Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Tiên Hiệp
  3. Chí Quái Thư (Dịch)
  4. Chương 28: Đêm Trăng Trên Con Đường Sỏi

Chí Quái Thư (Dịch)

  • 124 lượt xem
  • 864 chữ
  • 2025-05-15 08:25:11

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Đường đá sỏi gồ ghề, chỗ nào cũng in dấu vó ngựa, dính đầy bùn đất.

Sau cơn mưa, tuy khó đi, nhưng miễn cưỡng vẫn có thể vượt qua.

Hành trình đêm là chuyện chẳng thể tránh.

Lâm Giác ngước nhìn sắc trời, lại cân nhắc lộ trình.

Dự tính đêm nay e rằng chẳng đi được bao xa.

May mắn trên đường vẫn có không ít thương khách đồng hành, trong lòng hắn mới bớt phần lo lắng.

Đi được chẳng bao lâu, trời đã ngả tối.

Cảnh vật chung quanh dần dần chìm trong màn đêm mông lung.

Đoàn người vốn cùng khởi hành, do bước chân nhanh chậm khác nhau, kẻ vượt lên trước, kẻ rơi lại phía sau.

Song giữa ánh trăng lờ mờ, vẫn có thể thấp thoáng bóng người qua lại.

Ven đường rừng trúc rậm rạp, sương chiều từng lớp dâng lên che khuất tầm nhìn.

Nhưng tiếng chuông leng keng từ la lừa, tiếng hí ngựa vẫn vang vọng trong núi, quanh quẩn chẳng dứt.

Âm thanh ấy khiến lòng người yên ổn, ít ra cũng biết rằng trên con đường tịch mịch này, mình chẳng phải cô độc một mình.

Từ sau khi luyện được Dưỡng Khí Pháp, di chứng bị yêu quái ở Uông gia từ đường thổi một hơi đã dần tiêu tán.

Nhưng trong lòng Lâm Giác vẫn còn sót lại vài phần dè chừng.

Lại thêm lúc tránh mưa ở quán trà, nghe lữ khách kể không ít chuyện quỷ quái rùng rợn, nên càng nảy sinh bất an.

Hắn liên tục ngoái đầu nhìn quanh, cân nhắc nên gia tốc đuổi kịp người phía trước, hay chậm bước chờ người phía sau, tóm lại vẫn muốn tìm một kẻ đồng hành.

Lần trước mạo hiểm vào Uông gia từ đường ở Hoành thôn, là vì muốn cứu mạng đại bá.

Nay không còn lý do, ai lại dại gì mà dễ dàng va chạm với yêu tà?

Nghĩ đoạn, ánh mắt hắn sáng lên — quả nhiên tìm được một người đi đơn độc phía trước.

Kẻ ấy cũng ngẩng đầu ngó quanh, hẳn là đang muốn tìm bạn đường.

Thấy thế, Lâm Giác lập tức gia tốc tiến lại gần.

Chưa kịp mở miệng, đã nghe đối phương cất tiếng:

“Ôi chao, là một vị thư sinh!”

Người kia tuổi chừng đôi mươi, dung mạo anh tuấn.

Vừa thấy Lâm Giác liền cười nói:

“Không may phải đi đêm, không biết tiểu huynh đệ có nguyện cùng ta đồng hành, để tăng thêm dũng khí chăng?”

“Cầu còn không được.”

Lâm Giác mỉm cười đáp.

“Khẩu khí thật là nho nhã.”

“Không dám, không dám.”

“Dám hỏi tiểu lang quân họ danh thế nào?”

“Tại hạ họ Lâm, tên Giác.”

“Xem ra vẫn chưa đặt tên chữ?”

“Vẫn chưa đến tuổi.”

“Ừm, ta thấy cũng vậy.”

Người kia gật đầu, rồi lại tiếp, “Ta họ Hoàng, tên một chữ Toàn, là Toàn trong toàn tâm toàn ý, chớ nhầm lẫn. Ta hơn ngươi vài tuổi, cứ gọi ta một tiếng Hoàng huynh là được.”

“Hoàng huynh, hạnh ngộ.”

“Hạnh ngộ, hạnh ngộ.”

Hoàng Toàn cười sảng khoái, sau đó cùng hắn sóng vai mà đi.

Có lẽ để khuây khỏa, miệng y chẳng ngớt lời.

“Sao ngươi tuổi hãy còn nhỏ, mà đã một mình bước chân nơi đất khách?”

“Trong nhà nghèo khó, nên phải ra ngoài cầu học.”

“Cầu học vốn gian nan, đặc biệt là kẻ dân thường như chúng ta. Tìm được minh sư đã là điều hiếm có, nếu không, muốn thi đỗ thực chẳng dễ.”

Hoàng Toàn cảm thán.

“Lời ấy chí lý.”

Lâm Giác phụ họa.

“Huống hồ thiên hạ hiện nay bất ổn...”

“Đúng vậy.”

“Nghe người đi trước nói, trên con đường này từng xuất hiện yêu quỷ.”

“Ta cũng nghe bọn thương khách nhắc tới.”

“Lâm huynh, gan có lớn chăng?”

Hoàng Toàn nhìn hắn với chút bất an, như chỉ đợi một câu trả lời để quyết định có nên chậm lại chờ thêm người.

Lâm Giác khẽ mỉm cười: “Cũng tạm coi là được.”

“Vậy thì tốt, vậy thì tốt!”

Hoàng Toàn cười gượng mấy tiếng, “Thật ra ta cũng không nhát gan đâu... chỉ là đêm vắng núi sâu, tìm một người trò chuyện thì lòng bớt lạnh. Cho dù chẳng gặp quỷ quái hay đạo tặc, nhưng đường sá gập ghềnh, lỡ sảy chân cũng còn có người đỡ dậy.”

“Hoàng huynh nói rất phải.”

Lâm Giác nhìn thấu nhưng không vạch trần.

Quả nhiên, lòng người vốn sợ cô độc.

Chỉ cần có bạn đồng hành, có tiếng trò chuyện, thì bao nỗi lo âu cũng tan đi phân nửa.

Hoàng Toàn tuy nhút nhát nhưng lại hoạt ngôn.

Hắn thường xuyên qua lại trên con đường này, kiến văn cũng chẳng ít.

Hai người vừa đi vừa chuyện trò, dần dần trở nên hợp ý.

Đường đêm vốn u tịch, nhưng có người bạn đường, liền cảm thấy thoải mái, tựa hồ gió núi cũng bớt phần lạnh lẽo.

“Lâm huynh định đến nơi nào?”

Hoàng Toàn hỏi.

“Trước tiên là tới Tề Vân Sơn.”

“Hả? Tề Vân Sơn?”

Trong giọng Hoàng Toàn mang chút kinh ngạc.

“Xem ra Hoàng huynh cũng từng nghe qua?”

“Ha ha, Tề Vân tiên sơn, danh bất hư truyền, há lại chưa từng nghe?”

“Nổi danh đến thế sao?”

“Tất nhiên rồi. Trước kia, trên con đường này từng xuất hiện yêu quái ăn thịt người. Bao nhiêu tiên sinh được mời đến cũng không thể trừ. Mãi đến khi đạo trưởng của Tề Vân tiên sơn hạ sơn, mới diệt trừ được tai họa ấy.”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top