Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Chủ Tịch, Phu Nhân Lại Bày Sạp Bói Rồi (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 77: Bị đưa tới đồn cảnh sát 2

Chủ Tịch, Phu Nhân Lại Bày Sạp Bói Rồi (Dịch) (Đã Full)

  • 40 lượt xem
  • 749 chữ
  • 2025-08-10 21:01:27

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.


Vệ Hải Dương nghe một loạt điều luật, thực sự như luật sư Hoàng nói, không có nạn nhân nào tố cáo, chỉ cần giáo dục là đủ.

"Tôi đã hiểu."

Anh ta lấy ra một quyển số tay tuyên truyền khoa học: "Lâm Khê, về đọc kỹ, dù tín ngưỡng tự do nhưng chúng ta phải tin vào khoa học."

Lâm Khê nhận lấy, ngoan ngoãn gật đầu: "Vâng."

Vệ Hải Dương nhìn hai người: "Đăng ký xong, có thể đưa em gái đi.”

Phó Kinh Nghiêu nghe từ "em gái” thấy không thoải mái.

Anh mấp máy môi, từng chữ một: "Lâm Khê không phải em gái tôi, cô ấy là vợ tôi. "

Vệ Hải Dương hơi ngạc nhiên: "Thì ra là vợ."

Hoàng Văn Xương bỗng nhiên trợn to mắt.

- Bà chủ!l

Phó tổng lại kết hôn rồi!!

Anh ta là người đầu tiên trong công ty biết được tin này.

Hoàng Văn Xương cuồng loạn lau mồ hôi, lén lút quan sát Lâm Khê.

Hóa ra Phó tổng thích kiểu người như vậy, thiếu nữ đam mê mê tín phong kiến. Không! Phải nói là thiếu nữ yêu thích văn hóa truyền thống.

"Luật sư Hoàng, đi thôi. "

Giọng nói lạnh lùng vang lên, Hoàng Văn Xương giật mình tỉnh lại, nhanh chóng đi theo.

Ra khỏi đồn cảnh sát, Hoàng Văn Xương cười gượng hai tiếng,"Phó tổng, công ty còn việc, tôi xin phép về trước."

Phó Kinh Nghiêu khẽ gật đầu,"Luật sư Hoàng, vất vả cho anh rồi."

"Không vất vả, không vất vả."

Hoàng Văn Xương ôm tập tài liệu, chạy đi thật nhanh.

Đạo đức nghề nghiệp, khi Phó tổng và phu nhân Phó tổng ở đó, anh ta không thể làm cái bóng đèn.

Trên xe, Lâm Khê bỏ tập sách tuyên truyền khoa học vào túi, lấy ra đồng xu bắt đầu bói quẻ.

"Tôi muốn xem ai đã tố cáo tôi?"

Phó Kinh Nghiêu lặng lẽ nhìn cô, 'Cần giúp không?"

"Không cần, tôi tự giải quyết được.”

Quê hiện ra, Lâm Khê cười nhạt hai tiếng,"Phú Quý, đợi đấy cho tôi!"

Phó Kinh Nghiêu trâm giọng nói: "Em cứ làm đi, có chuyện gì đã có anh.”

"Ùm?"

Lâm Khê suy nghĩ một giây, mới hiểu ý anh. "Xã hội văn minh, không giết người không phóng hỏa, tôi không muốn vào đồn cảnh sát lần nữa."

Phó Kinh Nghiêu cười nhẹ, "Có luật sư Hoàng, không sao đâu."

Lâm Khê ngẩng đầu nhìn anh,"Cảm ơn anh, Phó Kinh Nghiêu."

Phó Kinh Nghiêu cúi mắt nhìn cô, đột nhiên nhớ đến nội dung cuốn sách tranh, đưa tay xoa đầu cô.

"Lâm Khê, không cần khách sáo với anh, chúng ta là người một nhà.”

Nghe thấy từ "người nhà," tim Lâm Khê lỡ một nhịp.

Sư phụ còn sống, ông ấy chưa từng nói, ngược lại nói cô lục thân duyên mỏng, đừng mong cầu duyên phận gia đình. Sư phụ luôn không có ở đạo quán, cô đã quen sống một mình, quen tự mình giải quyết mọi chuyện.

Phó Kinh Nghiêu là người duy nhất mà cô có thể nhờ cậy khi gặp chuyện.

Đám Tiểu Kim tuy tốt, nhưng không giống nhau.

Ở bên Phó Kinh Nghiêu và ở bên Tiểu Kim cảm giác không giống nhau.

Nhưng, hành động vừa rồi của Phó Kinh Nghiêu giống như đang xoa đầu chó.

Không đúng! Cô không phải là chó.

Bị hành động khôn lỏi của Phú Quý làm cho tức giận đến mất trí. Lâm Khê xoay chiếc vòng tay.

Phú Quý, đêm nay ông tiêu rồi!

Đức Đạo Đường.

Tiền Phú Quý trốn sau cánh cửa, ngó dài cổ ra ngoài nhìn.

Xe cảnh sát chạy qua, ông ta hơi chột dạ, tố cáo đồng nghiệp tuy không phạm pháp, nhưng về đạo đức thì bị người ta khinh bỉ.

Cô bé kia kiếm miếng cơm không dễ, ông ta lại trực tiếp hất đổ bát cơm của cô, hành động này có vẻ không tốt lắm.

Nhưng nghĩ lại, tuân thủ pháp luật là nghĩa vụ cơ bản của mỗi công dân.

Hồi đi học, thầy cô dạy gặp khó khăn thì tìm chú cảnh sát, ông ta không làm sai. Tiền Phú Quý vỗ vỗ ngực, cảm giác tội lỗi biến mất, ông ta đóng cửa về nhà.

Rút chìa khóa mở cửa, bên trong tối om.

Một cảm giác lạnh lẽo lạ thường tràn vào lòng, thân hình mập mạp của ông ta không khỏi run rẩy.

Tiền Phú Quý xoa xoa cánh tay, "Lạ thật, thời tiết bỗng dưng lạnh đi, phải đi tắm nước nóng rồi ngủ thôi."

Ông ta bật đèn, ánh sáng trắng đổ xuống sàn, những cơn gió lạnh len lỗi vào trong nhà, như thể có con thú hoang ẩn mình đâu đó.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top