Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Tiên Hiệp
  3. Chí Quái Thư (Dịch)
  4. Chương 4: Đêm Trực Từ Đường

Chí Quái Thư (Dịch)

  • 162 lượt xem
  • 717 chữ
  • 2025-05-09 10:14:16

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Hửm? À, được...

Gã hạ nhân đưa đèn dầu cho hắn.

“Đa tạ.”

Lâm Giác nhận lấy, tay nâng đèn dầu, tay kia ôm chăn đệm, bên hông còn xách theo con dao phay.

Bóng dáng hắn lặng lẽ đi sâu vào con hẻm nhỏ, từng bước vững vàng, tuyệt không quay đầu lại. Chẳng mấy chốc, đã tới trước từ đường.

Ngẩng đầu nhìn, cửa từ đường mở rộng.

 Trong ánh tà dương nhàn nhạt, có thể thấy bên trong trống rỗng, xa xa chỉ có bức tường treo tranh, dường như chẳng có gì lạ. Lâm Giác không nghĩ nhiều, liền bước qua ngạch cửa cao.

Một luồng khí lạnh lẽo lan đến, song cũng không âm u quỷ dị như tưởng tượng, chẳng khác gì bước vào một gian nhà bình thường.

Sau lưng vang lên tiếng bước chân cùng giọng nói của hán tử đi theo:

“Cũng… chẳng có gì cả.”

Rõ ràng hắn đang tự trấn an mình.

Lâm Giác không đáp, chỉ ngẩng đầu quan sát gian từ đường.

Từ đường Hoành thôn so với từ đường Thư thôn cũng không khác biệt bao, đều là ba gian: gian ngoài cùng là nghi môn, bên trong chia ra một gian lớn một gian nhỏ, một thấp một cao.

Gian thứ nhất là đại sảnh, thường gọi hưởng đường, đặt bàn phế để tộc nhân nghị sự, khen thưởng người hiền, trừng phạt kẻ ác. Trên tường treo tranh tiên tổ Uông gia, vẽ một vị trung niên phong độ bất phàm.

Bên cột có đôi câu đối:

“Hiếu đễ vi bản nhân luân,

Thành kính vi minh tình thân.”

Vòng qua phía sau, leo lên bậc thang là gian thứ hai, nhỏ hơn, gọi tẩm đường, nơi đặt linh vị tiên tổ Uông thị.

Giữa nhà mở giếng trời, đón ánh nguyệt quang, kèo cột chạm trổ tinh xảo, khắp nơi treo gia huấn, tộc quy, câu đối.

Lâm Giác lặng lẽ quan sát, âm thầm ghi nhớ.

Ngoài dự đoán, nơi này không hề u ám quỷ dị, ngược lại toát lên vẻ trang nghiêm, như sự tôn kính con cháu dành cho tiên tổ, là truyền thừa của một dòng tộc lâu đời.

Sau lưng vang lên tiếng hán tử kia cười khẽ:

“Tiểu tử, gan ngươi cũng lớn thật. Cắm đầu xông thẳng vào đây, chẳng chút do dự! Ngươi cũng thua cuộc nên bị phạt sao? Hay là muốn ra oai? Ha! Tưởng đêm nay chỉ một mình ta, không ngờ lại có ngươi bầu bạn, cũng đỡ thấy lạnh lẽo.”

Hắn vừa nói vừa đặt chăn chiếu xuống, ngồi ngay trong từ đường. Lâm Giác cũng theo đó mà ngồi, thắp đèn dầu, trò chuyện qua loa.

Đều là người thôn gần, hỏi nhau quê quán, thân thích, câu chuyện nhạt nhòa. Trời dần tối, trong từ đường vốn đã tối lại càng thêm thâm trầm.

Chỉ còn ngọn đèn dầu leo lét lay động.

“Tiểu tử,” Hán tử kia hạ giọng, vẻ mặt mờ mịt:

“Nếu giờ chúng ta lén chạy ra ngoài, tìm chỗ khác ngủ qua đêm, mai tinh mơ quay lại, thì ai biết được là chúng ta có ở đây hay không?”

Ngữ khí hắn càng nói càng sống động, như thể chỉ cần Lâm Giác gật đầu, hắn sẽ lập tức kéo y trốn đi.

Trong lòng Lâm Giác thầm nghĩ: Người này… không đáng tin.

“Không biết.”

Hắn thản nhiên đáp.

Đã quyết tâm tới đây, đã ngồi xuống, thì sao còn dễ dàng rút lui? Hắn không muốn đánh cược, càng không dám đánh cược.

“Haizz…”

Hán tử kia bị từ chối, đành tự an ủi:

“Đời này làm gì có nhiều quỷ quái như vậy? Đều là kẻ say rượu hoa mắt, hoặc rỗi rãi bịa chuyện. Nhiều khi chỉ là mèo hoang, chó dại chạy loạn mà thôi. Có khi còn do người trong thôn vụng trộm làm trò, hù dọa thiên hạ. Hoặc giả, Uông lão thái gia đắc tội tiên linh, nhưng cũng chẳng liên quan tới chúng ta. Ngươi nói có đúng không?”

Lời vừa dứt, không khí lại rơi vào tĩnh lặng.

Không ai ngủ, nhưng cũng không ai dám mở miệng.

Hai người chỉ quấn chăn, dựa lưng vào vách, mắt mở trong bóng tối.

Ngọn đèn dầu vẫn lập lòe, ánh sáng yếu ớt như sắp tàn.

Ngoài giếng trời, trăng sáng vằng vặc, ánh trăng rơi xuống nền gạch, tựa sương trắng mờ ảo.

Đêm càng khuya, mí mắt càng nặng trĩu.

“Hô...”

Một cơn gió lạnh lẽo bất chợt thổi qua.

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top