Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Chỉ Yêu Chiều Thế Tử Phi (Dịch)
  4. Chương 25: Kinh ngạc

Chỉ Yêu Chiều Thế Tử Phi (Dịch)

  • 405 lượt xem
  • 1585 chữ
  • 2020-10-06 15:41:54

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Vài cuộn giấy dài chừng 10 thước được mang lên, chủ trì Minh Đức và đại sư Tuệ Chân chặn giấy cho Như Ca viết, nhìn từng dòng kinh lần lượt xuất hiện trên giấy, hai vị cao tăng càng thêm tin tưởng Như Ca, tràn đầy kính sợ với vị sứ giả của Phật Tổ này.

Phong Vô Trần đứng một bên nhìn thiếu nữ đang viết kinh trước mắt, gió đêm thổi bay mái tóc đen như mực của nàng, nàng như hoa sen mới nở, tươi mát thánh khiết. Thấy nghiên sắp hết mực, Phong Vô Trần lẳng lặng đi tới, lấy khối mực Huy Châu hảo hạng trong người ra mài.

Trong Đại Hùng Bảo Điện, hoàn toàn yên tĩnh.

Mà ở nơi khách hành hương nghỉ ngơi, hai người áo đen cường tráng đang khiêng một bao bố vội vã nhảy tường lao ra khỏi Pháp Nguyên Tự. Ngọc Giai Nhàn vốn nằm trên giường giả vờ ngủ say, sau khi nghe được mấy tiếng mèo kêu, khóe miệng lộ ra nụ cười độc ác.

Đêm khuya, tại chuồng ngựa của Pháp Nguyên Tự, một bóng đen đang lén lút làm gì đó, thấy hai người khiêng bao bố lướt qua, có chút ngạc nhiên, sau nhớ tới cái gì, nháy chuyển thành vẻ mặt hả hê.

Sáng sớm hôm sau, tiếng chuông báo hiệu ngày mới vang lên, mấy ngàn tăng trong chùa tập trung đến Đại Hùng Bảo Điện, ngồi trên bồ đoàn, nghe đại sư Tuệ Chân giảng giải bộ kinh Pháp Nguyên Tự mới thỉnh được, ‘Đại Tàng Kinh’. Ở một góc trong Phật đường, một thiếu nữ mỹ lệ như tiên đang chép lại kinh do Phật Tổ truyền thụ. Trên dưới Pháp Nguyên Tự đều rất trang nghiêm.

Bên kia, Ngọc Giai Nhàn, Ngọc Bảo Oánh, Ngọc Tĩnh Nhã đến phòng của Như Ca, mở cửa phòng, thấy không có ai, ba người lập tức làm vẻ mặt hốt hoảng hô to “Tứ muội Ngọc Như Ca không thấy!”  

Thấy khách hành hương tụ tập ngày càng đông, Ngọc Giai Nhàn càng làm bộ lo lắng, nước mắt ràn rụa, “Bọn ta mang theo tứ muội đến cầu phúc cho đệ đệ sắp ra đời, nếu xảy chuyện gì thì biết làm sao!”

Những khách hành hương khác nghe xong, liền theo ba người đến phòng Như Ca, qua một đêm, mùi hương mê trở nên nồng nặc vô cùng. Những người đó ngửi thấy kinh hãi nói, “Là mê hương, xem ra đã có kẻ xấu đến! Nghe nói gần đây có rất nhiều dâm tặc và kẻ buôn người hoành hành, không chuyện xấu nào không làm, không ngờ ở nơi cửa Phật mà bọn chúng cũng dám nhúng chàm, lý nào lại vậy!”

“Mau bẩm báo với đại sư chủ trì đi, chớ để xảy ra chuyện không hay”, một khách hành hương hơi lớn tuổi nhắc nhở. Trong lòng mọi người đều biết, gặp phải bọn người xấu này, sợ là trong sạch của cô gái mất tích không còn, nhưng không đành lòng nói ra.

Điều làm những khách hành hương kinh ngạc là, ba chị em này không chút kiêng kị nào vừa chạy đến chính điện vừa gào to “Tứ muội Ngọc Như Ca bị dâm tặc bắt đi rồi!”

Thấy vậy, mọi người đều thở dài, ba người này làm gì có chút lo lắng nào cho em gái mình chứ, rõ ràng muốn mượn chuyện này để bôi nhọ thanh danh của em gái mình mà thôi. Tuy vậy, mọi người vẫn đi theo đến chính điện.  

Trong Đại Hùng Bảo Điện, Như Ca thừa dịp đổi giấy mà vẫy vẫy một chút cánh tay đã cứng ngắc vì viết cả đêm.

“Đây là quyển cuối cùng”, thấy quầng thâm dưới mắt thiếu nữ, nam tử đặt cuộn giấy lên bàn, nhẹ giọng nói, như có ý quan tâm.

Nghe vậy, Như Ca ngẩng đầu lên, nhìn nam tử tuấn lãng bên cạnh, gật đầu cười nhẹ.

Để giữ kinh thư qua trăm năm vẫn không bị mục, phải dùng giấy Vân Châu để viết, mà hiện tại trong Pháp Nguyên Tự chỉ có 1000 cuộn giấy Vân Châu. 1000 cuốn kinh thư cũng đủ để ứng phó đại hội sắp tới rồi, vì vậy chủ trì Minh Đức và đại sư Tuệ Chân cũng không cưỡng cầu Như Ca phải chép nữa, chỉ xin Như Ca cứ mỗi tháng chép thêm 100 cuốn, Pháp Nguyên Tự sẽ phái người đến Ngọc phủ mang về. Dĩ nhiên là bao gồm nguyên văn tiếng Phạn và cả bản dịch. Như Ca nghe vậy thở phào nhẹ nhõm, nếu không chẳng biết phải chép đến khi nào mới được nghỉ tay.

Như Ca chép được một nửa thì nghe thấy tiếng thét chói tai của Ngọc Bảo Oánh, “Tứ muội Ngọc Như Ca bị dâm tặc bắt đi rồi!” Nghe vậy, chúng tăng nhìn nhau, thiếu nữ đang ngồi kia chẳng phải tứ tiểu thư của Ngọc gia sao?

“Tứ muội....” Ngọc Bảo Oánh nhìn thấy Như Ca thì im bặt.

“Sao ngươi lại ở đây? Không phải đã bị....”

“Bảo Oánh!” Ngọc Giai Nhàn thấy Như Ca bình yên vô sự đứng đó, vội vàng cắt ngang lời Ngọc Bảo Oánh, tiến lên cười nói: “Sáng nay tới phòng muội, trong phòng không một bóng người, mọi người đều nói trong phòng có mê hương. Chúng ta tưởng muội bị kẻ xấu bắt đi mất, rất lo lắng. Muội lại đến đây làm gì, bàn thờ Phật sao có thể tùy tiện ngồi?”

Nói xong, Ngọc Giai Nhàn làm bộ áy náy, làm lễ với chủ trì Minh Đức “Muội muội không hiểu chuyện, bất kính với Phật tổ, mong đại sư tha thứ.”

Như Ca thấy trong mắt chị em ba người đều chứa đựng thất vọng tràn trề, xem ra chuyện tối qua ba người đều biết, đáng tiếc trúng chiêu không phải là mình.

Chủ trì hiển nhiên không hiểu nữ tử này có gì ý, chỉ biết kinh thư là do tứ tiểu thư Ngọc gia viết, tất nhiên là phải che chở, nói thẳng, “Không, vị tiểu thư này nói sai rồi, tứ tiểu thư là sứ giả của Phật Tổ, vì nghĩa lớn truyền cho tự ta chân kinh của Phật Tổ, sao có thể nói bất kính, Ngọc đại tiểu thư chớ nói bừa!”  

Ngọc Giai Nhàn thấy kế hoạch không thành, muốn mượn cơ hội trách cứ Như Ca bất kính với Phật Tổ, để khách hành hương biết tứ tiểu thư Ngọc gia cả gan làm loạn, không ngờ bị chủ trì đại sư nói thẳng là nói bừa. Trước giờ Ngọc Giai Nhàn vẫn luôn được tán dương là thông minh, xinh đẹp, đoan trang, đã khi nào bị người nói như vậy đâu, nháy mắt giận đến đỏ bừng cả mặt. Nghe ra chủ trì đại sư rất bảo vệ Như Ca, nếu không người nhà Phật sao lại nói ra lời nặng nề như thế. Mặc dù Ngọc Giai Nhàn rất hận Như Ca không biết đã dùng cách gì mà trở thành sứ giả của Phật Tổ, nhưng không thể không cố gắng mỉm cười, “Sao muội không ở trong phòng, làm các tỷ tỷ rất lo lắng.”

Ngọc Bảo Oánh tất nhiên biết nam tử đứng bên cạnh Như Ca là người Âu Dương Lâm thích, thấy Như Ca ở một chỗ với nam tử, hận sao không lập tức kêu Âu Dương Lâm tới để hung hăng dạy dỗ Như Ca một phen. Đáng tiếc là nhìn khắp xung quanh cũng không thấy bóng dáng Âu Dương Lâm đâu. Buồn bực cực kỳ, hôm qua Âu Dương Lâm vì nam tử này mà bỏ chị em một bên, hiện giờ sao không thấy nữa? Chẳng lẽ bị Hầu phu nhân tóm rồi sao?

Nhìn nam tử đứng bên cạnh Như Ca, Ngọc Bảo Oánh cười duyên nói, “Đúng vậy, Ngọc Như Ca, sao ngươi lại ở đây, chẳng lẽ là vì vị công tử này?”

Nghe vậy, những khách hành hương không khỏi cau mày, càng thêm chắc chắn đám người Ngọc Bảo Oánh không phải vì lo lắng cho em gái mà hoảng hốt, nếu thật lòng lo lắng sao có thể ở trước mặt mấy ngàn chúng tăng nói những lời vô nghĩa như thế.

“Ngọc tiểu thư đừng nói xằng nói bậy, tại nơi cửa Phật tôn nghiêm nói những lời này không sợ xuống địa ngục bị cắt lưỡi sao? Tứ tiểu thư chép kinh thư cho tự ta cả đêm, lại bị người vu khống, 3000 tăng chúng ta quyết không để yên!” Tăng ở Giới Luật Viện không nhìn nổi cảnh này, cầm gậy tiến lên, làm Ngọc Bảo Oánh sợ đến mức liên tục lùi về sau.

“Ta và vị tiểu thư này không hề quen biết, xin tiểu thư chú ý lời nói” nam tử thấy Ngọc Bảo Oánh không có ý tốt, nhíu mày, lên tiếng. Thiếu nữ bên cạnh trong sáng như tuyết, không thể bị người lên vu oan.

Nãy giờ Như Ca không nói một lời, chăm chú viết cho xong, rồi đặt bút xuống.

“ Đại sư Minh Đức, Như Ca có một thỉnh cầu”, không thèm nhìn kẻ vu khống mình, thiếu nữ thản nhiên cười, khiến mọi người sinh thiện cảm, “Hôm qua, trên đường đến Pháp Nguyên Tự, Như Ca gặp được một vị phụ nhân mặc áo thô màu lam, đầu cài trâm gỗ, thân thể có bệnh nhưng vẫn cố gắng đến tự xin kinh thư, nếu có thể, xin chủ trì đại sư cho sư phụ trong tự sao lại một bản tặng cho người đó.”

“Thí chủ có tấm lòng bồ tát, lão nạp tất nhiên sẽ nghe theo!”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top