Tố Tố bị Sở Lăng Xuyên đặt ở trên giường lớn màu đỏ, đệm giường nhìn qua rất mềm mại, ấm áp, mà trên người cô thân thể cứng rắn của anh đang ôm chặt lấy cô, đột nhiên cô cảm thấy mình quá nhu nhược thật sự không chịu nổi một kích.
Cô bị Sở Lăng Xuyên ôm quá chặt, nhưng mà cái ôm lúc này cùng cái ôm lúc trước rất khác biệt, trước kia là cái ôm đơn giản, mà lúc này đây là ở trên giường, lấy thân phận người chồng ôm cô, mà mục đích là muốn làm chuyện thân mật giữa vợ chồng.
Chuyện này không phải cô không biết, ti vi và tiểu thuyết cũng có nhiều, nhưng mà cũng không quá thực tế, chuyện thân mật vợ chồng đối với Tố Tố mà nói vừa xa lạ vừa bí ẩn, giờ phút này cô cảm thấy mình thực bất lực, không biết cái loại chuyện này phát sinh ở trên người chính mình sẽ như thế nào?
Tố Tố cảm thấy tim kêu loạn cả lên, thân thể cương cứng ở trong lòng anh, mở to hai mắt nhìn khuôn mặt cương nghị mà ngăm đen gần trong gang tấc kia. Con ngươi đen thâm thúy lóe ra tia cao ngạo mà sáng quắc, anh thở dốc không ngừng, hô hấp của cô cũng trở nên dồn dập hơn, mắt nhìn Sở Lăng Xuyên, mặt đỏ tim đập, nhưng không biết tại sao.
Sở Lăng Xuyên hơi hơi thu mình lại, chuyên chú mà tham lam nhìn Tố Tố, trong lòng anh thân thể Tố Tố mềm mại không xương, tản ra hương thơm mê người, con ngươi trong như nước, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, cực kỳ quyến rũ, hô hấp của anh ngày càng rối loạn, tâm cũng vậy mà loạn theo.
Nhịn không được nâng tay, dùng lòng bàn tay nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, nhẹ nhàng vuốt ve, mười ngón tay vuốt ve trên người cô nhưng thấy cô không ngừng cúi thấp đầu, môi hai người chỉ thiếu chút nữa chạm nhau.
Không khí trở nên khô nóng, hô hấp cứ như vậy nóng rực, Sở Lăng Xuyên không thể chịu đựng được nữa, cúi đầu, hôn cánh môi mềm mại hồng nhuận của Tố Tố.
Tố Tố có cảm giác anh hôn môi thực nhuần nhuyễn, sau đó thuần thục hôn lên phía trên, đầu cảm thấy choáng váng, lần hôn này khác hẳn lần cường hôn kia, một cái là hôn loạn xạ, một cái là nụ hôn cuồng dã, ngọt ngào quyến luyến, hẳn là khác biệt, anh hôn cô thực ôn nhu lại cũng có chút ngốc nghếch, tuy rằng thật cẩn thận nhưng không thể tránh cho răng môi va chạm.
Bởi vì có chút đau, Tố Tố đầu dần dần tỉnh táo lại, cảm thấy lần hôn môi này có chút không thích ứng cùng với sự đụng chạm xa lạ này, lạ là, có chút tê dại, có cảm giác hơi ngứa nhưng cô có cảm thấy rất là hưởng thụ.
Mặc dù vậy cô vẫn cắn chặt răng, anh liền dùng đầu lưỡi cùng cô miệng lưỡi dây dưa, Tố Tố cảm giác, anh hôn thật ngọt ngào, còn mang theo một cỗ hơi thở nam tính xa lạ mà cường thế, làm cho cô có cảm giác hít thở không thông.
Sở Lăng Xuyên chậm chạp cùng cô hôn môi, anh hôn một cách lỗ mãng, cô lớn mật đáp lại anh, không biết hôn như vậy đã bao lâu, quần áo của hai người bị vứt sang một bên.
Nhưng mà lúc Sở Lăng Xuyên muốn đi thẳng đến chủ đề chính thì Tố Tố lại tránh đi, nói: "Đừng... Đừng... Đừng mà...."
Sở Lăng Xuyên tắt đèn ở đầu giường đi, trong phòng liền tối đen, chỉ có tiếng thở dốc ái muội liên tiếp, sau một hồi, trong bóng đêm truyền đến giọng nói vừa thô bạo vừa nóng bỏng của Sở Lăng Xuyên: "Bảo bối, anh tắt đèn đi rồi?"
"Không... Không được...." Tố Tố ôm chặt chăn trên người đầy người mồ hôi, kiên quyết không cho phép anh tắt đèn, cô thực thẹn thùng, nếu tắt đèn chả phải đại sói xám như anh sẽ ăn cô ư ... Không được.
Sở Lăng Xuyên tiếp tục sờ soạng, nhưng Tố Tố đã kêu đau, còn khóc nức nở, sợ tới mức anh toát một thân mồ hôi lạnh, không dám tiếp tục, mân mê nửa ngày nhưng là động phòng không thành công.
Sở Lăng Xuyên có chút nổi giận xoay người ngã xuống bên cạnh Tố Tố, thở hổn hển. Tố Tố tắc cũng hô hấp, cảm thấy như thế nào lại khó như vậy?
Sau một hồi hai người hô hấp đều vững vàng. Tố Tố xoay người, ôm lấy cánh tay cứng rắn của Sở Lăng Xuyên, nhỏ giọng thử hỏi anh: "Này, anh... Đây cũng là lần đầu tiên sao?"
Sở Lăng Xuyên cũng xoay người đối mặt với Tố Tố, cánh tay chụp tới ôm Tố Tố vào trong ngực, cúi đầu trong bóng đêm vang lên tiếng nói của anh: "Anh, đây cũng là lần đầu tiên?"
Biết rõ còn cố hỏi, nếu không phải lần đầu tiên, anh còn có thể bại trận đến hai ba lần dưới tay em như vậy sao? Mặt Tố Tố nóng lên, ngượng ngùng cười, chụp lấy vai anh, ngây ngô cười: "Ha ha, đúng vậy đúng vậy, em cũng là lần đầu tiên,
Nhưng là thật hay giả?"
Sở Lăng Xuyên cũng học khẩu khí của Tố Tố, ngoài cười nhưng trong không cười:
"Ha ha, đúng vậy, anh cũng là lần đầu tiên."
Mặt Tố Tố đã sớm đỏ, hoàn hảo có bóng đêm che giấu, cô thẹn thùng trả lời:"Thật mà người ta cực kỳ trong sáng cực kỳ bảo thủ truyền thống đó."
Sở Lăng Xuyên nhịn không được cười, cầm bàn tay mình quấn quanh lòng bàn tay mềm mại của cô, trêu ghẹo hỏi: "Lần đầu tiên gặp mặt, lúc anh hôn em cũng là nụ hôn đầu tiên?"
"Đúng vậy, cho nên em mới bị anh chọc tức." Tố Tố nói xong không quên đặt câu
hỏi, "Sở Lăng Xuyên, anh đừng nói nụ hôn kia của anh cũng là nụ hôn đầu tiên, đàn ông ba mươi tuổi mà vẫn còn nụ hôn đầu tiên, cô không có tin."
"Em còn không tin, thì phải là cả nụ hôn đầu tiên, bảo bối nhỏ, không mệt."
Tố Tố tưởng là, Sở Lăng Xuyên đầu tiên là đọc quân giáo, tốt nghiệp lại là bộ đội, không yêu đương, thật là không có khả năng, đang nghĩ, cảm thấy trước ngực nóng lên, tay Sở Lăng Xuyên sờ lên.
Sở Lăng Xuyên trêu ghẹo nói xong lại hỏi: "Ngày đó sau khi trở về em có cảm giác gì?"
"Sau khi bị anh cưỡng hôn trở về có cảm giác gì sao?" Tố Tố chớp nháy mắt, trong bóng đêm vươn ngón tay quơ quơ: "Em, em trở về liên lau môi thật sạch ba lần mới thôi."
Tố Tố nói xong Sở Lăng Xuyên liền tức.
"Còn anh, anh có cảm giác gì, trở về liền làm gì?" Tố Tố lại hỏi.
Sở Lăng Xuyên bắt lấy tay cô, đặt ở bên miệng, trừng phạt cắn đầu ngón tay cô, "Sau khi anh trở về, ba ngày liền không đánh răng."
Lần này là Tố Tố tức giận, cũng nở nụ cười, không thèm trả lời anh.
Sở Lăng Xuyên không động phòng thành công liên chưa từ bỏ ý định, trong lòng
sao động, ôm Tố Tố càng chặt hơn, cúi đầu nặng nề ở nàng bên tai nói: "Bảo bối, nếu không chúng ta tắt đèn nghiên cứu chút?"
Tố Tố ngẫm lại vừa rồi, anh chỉ có tiến thêm một chút, cô đã cảm thấy tê tâm liệt phế, nghĩ lại đau đớn kia, thân thể có chút run run, sợ hãi nói: "Này.... Lúc này không còn sớm, hơn nữa, em cảm thấy rất đau, nếu không chúng ta ngày mai lại nghiên cứu?"
Tuy rằng Sở Lăng Xuyên nghẹn đến nội thương, nhưng mà cũng thông cảm với Tố Tố, ở trên trán cô ấn xuống một nụ hôn, mất mát nói: "Được rồi, vậy thì ngày mai lại nghiên cứu, ngủ đi."
"Ngủ ngon."
"Ngủ ngon."
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận