Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Có Em Quãng Đời Còn Lại Vừa Ngọt Ngào, Vừa Ấm Áp (Dịch)
  4. Chương 203: Lại lật xe giữa đường rồi!

Có Em Quãng Đời Còn Lại Vừa Ngọt Ngào, Vừa Ấm Áp (Dịch)

  • 309 lượt xem
  • 720 chữ
  • 2021-12-26 10:48:37

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

“Ai nói với cô, tôi là chính nhân quân tử?”

Bùi Duật Thành vừa dứt lời, cả cơ thể và đại não của Lâm Yên đều chết máy.

Vị trí bị anh chạm vào ở eo càng lúc càng nóng, nóng đến mức sắp đốt cháy cả người cô.

Và cả áp lực và nguy hiểm đột nhiên ập đến lúc Bùi Duật Thành lên tiếng khiến Lâm Yên vô thức có cảm giác bất an sợ hãi.

Mặc dù cô đã cố gắng bình tĩnh, thế nhưng bản năng vẫn khiến cô phải rụt cổ lại.

Tựa hồ Bùi Duật Thành cũng nhận ra sự sợ hãi chợt lóe rồi biến mất trong đáy mắt cô, anh thu mắt lại rồi nhẹ nhàng cười nói: “Yên tâm, tôi sẽ không làm gì cô cả.”

Lâm Yên nghe vậy liền thở phào nhẹ nhõm, tảng đá treo trong tim cũng đặt xuống.

Nhưng mà vừa mới đặt xuống thì lại nghe Bùi Duật Thành bổ sung: “Ít nhất hiện tại sẽ không.”

Lâm Yên: “!!!”

Tức là sau này thì sẽ làm đúng không?

Bùi Duật Thành xoa thuốc cho cô xong, cẩn thận chỉnh lại quần áo cho cô rồi nói: “Trừ khi cô yêu cầu.”

Lâm Yên: “Ây…”

Câu nói đầy tính sát thương này của Bùi Duật Thành khiến hai gò má của Lâm Yên nóng tới tận mấy ngày sau.

Lâm Yên vô thức làu bàu tự an ủi chính mình: “Đùa thôi, nhất định là đùa thôi, Bùi Duật Thành không đến mức… bụng đói ăn quàng như vậy đâu!”

Cô vội đánh trống lảng sang chuyện khác: “Cảm ơn ngài Bùi, nhưng mà tại sao ngài lại biết hai vị trí vết thương trên người tôi vậy?”

Ánh mắt của Bùi Duật Thành hơi lóe lên, anh tùy tiện trả lời: “Thấy cô cử động không thuận tiện nên nhìn ra.”

Lâm Yên: “Giỏi vậy sao…”

Cái này mà cũng có thể nhìn ra được à? Lại còn chuẩn từng milimet!

Tuy Lâm Yên vẫn không quá hiểu nhưng cô cũng không hỏi nhiều.

Đại lão* quả nhiên chính là đại lão, ngay cả năng lực quan sát cũng vượt trội hơn người bình thường.

(*) Đại lão: một xưng hô dành cho các đại ca có cấp bậc cao ở Hong Kong, chỉ những người trải qua nhiều sóng gió và có bối cảnh. Dần dần được cư dân mạng yêu thích sử dụng trong thời gian gần đây.

Không dễ dàng gì mới bôi thuốc xong, Lâm Yên thấy Bùi Duật Thành cất thuốc đi thì nhanh chóng cướp lấy cơ hội, nói: “Ngài Bùi, đã muộn lắm rồi nên tôi về trước đây, không làm phiền ngài nghỉ ngơi nữa.”

Bùi Duật Thành: “Tôi tiễn cô.”

Vốn dĩ Lâm Yên còn hơi lo lắng sợ Bùi Duật Thành giữ cô ngủ lại, không ngờ thấy cô đòi về anh lại sảng khoái đồng ý, không hề níu kéo một chút nào.

Cũng đúng! Người đàn ông cực phẩm như Bùi Duật Thành sao có thể có ý đồ gì với cô cơ chứ? Cô đúng là mơ mộng hão huyền rồi!

Suy nghĩ này khiến Lâm Yên càng thêm an tâm, vui vẻ đứng dậy đi ra cửa.

Vừa ra đến cửa, phía sau truyền đến tiếng gọi của Bùi Duật Thành: “Cô Lâm, cô quên túi này.”

Túi?

Túi gì cơ?

A! Cái túi vải bố của cô…

Lâm Yên chết điếng người trong nháy mắt, cô lập tức dùng tốc độ sét đánh không kịp bịt tai chạy vèo về phía Bùi Duật Thành.

Càng hoảng càng loạn, Lâm Yên vốn định cầm lấy cái túi lên nhưng cầm quá nhanh nên cầm không chắc, cái túi cứ thế rơi xuống và tấm poster kia cứ thế lăn ra, trải dài trên sàn nhà…

Tấm poster phiên bản giới hạn kèm chữ kí của Bùi Nam Nhứ hoàn toàn “bại lộ” trước mặt hai người.

Lâm Yên: “…”

Bùi Duật Thành: “…”

Một giây trôi qua…

Hai giây trôi qua…

Ba giây trôi qua …

Trong phòng khách lúc này là một sự im lặng chết chóc, chỉ còn lại tiếng tim đập thình thịch thình thịch…

Lúc này Lâm Yên chỉ hận không thể đập đầu vào tường chết quách đi cho xong.

Vì sao? Vì sao lần nào đứng trước mặt Bùi Duật Thành cô đều luống cuống tay chân, lại còn phạm phải sai lầm ngu ngốc cấp thấp như thế này nữa?

Có thể có một lần nào đó đừng lật xe giữa đường có được không?

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top