Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Tiên Hiệp
  3. Chí Quái Thư (Dịch)
  4. Chương 24: Tâm đã không còn nơi đây (3)

Chí Quái Thư (Dịch)

  • 126 lượt xem
  • 871 chữ
  • 2025-05-15 08:21:46

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Lâm Giác tự biết bản thân vốn có thể tu tập linh pháp, thiên phú chẳng đến nỗi tầm thường. Huống hồ tuổi trẻ, chính là ưu thế trời ban.

Chỉ tiếc, hắn vẫn chưa hiểu rõ “linh pháp” rốt cuộc là gì.

Dần dà, hắn cũng nhận ra giới hạn của cổ thư.

Tuy rằng trong sách, từ thổ khí, yếm hỏa, đến dưỡng khí chi pháp, đều giảng giải thấu triệt, nhưng xét cho cùng, sách chỉ là vật chết.

Chỗ nào hắn hiểu thì liền thông suốt, nhưng phàm là những đoạn tối nghĩa, hay có điều nghi vấn khác, sách lại chẳng thể nào giải đáp.

Bởi vậy, nhiều khi hắn cần tìm người chỉ điểm huyệt vị ở đâu, hay giải thích thuật ngữ kia nghĩa là gì.

Có lúc thì chỉ còn cách mò mẫm, e sợ đi sai nửa bước mà lầm đường tẩu hỏa nhập ma.

Hắn đành vô cùng cẩn trọng, bước đi từng chút một. Nếu không phải thế, tiến độ tu tập hẳn là đã nhanh hơn nhiều.

“Ha…”

Ý niệm chợt lóe qua đầu, hắn tự nhủ:

“Nếu bây giờ ra ngoài, cho dù chỉ biểu diễn hý pháp nơi phố chợ, e rằng cũng không đến nỗi chết đói. Nếu tinh thông được đạo lý trong này, lại biết chỗ nào có miếu hội, hiểu cách khuấy động lòng người, nói không chừng còn có thể kiếm sống no đủ.”

Nghĩ đến đó, tâm tình lại trầm xuống.

Ý niệm rời khỏi tiểu sơn thôn, bước ra ngoài ngắm nhìn thiên địa rộng lớn, trong lòng hắn càng thêm mãnh liệt.

Thoang thoảng hương thơm bốc lên, hắn ăn xong xâu cá nướng trong tay, còn con thanh ngưu bên cạnh cũng đã ăn no.

Để mặc nó xuống sông vẫy vùng một hồi, lúc này mới thong thả dắt trở về.

Vừa đến bữa cơm, đường ca bỗng hỏi:

“Ngươi có gặp Thư Đại Đầu mấy hôm nay không?”

“Mấy hôm trước có thấy qua.”

“Hôm nay hắn đi rồi, e rằng một thời gian dài khó gặp lại.”

“Đi đâu?”

“Nghe nói sang huyện bên đọc sách.”

“Sang huyện bên đọc sách ư?”

“Ừ, nói là trong thôn ta tài khí suy bại, bao năm qua chẳng có mấy ai thi đỗ công danh. Vừa khéo huyện bên có vị đại nhân cáo lão hồi hương, mở cửa thu đồ, hắn liền đi bái sư.”

“Ra ngoài cầu học à…”

Thư Đại Đầu là đệ tử Thư gia, gia cảnh sung túc, tuổi tác ngang hàng với Lâm Giác và đường ca, thuở nhỏ thường vui chơi cùng nhau.

Sau lớn dần, mỗi người mỗi việc, mới dần xa cách.

Nghe đường ca kể lại, trong lời nói mang theo vài phần cảm khái của thiếu niên.

Trong lòng Lâm Giác bỗng nảy ra một ý:

Đây chẳng phải là lý do để thuyết phục đại bá đại nương sao?

“Ta cũng muốn ra ngoài cầu học.”

“Ngươi cũng muốn? Vì sao? Đi đâu?”

Lâm Giác buông đũa, sắc mặt nghiêm túc, chậm rãi nói:

“Thứ nhất, nhà ta nghèo khó, đường ca vẫn chưa lập thất, đại bá lại bệnh mới khỏi, để ta tiếp tục đèn sách, thật sự quá sức.

Thứ hai, e rằng trong thôn ta quả thực tài khí không đủ, mấy năm nay hiếm ai thi đỗ, ngay cả qua được Hương thí cũng chẳng có mấy người.

Chúng ta lại không giống Thư gia có quan hệ trong huyện, nếu cứ thế này, sợ rằng khó mà công thành danh toại.

Chi bằng ra ngoài tìm lối khác.

Cuối cùng… ta suy ngẫm đã lâu, lời vị kia ở từ đường Uông gia Hoành thôn đêm ấy hẳn chẳng phải giả.

Việc ta rơi xuống nước, hồn phách bất ổn, vốn hợp lẽ. Nếu chẳng đi ra ngoài, làm sao tìm được phương pháp an hồn cho chính mình?”

Từ xưa, việc du học vốn không hiếm.

Có người học vấn thâm sâu, vẫn du phương tìm danh sư để mở mang kiến thức.

Có người mượn cớ du học để du sơn ngoạn thủy, kết giao hiền hữu.

Có kẻ một lòng cầu thầy giỏi, mong nhờ sự chỉ điểm trên con đường khoa cử sĩ lộ.

Lâm Giác nay đã chẳng còn tâm tư đèn sách, trong lòng chỉ ôm mộng trường sinh, khát khao mục kiến kỳ duyên dị cảnh trong thiên hạ.

Ở lại trong thôn, chẳng khác nào tự giày vò, lại thêm gánh nặng cho đại bá đại nương.

Huống chi, còn có lời cảnh báo đêm đó:

Hồn phách hắn không ổn, cần tìm pháp an hồn.

Đây đúng là lý do danh chính ngôn thuận.

Chỉ là, trong thôn lễ pháp tông tộc nghiêm ngặt, việc này cũng chẳng dễ dàng.

Ít nhất, phải bày tỏ rõ ràng với Thư tộc lão cùng hàng xóm thân quen, rằng hắn tự nguyện ra ngoài du học.

Nếu không, một khi hắn rời đi, e rằng đại bá đại nương sẽ chịu dị nghị.

Ngoài ra, còn cần giấy tờ làm bằng.

Lâm Giác đã quyết tâm, thì dứt khoát vô cùng.

Vài ngày sau, trước tiên hắn phân tích lợi hại, gần thì lấy việc Thư Đại Đầu làm gương, xa thì viện dẫn tiền lệ cổ nhân du học, thuyết phục đại bá, đại nương và đường ca.

Sau đó, hắn đến từng nhà hàng xóm, cảm tạ từ biệt, nói rõ suy nghĩ cùng lý do, nhưng khéo léo tránh đề cập đến gánh nặng gia đình.

Sách mượn cũng đều trả lại cho chủ.

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top