Sa hạt đã lại vây quanh căn cứ, xem ra nơi này có vật gì đó hấp dẫn bọn chúng, không san bằng nơi này thì nhất quyết không chịu bỏ qua, Mộ Tuyết bám vào áo Lý Phong.
"Dẫn ta đi với. "
"Mộ Tuyết, bây giờ không phải lúc đùa." Lý Phong trong ánh mắt mang vẻ nghiêm túc, vào lúc mấu chốt, ai ngăn trở hắn cũng sẽ không nương tay, hơn nữa lúc này cũng không thể trì hoãn thêm nữa.
Chỉ là vẫn không thể dọa được Mộ Tuyết, "Còn hơn ở tại chỗ này chờ chết, ta càng tin tưởng ngươi hơn, trừ phi ngươi không muốn cứu ta!"
Hai người trừng mắt nhìn nhau vài giây, Lý Phong không nói hai lời ôm lấy eo Mộ Tuyết nhanh nhẹn chui vào khoang điều khiển, bất kể Mộ Tuyết có phải thật sự nghĩ như vậy hay không, nhưng có người xem, hắn quả thật rất tự tin, nhưng thể lực của hắn cũng không đủ để bảo vệ mọi người cùng đi, có thể thu hút được bọn sâu bọ này hay không...... Nếu có vũ khí mạnh mẽ thì thật tốt.
"Thản Khắc, cho ta mượn đại đao của ngươi, quay về ta sẽ trả!"
LãoK, Phạm Đặc Tây, Thản Khắc, Du Môn, Thác Nhi, Bác Sĩ đứng đó, nhìn Lý Phong cùng Mộ Tuyết tiến vào cơ động chiến sĩ một câu cũng nói không nên lời, chỉ hành một cái quân lễ, tại lúc tử vong cũng không đáng sợ, chỉ vì cho người khác cơ hội sống mà đi chịu chết, tiểu đội 120 trong mắt người khác chỉ là bọn rác rưởi, nhưng người khác làm sao có thể biết bọn họ là những anh hùng, đội trưởng đã sống hai năm cũng vừa chết, kỳ thật hắn đã sớm có thể thoát khỏi cái địa phương quỷ quái này, nhưng chỉ là vì muốn giúp những đội viên mới mà ở lại, một lần rồi lại thêm một lần ở lại, lúc này đây thượng đế đã không phù hộ hắn.
Người còn sống, chính là vì chút chấp niệm như vậy, đối với Sa Lang mà nói, tận lực làm cho các huynh đệ còn sống rời đi chính là nguyện vọng duy nhất của hắn.
Lúc này đây bọn Thản Khắc đã thật lòng xem Lý Phong là đội trưởng, bắt đầu chỉ là rất bội phục lực lượng của hắn, nhưng làm cho những người này chấp nhận hắn chính là vì dũng khí.
Ở đây mọi người tuổi so với Lý Phong, tất cả đều lớn hơn, chỉ là quyết tâm cũng không có hạ xuống, chuẩn xác mà nói thì là chậm từng bước.
"Kế tiếp là ta. Người nào tranh với ta, lão tử trước tiên sẽ giết chết hắn!" Thản Khắc trầm giọng nói. Đặt mông ngồi dựa vào tường, tay đang che mặt.
LãoK, Du Môn, Thác Nhi, Bác Sĩ là những người hiểu rõ nhất, mấy tháng qua, đội trưởng đã cứu bọn họ vài lần, ở trong loại hoàn cảnh ác liệt này, lúc nói trừ chiến hữu, những cái khác đều không là gì. Cảm tình này là dựa vào lần lượt giãy dụa trong tử vong mà thành lập ra, nhưng trơ mắt nhìn huynh đệ mình đi chết mà cũng không có cách nào, lửa giận cùng với mâu thuẫn về việc mình quá vô dụng khiến cho mọi người muốn đien lên.
Thác Nhi đã xông vào phòng gửi thông báo xin tiếp viện, Chỉ là không có ai đáp lại, một lần rồi lại một lần, nhưng trả lời hắn chỉ có âm thanh của cơ động chiến sĩ, Mộ Tuyết gắt gao ôm lấy Lý Phong, cũng không phải vì quá chật, mà vì đây là lần đầu tiênMộ Tuyết chân thật ngồi trong cơ động chiến sĩ. Chỉ là nằm mơ cũng không nghĩ được lại ở có bộ dáng như thế này.
"Không nên lộn xộn, hết thảy đều phải nghe mệnh lệnh của ta. Không nên nói chuyện!"
Lúc này không phải lúc đùa giỡn. Trước hết phải nói rõ, Lý Phong cũng nhìn thấy Mộ Tuyết kiên định gật đầu. Lúc này trong con mắt Lý Phong lộ ra hàn quang, nhưng Mộ Tuyết lại biết hắn không khẩn trương chút nào, bởi vì hai người đang ôm nhau thân cận như vậy(thực chất là dán vào nhau), nàng có thể cảm nhận rõ ràng được Lý Phong nhịp tim của Lý Phong(áp mặt vào ngực à), rất ổn định và rất chậm.
Chiến sĩ trời sinh (Chiến sĩ thiên sinh).
Len lén nhìn khuôn mặt kiên định của Lý Phong, Mộ Tuyết có chút xuất thần, thậm chí đã quên đi tình cảnh trước mắt, lúc này có thể dựa vào ngực hắn nhưng đáng tiếc hắn không phải thuộc về nàng.
Lý Phong cũng không tâm tư để ý tới những việc khác, đàn sa hạt đã tầng tầng lớp lớp vây quanh nơi này, không có cách nào, phải tự mình giết ra, lũ sâu bọ này tốc độ tương đối nhanh, không cẩn thận thì có thể mất mạng như chơi.
Ném lôi xạ súng xuống, ở dưới tình huống loại dày đặc này, vũ khí tầm xa tác dụng không đáng nhắc tới, tay trái cầm đao hợp kim Anpha, tay phải cầm đại đao đặc biệt của Thản Khắc, lúc này khác hẳn lúc hắn chiến đấu cùng người Inventer.
Tay cầm song đao, Kanou3 nhảy từ trên tường thành xuống, chấn động lập tức hấp dẫn lũ sa hạt, lũ sa hạt đã bắt đầu vây quanh.
Đối phó với loại tình huống vây công này, lập tức áp dụng Tomas Toàn Phong Đao!
Đem hai thanh đao một lớn một nhỏ hóa thành hai vòng xoáy xoay quanh cơ động chiến sĩ, Kanou3 điên cuồng xông ra bên ngoài, sa hạt ồ ạt vọt tới, trong sa mạc này không có sinh vật nào có thể tránh việc trở thành thức ăn cho chúng khi chúng đi theo đàn.
Đâm rồi. Hợp kim đao nếu muốn chém xuyên qua thân thể của chúng là vô cùng khó khăn, lực phản chấn cũng tương đối mạnh, nhưng tại công kích của Lý Phong hạ, lũ sâu bọ này bị cắt như đậu phụ(đậu hũ), lập tức huyết nhục tung bay(kinh).
Lực lượng, lúc này là tuyệt đối, Lý Phong toàn lực ra tay thì Kanou3 cũng thể hiện ra lực lượng hoàn toàn khác biệt.
Đám người Phạm Đặc Tây nhìn thấy Lý Phong bị vậy cơ hồ đã hoàn toàn cảm thấy tuyệt vọng, lần trước Sa Lang sở dĩ có thể dụ chúng ra xa là do may mắn có Tinh Đình hấp dẫn ở trước, làm cho số lượng sa hạt vây quanh xuất hiện không nhiều, bây giờ xung quanh Lý Phong sa hạt liên tục chen lấn vào, hiện tại hắn đã hoàn toàn bị vậy kín.
"Đáng chết, chúng ta không thể cứ như vậy được, mọi người cùng lên đi, chết cũng phải cùng chết!" Phạm Đặc Tây quát.
"Câm miệng, chờ một chút đã, tình huống còn chưa hoàn toàn hỏng bét!"
Du Môn quát làm ngưng lại cảm giác xúc động của Phạm Đặc Tây, thật không biết vị vương bài bộ đội tinh anh này là cái dạng gì, sự trầm ổn còn kém xa bọn họ, mặc dù sa hạt đang xông tới, nhưng Lý Phong cũng chưa lâm vào tuyệt cảnh, ngược lại hắn vẫn di động về phía trước, hơn nữa tốc độ một chút cũng không chậm lại, không có con sa hạt nào có thể ngăn nổi công kích của hắn.
Rất nhanh Phạm Đặc Tây cũng đã nhìn ra một chút!
Thản Khắc cũng đứng lên, con mắt có chút hồng, chứng kiến Kanou3 đang điên cuồng chiến đấu cũng cảm thấy ngây dại, giết chóc không có dừng lại, sa hạt đã buông tha cho căn cứ chúng đang bắt đầu vây quanh Lý Phong.
Tại sao vẫn chưa có cứu viện?
Vệ tinh đang giám sát mọi hoạt động xảy ra ở Takelama, kể cả tình huống của tiểu đội 120 cũng phải biết một chút chứ, chỉ bất quá là cả chiến khu cũng đang lâm vào chiến đấu, căn bản không ai để ý tới bọn họ.
Ngay cả chủ trụ sở cũng đang lọt vào công kích của đàn sa hạt, tình huống cũng tương đối thảm thiết, nhưng đối mặt với hỏa lực hung mãnh của quân đoàn chủ lực, sa hạt thất bại là điều sớm muộn, nhưng là sa hạt công kích trên diện tích lớn như vậy là chưa từng xảy ra từ trước đến nay, thật không biết nhiều sinh vật biến dị như vậy là từ chỗ nào thoát ra!
Bộ tư lệnh Takelama.
Các quân sĩ đang chăm chú nhìn sa hạt điên cuồng công kích, lũ sâu bọ này không phải sắp bị tuyệt diệt sao, tại sao lại đột nhiên xuất hiện nhiều như vậy.
Cứ tưởng rằng ở trung tâm của khu phế thải xuất hiện nhiều sinh vật biến dị nhất, nhưng chỉ hạn ở địa khu Takelama, hơn nữa NUF và USE đã liên kết để thanh trừ, tuy không thể nói không còn trông thấy, nhưng cũng không còn thấy chúng liên kết thành đàn nữa, mà nếu thật sự muốn hoàn toàn thanh trừ. Phải hoàn toàn cắt đứt căn nguyên của bọn chúng, đó chính là rác thải ô nhiễm. Chỉ là điều này là không thể làm được, khoa học kỹ thuật phát triển, rác thải cũng tăng lên.
Hơn nữa muốn thanh trừ càng khó. Nếu thu hết rác thải về, mà với kiểu rác thải như núi này, căn bản là không có cách nào thu về, ai cũng không muốn tốn nhiều tiền như vậy, chỉ có vứt vào trong sa mạc, nếu không thì vứt ở chỗ nào?
Biển? không có khả năng. Vứt ra biển không bằng vứt ở sa mạc!
Vũ trụ? Loài người đúng là đã tiến vào thời đại vũ trụ, loài người cũng đã có chủ ý với nơi này, càng không thể làm được, hơn nữa vì muốn vứt hết rác thải của 21 thể kỉ vào vũ trụ, cũng đã tốn không ít tâm huyết.
Đống rác tại sa mạc cũng không phải là không có biện pháp, người muốn sinh tồn, hẳn sẽ sinh ra rác thải.
Nhưng sa hạt biến dị này xâm lấn quy mô như thế, thật quá kỳ quái, hơn nữa độ biến dị?
Đây là không có khả năng. Quả thực chính là thiên phương dạ đàm(chịu), sinh vật tiến hóa nhất là loại biến dị cực tốc này. Đó là vô cùng gian nan, tỷ lệ là 1/100.000.000, lũ xa hạt này đã biến hóa quá một lần.
Nghĩ lại loại biến hóa này là không có khả năng xảy ra, đột nhiên lại xuất hiện nhiều như vậy, hơn nữa còn tập trung công kích vào trụ sở của loài người, cái này hẳn là có điểm vấn đề.
Mặc dù lũ sa hạt này không thể tạo thành thương tổn quá lớn cho loài người, nhưng bọn chúng tồn tại hẳn cũng không thể quên được, trừ phi là quân đội, nếu không trong sa mạc không có gì có thể ngăn cản bọn chúng.
Quân đội rất nghi ngờ lũ sa hạt này bị người khác điều khiển, đối với biến dị của bọn chúng, các nhà khoa học của song phương cũng rất hiếu kỳ, cho nên cũng đã bắt không ít để tiến hành nghiên cứu, kết quả cũng rất bình thường, chỉ bất quá là do hoàn cảnh ác liệt khiến chúng tiến hóa, hơn nữa trình độ như vậy đều là do rác thải khi nghiên cứu gen đột biến, đại đa số sinh vật đều bị ô nhiễm dẫn đến tử vong, chỉ có cái loại này có vận khí tốt mới có thể sống sót tạo thành.
Nhưng bất quá cũng chỉ là may mắn, bọn chúng muốn phản công lại loài người là không thể, biến dị chỉ bất quá là làm cho thân thể chúng mạnh hơn, căn bản cũng không đỡ được vũ khí có tầm sát thương lớn và cực mạnh của loài người, nhưng thật ra cũng mang đến rất nhiều phiền toái cho quân đội bình thường, khiến cho bây giờ, hẳn là bị người nào đó lợi dụng.
Nếu có người muốn bồi dưỡng loại sinh vật này, quả thật rất dễ dàng gây ra phiến loạn!
Trong lúc USE đang hoài nghi, bên NUF cũng tương tự, mặc dù công nghệ gen của bọn họ rất phát triển, nhưng cũng sẽ tuyệt đối không làm như ra sự tình tàn ác như vậy, người nào cũng biết loại sinh vật này một khi gây loạn cũng rất khó khống chế, trái ngược bên USE lại nhất quán nói không có thủ đoạn để cứu, cũng không thể công khai khai chiến, làm cho loại âm chiêu này cho tới bây giờ đều là rất khó giải quyết.
Song phương đều bị công kích, bởi vì sự xuất đột ngột, đều có tổn thất không nhỏ, nhưng một khi triển khai phản kích, dùng tên lửa công phá đàn sa hạt, không trung bộ đội(không quân) được dùng tới, cương châm của sa hạt cái có thể đối không phá cơ giáp, hoặc là Normandy A lúc đó cũng không có tác dụng gì, có lực lượng không trung mở đường, trên mặt đất một đội cơ động chiến sĩ hoành tảo, giống như là ăn kơm vậy.
Nhưng loại chuyện này tạo thành thương vong luôn khiến cho quân đội rất căm tức, nhất là tiểu đội tuần tra biên giới hơn phân nửa đã bị hủy diệt, lúc này tổn thất đã rất lớn, cứu viện cũng không đến kịp, trong quá trình tiêu diệt sa hạt, song phương không cách nào áp chế được hỏa khí rốt cục cũng trực tiếp phát hỏa.
Trước kia chiến đấu tốt xấu gì cũng đều là ngụy trang thành quân du kích, lần này chính là thực sự đối chiến, chiến sĩ tương đối mãnh liệt, nhiều năm qua không ngừng cọ xát tích lũy mâu thuẫn rốt cục nay đã hoàn toàn bộc phát.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận