Dịch: Hoangforever
Hạ Cảnh Thần không biết từ đâu vội vã chạy tới. Lô Hiểu Vi thấy Hạ Cảnh Thần thì khóc thút thít bảo rằng mình bị ô uế, không xứng với hắn nữa, sống chết đòi chia tay. Lại còn nói với hắn rằng, ta thích hắn từ lâu rồi. Bảo rằng ta muốn ở chung một chỗ với hắn.
Hạ Cảnh Thần thấy có chai nước khoáng còn dư lại của hai người thì cầm lên xem, lại thấy dưới chăn có nước, liền sinh nghi hỏi. Mà chai nước kia là do ta mua.
Ta thật sự không biết tại sao lại như vậy, ta thật không có làm. Nhưng, lại không có ai tin tưởng lời ta nói cả.
Hạ Cảnh Thần liền đem ta làm người đầu sỏ, phá hư chuyện tình yêu của hắn. Hắn hận ta thấu xương.
Ôn Dương cũng nghĩ rằng ta muốn tạo cơ hội cho mình, nên thiết kế cạm bẫy hãm hại hai người bọn họ.
Còn Lô Hiểu Vi thì tỏ ra rất là đau thương, nói rằng ta đã phá hủy cuộc đời của nàng.
Ta biến thành đối tượng cho mọi người chỉ trích.
Ôn Dương thích Lô Hiểu Vi. Hắn dùng đủ mọi phương pháp bức bách cha mẹ ta, cuối cùng cũng khiến cha mẹ ta đồng ý để hắn và Lô Hiểu Vi ra nước ngoài du học.
Hạ Cảnh Thần lúc ấy đã lớn, cũng cần phải phát triển gây dựng sự nghiệp cho bản thân mình. Từ hôm đó, chúng ta không còn liên lạc với nhau nữa.
Chỉ trong một đêm, ta mất đi em trai lớn lên từ nhỏ với mình, mất đi người bạn thân nhất thời đại học, mất đi người mà ta hăng đêm mong nhớ. Ba ta do em trai ta ra nước ngoài, nên tính tình càng lúc càng nóng nảy, động tí là đánh đập mẹ ta. Mẹ ta cũng chỉ biết khóc không ngừng, tới nỗi hai con mắt xảy ra vấn đề, xém tí nữa bị mù lòa.
Gia đình bị đè nén, bức bách khiến cho ta có cảm giác hít thở không thông.
Vì vậy, khi ta nghe nói Phương Uy không có cha mẹ, muốn kết hôn với ta. Ta liền đồng ý. Bởi vì ta không cần giải quyết quan hệ mẹ chồng nàng dâu, với lại tính tình Phương Uy cũng khá tốt. Về làm vợ anh ta, ta chắc chắn có một cuộc sống dễ chịu.
Ai mà ngờ được, lại có kết quả như thế này.
Hạ Cảnh Thần điên cuồng nhục mạ ta,
"Ôn Tình ơi Ôn tình, da mặt người làm từ gì mà dày vậy? Bằng chứng như núi, thế mà người vẫn sống chết không chịu thừa nhận?? Nhưng không sao, ngươi thừa nhận hay không thừa nhận cũng được, đối với ta mà nói cũng không có quan trọng. Dù sao ta cũng sẽ không để cho ngươi sống một cuộc sống thoải mái! Nếu ta đã đau khổ, vậy thì chúng ta cùng nhau đau khổ đi. Ngươi đừng nghĩ rằng mình sẽ được thoải mái kết hôn."
Rốt cuộc ta chiếm được nam nhân mà mình yêu thích nhất, lấy phương thức này có được thân thể của hắn.
Nhưng là, tại sao ta lại đau như vậy?
Ta dần dần ngất đi.
Trong mơ hồ, nghe thấy có người gọi tên của ta.
Ta mở mắt ra, phát hiện Hạ Cảnh Thần đã biến mất.
Ta một mình nằm ở trên giường, da thịt trắng như tuyết của ta sau trận mây mưa kia khắc đầy vết tích.
Thấy có người tới, ta vội vàng kéo chăn lại, bao phủ lấy cơ thể mình. Bởi vì người lúc này đang đứng ở trên giường chính là Phương Uy.
"Ngươi còn mặt mũi xuất hiện nữa sao?? Phương Uy? Người rốt cuộc có còn là người nữa không vậy?"
Hắn nhìn ta bằng một ánh mắt không rõ ràng, trong ánh mắt hiện ra một tia áy náy,
"Tình Tình, em đừng oán anh, 50 vạn, số tiền này đủ cho chúng ta trang trải mấy năm đấy. Em chẳng qua cũng chỉ là bị cưỡng hiếp một lần mà thôi, cũng không có bị tổn thất gì cả. Hơn nữa ta cũng không có để tâm tới, cũng xem như không có chuyện gì xảy ra. Dù sao chuyện này cũng không có ai biết. Anh vẫn sẽ lấy em, hôn lễ vẫn được cử hành bình thường. Ngoan, anh thương, anh sẽ đối xử tốt với em. Chúng ta có thể dùng số tiền này cùng nhau đi hưởng tuần trăng mật...."
"Cút! Ngươi thật độc ác! Hôn lễ hủy bỏ, ta không có gả cho ngươi!"
Ta không ngờ trên đời còn có người mặt dầy tới như vậy. Vì tiền, có thể bán đi thân thể nữ nhân của mình, ấy vậy mà lúc này còn hiên ngang, hùng hồn nói như vậy được.
"Tình Tình, em đừng manh động như vậy! Chúng ta nếu như không ai nói chuyện này ra, thì sẽ không có ai biết được. Hiện tại đội ngũ đón dâu đã chuẩn bị xong, anh tới đây trước là để an ủi em, sợ em nghĩ không thông. Em nghĩ xem, một đêm liền có 50 vạn, nhiều tiền như vậy, sao lại không làm chứ? Dù sao cho ai cũng như nhau cả thui, không có vấn đề gì cả. Ngoan, anh thương."
Phương Uy nói xong liền tiến lên ôm ta.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận