Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Đô thị
  3. Coi Mắt Nhầm Bàn, Tôi Bị Đối Tượng Xem Mặt Bắt Cóc (Dịch)
  4. Chương 63: DỌA CHA NGƯƠI THÔI

Coi Mắt Nhầm Bàn, Tôi Bị Đối Tượng Xem Mặt Bắt Cóc (Dịch)

  • 157 lượt xem
  • 863 chữ
  • 2023-09-03 08:56:19

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

“Mày chắc chắn là rõ ràng nhất, không chạy thoát được’.

Tiêu Ngự thu hồi lại nụ cười trên mặt “Đầu hàng, vẫn còn có thể sống thêm vài ngày”.

“Bọn mày dám làm gì tao?”

Owen nhe răng cười “Động vào tao, không chỉ tao chết, bon nó cũng chết”.

Bọn nó?

Là đứa trẻ trong lòng Owen và người phụ nữ.

Lựu đạn?

Tiêu Ngự nhìn chằm chằm tia đỏ nơi cổ đứa trẻ.

Hộp nhỏ trong tay ngươi, là nút kích hoạt lựu đạn sao?

Owen cười lạnh.

Hai bên không mở miệng nữa, trầm mặc đối diện.

Trong đầu Tiêu Ngự xuất hiện một suy nghĩ “Mình vẫn là bỏ chạy a, lựu đạn đều xuất hiện rồi, cảm giác bỏ chạy còn ít nguy hiểm hơn ở lại tiếp tục tham gia vụ án này”.

“Sợ rồi sao?” Owen cười trào phúng.

Sợ?

Tiêu Ngự nháy mắt vài lần.

Anh hiện tại chính xác đang có cảm giác sợ hãi bị bác gái nhà hàng xóm chi phối.

Không lâu sau, Owen mở miêng “Hoặc là giết tao ngay, hoặc là chuẩn bị thuyền cho tao ra ngoài biển quốc tế”

Biển quốc tế?

Tiêu Ngự híp mắt “Cần có thời gian chuẩn bị, mày còn chưa trả lời câu hỏi của tao?”

“Không phải cảnh sát, không phải binh lính, không phải phần tử khủng bố”

Owen cười kỳ lạ “Đoán xem tao đã từng làm gì?”

Không bạo lực không hợp tác?

Tiêu Ngự có chút tức giận “Mày không sợ lính bắn tỉa sao? Có đủ thời gian để kích hoạt bom không?”

“Tại sao không đủ thời gian?”

Owen giễu cợt, giơ cái hộp nhỏ trong tay lên giơ giơ.

Con ngươi Tiêu Ngự co rút lại mất lần.

Trên cái hộp nhỏ có nút bé, cái nút đã sớm bị gã lấy tay đè giữ.

“Chỉ cần ngón tay của tao dời đi, cái nút được mở”.

Owen nhe rang cười “Oanh, tất cả xong đời”.

Hóa ra là như thế, Tiêu Ngự nheo mắt lại.

Như vậy không sợ bị bắn tỉa, chết liền buông tay ra phát động lựu đạn, còn có thể uy hiếp.

Giống như con lợn sề mặc áo ngực, hết bộ này đến bộ khác.

“Tiêu Ngự quay lại đi, quá nguy hiểm”.

Tai nghe không dây trong tai, truyền đến giọng nói của Vương Đông.

Tiêu Ngự khóe miệng nhếch lên.

Những đồng bạc cũ tuy có vẻ ngoài ghê tởn nhưng nếu làm đồng minh thường cho ta cảm giác an toàn.

Vương Đông là một người đàn ông tốt.

Nhưng đã đến lúc đi lên.

Tiêu Ngự tiến lên… về phía Owen.

Owen: ? ? ?

Bên ngoài khu vực phục vụ Vương Đông: ? ? ?

Hai tay súng bắn tỉa nhìn thấy cảnh này: ? ? ?

Tiêu Ngự bị điên rồi?

Không!

Khoảng cách 10m không được coi là dài, cũng không được coi là ngắn.

Owen hoàn hồn biểu cảm biến sắc.

Tiêu Ngự đã đứng trước mặt gã.

Nhìn thấy đối phương mặt biến sắc, mắt lóe lên tia kinh hoàng.

Trái tim lơ lửng một lần nữa quay trở lại lồng ngực Tiêu Ngự.

Quả nhiên, chỉ những kẻ bụng dạ đen tối mới hiểu ra những kẻ bụng dạ đen tối nhất.

Tiêu Ngự duỗi tay ra, nhanh như chớp đáp cổ tay xuống cổ tay Owen.

Một lần nhấc, một lần xoa

Két, két!

Owen buông cổ tay xuống.

Không phải gãy.

Đó là tình trạng khớp cổ tay bị lệch.

Khớp nối.

“Gii”.

Một tiếng hét thét ra từ miệng của Owen.

Đứa trẻ trong tay không ôm được nữa, khi rơi xuống bị Tiêu Ngự tiếp được.

Một tay ôm đứa trẻ, một tay nhìn trong tay……lựu đạn?

Hộp kích hoạt lựu đạn.

Bắp đùi Tiêu Ngự múa như rìu.

Thình thịch.

Một cái đá ngang quất trúng đầu Owen, gã như cọc gỗ lăn xuống đất.

Mọi người đều sững người.

Thế nhưng… lựu đạn không phát nổ?

Tại sao?

Thứ trong quần áo đứa trẻ là một quả lựu đạn giả.

Vén áo đứa trẻ đang khóc, một vật thể nghi là lựu đạn được quấn trong băng dính, đang nhấp nháy nhấp nháy đèn, giống như màu đỏ nhấp nháy”.

Chỉ riêng vẻ bề ngoài thôi cũng thật hơn quả lựu đạn rồi.

Đem lựu đạn từ trên người đứa trẻ lấy xuống.

Lại đem đứa trẻ giao cho người mẹ đang khóc như mưa bên cạnh.

Tiêu Ngự đi đến trước mặt Owen đang dần hoàn hồn lại.

Răng rắc.

Tiêu Ngự đạp chân trên lồng ngực Owen.

Bị gãy không rõ bao nhiêu cái xương sườn, đạp Owen xuống mặt đất.

“Tại sao, mày không thể biết nó là giả được?”

Owen hét lên, nhìn chòng trọc vào Tiêu Ngự, vẻ mặt không cam lòng.

“Lựu đạn rất dễ làm sao?”

Tiêu Ngự nhìn Owen dưới chân giễu cợt “Chế tạo thuốc súng, chất châm lửa thiết bị, kích hoạt thiết bị…tuy tao không biết cách làm ra lựu đạn, nhưng tao biết trong một thời gian ngắn là không có khả năng, càng không có khả năng làm ra một thiết bị ngăn nổ”.

“Buồn cười nhất là, loại lựu đạn như vậy mày còn cố ý để tao nhìn thấy, cố ý làm ra một cái đèn. Ai làm lựu đạn còn gắn thêm cái đèn nhấp nháy lòe loẹt, là vì đẹp hay trang trí thêm cho lựu đạn, đóng phim sao?”

Nhìn thấy sắc mặt Owen trắng bệch, gương mặt Tiêu Ngự đầy vẻ trào phúng, trong lòng bổ sung: mũi của bướm đêm không phát hiện mùi thuốc súng hay mùi gì khác.

Hù dọa cha mày thôi!

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top