Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Cô Dâu Của Trung Tá (Dịch)
  4. Chương 21: Trở Về

Cô Dâu Của Trung Tá (Dịch)

  • 420 lượt xem
  • 1767 chữ
  • 2020-10-16 08:50:14

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Tố Tố kinh hãi kêu lên khi nghe thấy tiếng thang máy mở ra, tiếp theo lại yên tĩnh đến rợn người, cô cũng không có dũng khí nhìn mắt thần xem bên ngoài có người hay không, cô hoài nghi, cuộc sống sau này, cô có thể đối với mắt thần sinh ra chứng bệnh sợ hãi hay không.

Vốn định kêu cứu, song bên ngoài vẫn yên tĩnh như cũ, phỏng chừng người hay quỷ gì đó đã đi rồi, có lẽ chỉ là có người đi nhầm cửa, nghĩ như vậy, tâm trạng hồi hộp của Tố Tố mới chậm rãi bình phục, nhưng bởi vì kinh sợ cùng khẩn trương, bây giờ cổ họng của cô đã trở nên khô khốc.

Cô vỗ ngực đi vào bên trong rồi cũng phát hiện ra cả người mình đầy mồ hôi lạnh, thực bị dọa không nhẹ, vượt quá cả trong phim kinh dị. Tố Tố cũng không phải là người nhát gan, nhưng cô nghĩ lại, khi cô ra ngoài xem tình hình, qua mắt thần, thấy ở bên ngoài một con mắt to, đầy tơ máu cũng đang nhìn cô, thật kinh khủng, tóc gáy cô đều dựng thẳng đứng cả lên!

Tố Tố uống một chén nước, uống xong, mới thật sự cảm thấy đỡ hồi hộp, liền vọt đi tắm rửa, nằm trên giường cô trằn trọc như thế nào cũng không ngủ lại được. Không dám ngủ, cũng không dám ra cửa, cô khóa cửa phòng ngủ lại, mở máy tính ra lên mạng tán gẫu di dời lực chú ý.

Cuối cùng mãi mới ngủ được, lúc Tố Tố mơ màng ngủ, cô liền ngủ một mạch tới mười giờ sáng ngày hôm sau mới tỉnh lại. Rời giường, rửa mặt, cô về nhà mẹ mình.

Tố Tố tưởng tượng tới cảnh về nhà ấm áp, nhưng mà cô không tính nói với mẹ chuyện đêm qua, trái tim lão mẹ vốn không tốt, chuyện này sợ sẽ dọa đến lão mẹ, hơn nữa còn vì cô mà lo lắng. Còn nữa chính là, Tố Tố thấy tuy rằng mẹ Sở nói có chút khó nghe, nhưng không phải không có đạo lý.

Cô gả cho quân nhân, muốn tự mình đối mặt với tất cả mọi việc, muốn quen loại  cuộc sống quá nhiều trạng thái này, không thể vẫn ỷ lại cha mẹ.

Lúc trước khi lấy anh, mẹ dặn dò cô, lập gia đình chính là người lớn, không giống như trước. Đúng vậy, thật sự không giống với trước kia, rất nhiều việc không thể tùy ý mà làm như trước.

Thứ bảy và chủ nhật Tố Tố ở nhà mẹ mình, mẹ cằn nhằn cô, không biết nấu ăn thì phải làm sao bây giờ, đau lòng cho Tố Tố, mẹ bảo cô trở về nhà ăn, về nhà ở, bà sẽ dạy Tố Tố nấu cơm, việc này phải tự mình làm lấy, cha mẹ chiếu cố được một lần nhưng không thể chiếu cố cho cô cả đời.

Hai ngày nghỉ này, thành tựu lớn nhất của Tố Tố là theo lão mẹ học làm được một món ăn, lạt sao gà khối, tuy rằng lần đầu tiên làm rối tinh rối mù, nhưng miễn cưỡng có thể ăn được, luyện tập nhiều hơn, cô tin chắc không thành vấn đề.

Hai ngày nghỉ ngơi nhanh chóng trôi qua, Tố Tố lại bắt đầu bận rộn, có đôi khi cô về nhà mẹ ở, hoặc lại một mình ở trong phòng mới, cô cũng không tin, người cường đại uy vũ như An Nhược Tố, qua đêm đáng sợ ấy lại không dám ngủ lại đây.

Thời gian một tuần đi qua, lại một tuần mới đến, một tuần này, Tố Tố và Sở Lăng Xuyên ngay cả một chút liên hệ cũng không có, điện thoại không nghe, trên QQ cũng không thấy anh login, Tố Tố đoán Sở Lăng Xuyên khẳng định là bận quá, hoặc là giống như trên ti vi hay là tin tức chiếu, anh đi làm nhiệm vụ.

Nghĩ này nọ, cô nhịn không được nhớ tới vết sẹo trên người anh, lúc bị thương chắc anh đau đớn lắm, nếu như anh thật sự là đi làm nhiệm vụ hoặc là gì khác, khẳng định sẽ không có nguy hiểm sao? Tố Tố hi vọng, sẽ không.

Tuy rằng Tố Tố đã cố gắng vượt qua khó khăn khi ngủ một mình, nhưng đại khái vì đêm hôm đó bị dọa sợ một lần, cô trở nên mẫn cảm, nhát gan, vài lần trở về nhà, cô cảm thấy có người theo dõi cô, nhưng khi cô quay đầu lại thấy không có người.

Khẳng định là cô nghi thần nghi quỷ.

Hôm nay lại như thế.

Sau khi tan tầm, lúc cô mua đồ ăn xong, trên đường trở về tiểu khu, chiều tà dần tối, mặt trời lùi dần về phía tây, sắc trời hồng hôn trở nên thật nhu hòa, khuôn mặt nhỏ nhắn của Tố Tố cũng nhiễm thêm một tầng ửng đỏ.

Cái loại cảm giác này lại xuất hiện, hình như có người đi theo cô, không, xác thực mà nói hẳn đi một chiếc xe, cô cố ý đi chậm lại, đột nhiên quay đầu lại nhìn, tất cả vẫn như thường, người đi đường vẫn đi lại tấp nập, còn chiếc xe biến đâu mất, không có gì không thích hợp.

Trong lòng nói thầm, chắc mình lại nghi thần nghi quỷ, nhưng dưới chân đã chạy hết tốc độ, lấy tốc độ nhanh nhất về nhà, cửa nhà khóa trái, sau đó trở lại, thay quần áo, nấu cơm.

Tố Tố coi như chuyện vừa nãy chưa xảy ra ăn cơm chiều, sau đó rón ra rón rén đi tới cửa nghe một chút động tĩnh bên ngoài, cuối cùng kiểm tra khóa cửa, sau đó mới đi ngủ, cô vỗ ngực, không cần phải hù dọa chính mình.

Sau đó Tố Tố cũng bất tri bất giác chìm vào giấc ngủ, còn ngủ rất say, hoàn toàn không biết bên ngoài cửa đang được mở ra, một bóng đen đi nhẹ nhàng tiêu sái tiến vào, thân thể thẳng tắp, cao lớn, anh tuấn.

Bóng đen quen thuộc tìm dép lê để thay, treo mũ trên giá, sau đó mới đi từng bước đến phòng ngủ, đẩy cửa phòng ngủ, thế nhưng cũng lại là khóa trái.

Bóng đen kia dạo một vòng trong phòng, không biết tìm thấy cái gì, làm một số động tác trên khóa cửa, khóa cửa kêu răng rắc liền đẩy cửa tiến vào, đèn phòng ngủ vẫn đang bật tỏa ra ánh sáng êm dịu nhàn nhạt. Tầm mắt dừng lại người nằm trên giường đang say sưa ngủ, nét mặt bóng đen khẽ nhếch lên một nụ cười.

Vợ, anh đã về!

Người tới không phải ai khác, chính là người hơn mười ngày nay không về nhà - Sở Lăng Xuyên, nhìn Tố Tố ngủ say trong lòng anh cảm thấy một niềm vui sướng cùng ấm áp, ngay sau đó nghĩ tới, cô mở đèn ngủ là vì sợ đi?

Nhẹ nhàng đi tới gần giường, nhìn Tố Tố đang ôm một cây gậy trong lòng, trong tay còn gắt gao nắm cái gì đó, anh nhíu mày, nhìn kỹ, trong lòng cô ôm là gậy bóng chày, trong tay kia đang nắm chặt là di động.

Từ việc khóa trái cửa đến tất cả, Sở Lăng Xuyên hiểu ra, Tố Tố hẳn là gặp phải chuyện gì đó, tình cảnh này, Sở Lăng Xuyên cảm thấy trong lòng không vui, cũng rất là đau lòng, anh căn bản là không có cách nào bảo vệ tốt cho cô.

Rất nhẹ nhàng lấy gậy bóng chày và di động ra khỏi tay Tố Tố, nhưng không làm Tố Tố tỉnh dậy, tay vuốt ve má Tố Tố, sau đó mới xoay người đi ra khỏi phòng ngủ.

Tố Tố ngủ rất sâu, thẳng đến hơn tám giờ kém, mới tỉnh lại, mơ hồ ngửi thấy mùi đồ ăn mùi thơm phức, cô vẫn đang mơ sao, cô cũng không có nấu cơm, tại sao lại có mùi đồ ăn nhỉ.

Tố Tố nheo nheo mắt, ngáp một cái mới phát hiện có điều không thích hợp, buổi tối trước khi đi ngủ cô có ôm gậy bóng chày và di động, quay đầu nhìn xung quanh, lại thấy gậy bóng chày dựng ở góc tường, di động đang nằm trên tủ đầu giường.

Tình huống gì đây? Cô nhớ rõ ràng tối qua còn ôm nó vào trong ngực, chẳng lẽ có hiện tượng kì quái, Tố Tố cảm thấy một cơn gió thổi qua, tóc gáy đều dựng thẳng đứng lên, lúc này, nghe được âm thanh ngoài phòng khách, cô sửng sốt một chút, vội vàng xoay người xuống giường.

Theo thói quen tính đi lấy gậy bóng chày, để nâng thêm can đảm, sau đó đi tới cửa, nhẹ nhàng đi ra ngoài nhìn, không có gì lạ thường, sau đó cô mới lớn mật đi ra ngoài phòng khách, hương thơm từ phòng bếp theo gió thổi đến.

Tố Tố lòng tràn đầy nghi hoặc, chẳng lẽ Sở Lăng Xuyên đã trở lại? Nhưng cửa vào cô đã khóa trái rồi mà, cô do dự một chút sau đó đi đến phòng bếp, muốn vào phòng bếp trước phải đi qua nhà ăn, cô nhìn đến bữa sáng thơm ngào ngạt trên bàn mà không khỏi chảy nước miếng.

"Sở Lăng Xuyên, là anh sao?" Tố Tố thử thăm dò kêu một tiếng, sau đó tìm kiếm bóng dáng Sở Lăng Xuyên, nhưng ngoài cô ra, trong phòng ăn không còn người nào khác, Tố Tố lại đi vào trong nhà bếp, cẩn thận tìm kiếm, vẫn là không có.

Cô thực hoài nghi có phải hay không cô vẫn đang ở trong mộng. Đang muốn xoay người đi ra ngoài, eo đã bị người nào đó ôm lấy.

Cô cúi đầu nhìn người ôm eo mình, cánh tay ngăm đen, rắn chắc nhưng có lực, trừ bỏ Sở Lăng Xuyên còn có ai, tâm nhẹ nhàng thả xuống, còn chưa kịp nói chuyện, Sở Lăng Xuyên đã ôm lấy.

Ngẩng đầu, thấy được khuôn mặt cương nghị anh tuấn của Sở Lăng Xuyên, làn da màu đồng, đôi mắt lóe sáng mang theo nụ cười, nhìn cô, tràn đầy thần sắc nhớ nhung. Anh đã trở lại, cô thế nhưng không biết, anh cứ như vậy đột nhiên xuất hiện trước mắt cô.

Sở Lăng Xuyên nhìn bộ dáng ngây ngốc kia của Tố Tố, cánh tay duỗi ra ôm Tố Tố vào trong ngực, nhịn không được cúi đầu hung hăng hôn một cái trên khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại của cô, trầm giọng nói: "Vợ, anh rất nhớ em."

Tố Tố nhìn anh, trong lúc nhất thời không nói ra lời.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top