngủ hết, Khâu Đại tự giác phụ trách canh gác.
Hắn không thể ngủ, không ngờ rằng thê tử mình cũng đang mở to mắt, không khỏi quan tâm vỗ vỗ vào bàn tay nàng ấy.
“Đợi lát nữa còn phải tiếp tục gấp rút lên đường, mau nghỉ ngơi đi.”
Lưu thị lắc đầu: “Làm sao có thể ngủ được đây, tưởng tượng đến cảnh tượng nhìn thấy tối hôm qua là lòng ta lại hoảng sợ.”
“Không sao, có ta ở đây mà.”
Dứt lời, Khâu Đại khẽ dùng sức nắm chặt lấy những đầu ngón tay lạnh lẽo của Lưu thị.
Nhiệt độ cơ thể của nam tử trưởng thành vốn cao hơn nữ tử, không thể nghi ngờ rằng cái nắm tay thật chặt này của Khâu Đại đã khiến Lưu thị tin tưởng.
Những tiếng rì rầm khẽ khàng của phu thê Khâu Đại giống như khúc hát ru trong tai Bạch Quân Quân. Vốn nàng đang nhắm mắt tu luyện dị năng nhưng lại dần dần ngủ thiếp đi trong những tiếng trò chuyện luyên thuyên của hai phu thê họ.
...
Ở trong mơ, nàng nhìn thấy hạt đậu xanh nhỏ trong khí hải đang từ từ nảy mầm, dần dần đâm chồi nảy lộc, màu sắc cũng càng ngày càng trở nên sáng bóng.
Lúc mầm cây nhỏ mọc ra đủ mười hai chiếc lá, dị năng của nàng lại khôi phục cảnh giới cấp mười hai trọn vẹn nhất.
Bạch Quân Quân không còn phải tiếp tục lo lắng dị năng nói mất liền mất nữa, nàng điên cuồng thao túng dị năng, làm cho đất đai cằn cỗi khôi phục sức sống, làm cho cây cỏ hoang vu biến thành cánh đồng lúa mạch.
Mà nàng đứng trong trang viên, giữa hương hoa quả nhẹ nhàng thoảng qua mà cười to.
Nông dân trồng dưa đứng đầu trong sử sách không ai khác ngoài nàng.
Bạch Quân Quân đang chìm trong một giấc mộng đẹp, đột nhiên tay bị người nào đó khẽ lay.
“Trưởng tỷ, đến giờ rồi, nên xuất phát thôi.”
“!”
Bạch Quân Quân ngay lập tức mở mắt, choàng tỉnh khỏi giấc mộng, lúc tập trung nhìn lại lần nữa, thấy cả nhà lão Khâu thúc, kể cả Bạch Táp Táp và Bạch Linh Vũ cũng đang nhìn nàng với vẻ mặt kỳ lạ.
“Quân Quân... ngươi mơ thấy chuyện gì tốt lắm sao? Vừa rồi ngươi cười đến mức khiến người khác sợ hãi đấy.”
“Nhất định là chuyện gì đó rất đáng để vui mừng phải không?”
Huynh đệ Khâu gia nhịn không được chế nhạo.
“...” Bạch Quân Quân.
“Được rồi, các con đừng chọc ghẹo tiểu cô nương nữa, nhanh chóng ăn chút lương khô rồi xuất phát thôi.”
Lão Khâu thúc nhìn ra sự xấu hổ của Bạch Quân Quân, cười thay nàng giải vây.
Có lời nói của lão Khâu thúc, người cả nhà cũng không tiếp tục tụ tập chuyện phiếm nữa mà lấy thịt nướng còn thừa tối hôm qua ra, ăn một cách nghiêm túc.
Nhưng sau khi nhìn thấy nhiều xác chết như vậy, ngửi thấy nhiều mùi hôi thối như vậy, bây giờ lại ăn thịt đương nhiên cũng không thấy ngon lành gì.
Tất cả mọi người đều ăn với vẻ lúng túng hiển hiện trên khuôn mặt.
Lão Khâu thúc thấy thế lại lên tiếng khuyên nhủ: “Mau ăn đi, càng để lâu càng ăn không nổi.”
Lời này của ông làm cho mọi người giật mình, lại nghĩ đến xác chết ở quãng đường phía trước sẽ càng ngày càng nhiều hơn, nghĩ đến miếng thịt này nếu để lâu hơn sẽ hư thối...
Tóm lại, mọi người càng cảm thấy khó chịu hơn.
Mà Bạch Quân Quân lại không nghe thấy chủ đề đặc sắc này.
Ngập tràn trong lòng, trong đầu nàng đều là giấc xuân thu đại mộng vừa rồi.
Nghĩ đến cảnh giới cấp mười hai trọn vẹn nhất trong giấc mộng, nàng hơi tiếc nuối tiến vào khí hải xem xét dị năng.
Nhưng vừa tiến vào đã sợ ngây người.
Những hạt châu màu xanh có kích thước bằng hạt đậu xanh kia thật sự có vẻ như đang nảy mầm, mầm đã nhú lên trên những hạt châu cứng cáp đó.
“!” Bạch Quân Quân mở to hai mắt nhìn.
Chẳng lẽ mấy ngày nay nàng chẳng phân biệt ngày đêm hấp thu năng lượng cuối cùng đã có đột phá, chuẩn bị bước vào cảnh giới cấp một sao?
Nhưng trước khi chìm vào giấc ngủ, nàng còn tiến vào khí hải dò xét thử, lúc đó hạt đậu xanh nhỏ không hề có thay đổi gì cả.
Vừa ngủ một giấc tỉnh dậy, hạt đậu xanh nhỏ liền nảy mầm.
Bạch Quân Quân híp mắt phân tích, chẳng lẽ nàng còn khai phá năng lực dự đoán trong giấc mộng?
... Cũng không đúng.
Cho dù là dị năng tinh thần hệ cũng không thể biến mộng tưởng hão huyền thành sự thật, càng đừng nói đến dị năng phi tinh thần hệ này của nàng.
Đột nhiên Bạch Quân Quân nghĩ ra.
Hay là, bởi vì nàng đã ngủ?
Nghĩ đến mấy ngày nay nàng không hề ngủ dù chỉ một khắc cả ngày lẫn đêm để tích trữ năng lực.
Bạch Quân Quân cảm giác mình đã đụng đến chân tướng.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận