CƯƠNG 80: SỰ TRẢ THÙ CỦA HÀ VŨ
Mn ai có kim phiếu cho mình xin vài kim phiếu để truyện lên top cám ơn mn ạ
Tội phạm vô cùng hung ác cũng sợ chết sao?
Đáp án là khẳng định.
Cô gái sợ hãi không chịu được, trong lúc vùng vẫy điên cuồng bị nhân viên an ninh quốc gia kéo đi như kéo một con chó chết.
“Đây là sợ rồi?”
Tiêu Ngự lẩm bẩm, “Cô sợ là chưa nhìn qua thủ đoạn của an ninh quốc gia!”
Lần trước điều tra vụ buôn lậu thi thể cực lớn, anh vẫn còn nhớ như in.
Giám đốc của nơi hỏa táng sau khi bị nhân viên an ninh quốc gia thẩm vấn xong, tinh thần đều thất thường.
Chỉ tưởng tượng một chút, da đầu đều phát run!
“An ninh quốc gia chúng tôi có thủ đoạn gì?”
Người bắt được rồi, tâm trạng Vương Đông không tệ, bắt đầu trêu đùa, “Nhưng tôi là người bình thường!”
Tiêu Ngự:........
Anh liếc mắt nhìn Vương Đông.
Anh ấy nói như vậy, lương tâm không đau sao?
“Đừng nhìn tôi như vậy.”
Vương Đông cười, “Chỉ cần an ninh quốc gia tốt, xuống địa ngục lại có thể như thế nào?”
Tiêu Ngự kinh ngạc, ánh mắt nhìn Vương Đông thay đổi.
Cung kính nể phục!
Anh chưa đi hỏi trực tiếp loại lời không mọc răng này.
Như người không quan tâm đến người khác, quốc gia sớm đã chia bốn xẻ năm.
Có một vài việc luôn cần có người đi làm.
Thế giới có ánh sáng, càng sẽ có bóng tối.
Người gánh vác sứ mệnh này giống như Vương Đông.
Sớm đi trong bóng đêm.......
“Đừng vui quá sớm.”
Biểu cảm Tiêu Ngự cổ quái, bước về hướng cửa ra của trung tâm thương mại, “Sự việc biến thành hứng thú!”
“Hứng thú?”
Tâm trạng không tự chủ được nhảy điên cuồng, Vương Đông không bình tĩnh rồi.
Là cái gì?
.........
Trong phòng thẩm vấn.
Cô gái đã khai báo toàn bộ rồi.
Cô ta tên là Hà Vũ, 22 tuổi, từ nhỏ đã là một học bá thiên tài.
Từng được đặt cách tiến vào lớp thiếu niên của một trường cao đẳng nào đó.
Yêu thích tâm lí học, sở trường là thôi miên.
Hơn nữa, vô tình phát hiện ra một loại thuốc tổng hợp.
Thông qua ‘Dục Diêm’ và 11 loại thuốc hóa học hợp thành một loại thuốc hoàn toàn mới.
Sau khi sử dụng, có thể trong thời gian ngắn khiến con người mất đi cảm giác đau khổ, sinh ra ảo giác.
Phối hợp với thôi miên, có thể đến mức khống chế một người không cách nào tưởng tượng nổi........
Không sai, Hà Vũ là một thiên tài.
Nhưng có rất nhiều thiên tài, còn có một loại tên gọi khác, người điên.
Chỉ có trong đầu người điên, mới nghiên cứu ra thứ đồ càng thêm điên cuồng, đây là sự thật.
Như loài người cổ đại, bọn họ muốn tưởng tượng đến người của kiếp sau, giống con chim tự do bay lượn trên bầu trời sao?
Nếu không có một chút ý tưởng điên cuồng và táo bạo nào, nhân loại làm sao có thể thực hiện một số ý tưởng kì diệu?
Ý tưởng kỳ diệu của Hà Vũ là gì?
Cô ta muốn đem thế giới biến thành địa ngục!
Có tuyệt vời hay không? Có giỏi hay không?
Tại sao lại có loại suy nghĩ này?
Đầu tiên là môi trường sống, gia đình đơn thân, bố có đổi xử không tốt với cô ta, thường ngược đãi và.......
Tiếp theo là đứa trẻ cùng tuổi không thích cô ta, cô lập cô ta, ức hiếp cô ta, nhục mạ cô ta, đến cả giáo viên cũng không thích.
Trẻ con lớn lên dưới môi trường như vậy, lại là một đứa trẻ nữ, tâm lý không có sụp đổ, chỉ có thể nói là Hà Vũ may mắn.
Bởi vì lúc đó có một con chim bị thương được chữa khỏi, làm bạn với cô ấy.
Không may mắn là, con chim đó để lại con cái của mình, rồi chết đi.......
Tâm lí Hà Vũ, sụp đổ rồi!
Bệnh thần kinh không đáng sợ.
Đáng sợ là, bệnh thần kinh nắm giữ một loại năng lực đáng sợ, cùng với một loại thuốc đáng sợ......
18 tuổi năm đó, Hà Vũ lần đầu tiên thử nghiệm.
Đối tượng thử nghiệm, là người tình của bố cô ta nuôi ở bên ngoài.
Không sai, chính là người bị hại trong vụ án video đầu tiên.
Người đó dùng dao rạch lên mặt mình hàng trăm nhát,, cuối cùng người phụ nữ đó đem bản thân mình giết chết!
Như Tiêu Ngự suy đoán như kia, con người làm việc gì, đều cần có mục đích.
Không chỉ muốn báo thù bố của cô ta, còn muốn báo thù cả thế giới.
Mục đích giết người của Hà Vũ, chính là vì thực nghiệm........ báo thù!
Cô ta muốn cho nhân gian, rơi xuống địa ngục!
Rất may mắn.
Hà Vũ lợi dụng thôi miên và thuốc, hoàn thành thí nghiệm đầu tiên.
Sau đó, cô ta bắt đầu nghiên cứu thôi miên, tiếp tục hoàn thiện thuốc.
19 tuổi năm đó, cô ta bắt đầu lần thí nghiệm thứ 2.....
Cô ta học sử dụng internet, lợi dụng ‘web đen’ mua một số đồ.
Ví dụ như số điện thoại, căn cước công dân...........
Đó cũng là tại sao, an ninh quốc gia không có cách nào điều tra được mấu chốt về các buổi livestream của căn phòng livestream thần bí kia.
Năng lực thôi miên của Hà Vũ dần dần tăng mạnh, thuốc cũng đang dần dần hoàn thành hoàn thiện.
20 tuổi, cô ta bắt đầu thí nghiệm lần thứ ba.
Sau đó là lần thứ tư, thứ năm!
Cho đến lần thứ sáu.........
Dựa theo kế hoạch, vốn là mỗi năm làm một thí nghiệm.
Nhưng trước đó không lâu, thuốc mà Hà Vũ nghiên cứu ra, cuối cùng đã hoàn thành!
Cô ta muốn cấp bách xem thành quả thí nghiệm.
Giả sử thành công, cô ta có thể đem người sống biến thành dã thú nuốt chửng đồng loại, quái vật tự hại ăn thịt người.
Sau đó, cô ta chế tạo ra một lượng lớn loại thuốc này, cho vào đồ uống của mọi người.
Đến lúc đó.......
Đáng tiếc, thí nghiệm lần thứ sáu của Hà Vũ, thất bại rồi!
Không, là xuất hiện ngoài ý muốn.
Người tính không bằng trời tính.
Một trợ lý cảnh sát xuất hiện, làm loạn tất cả kế hoạch của cô ta.
Như Tiêu Ngự suy đoán như kia.
Cô ta rất thông minh, thông minh hơn so với rất nhiều người.
Chỉ số thông minh của Hà Vũ rất cao không thể chịu được loại thất bại này.
Không thể chịu được người khác phá hỏng kế hoạch của cô ta.
Thí nghiệm bắt buộc cần tiếp tục........
Sau đó, Hà Vũ xuất hiện ở phòng thẩm vấn.
Sắc mặt trắng bệch đối diện với Tiêu Ngự và Vương Đông.
Nghe xong Hà Vũ tự thuật, Vương Đông rơi vào trầm tư.
Rất lâu, anh ta lại quay đầu theo thói quen, nhìn về Tiêu Ngự.
Huh?
Anh ta nhìn thấy biểu cảm cười như không cười trên người Tiêu Ngự.
Như cùng phát hiện sự việc gì đó rất vui.
Đột ngột, Vương Đông nghĩ đến lời của Tiêu Ngự ở trung tâm thương mại.
Sự việc biến thành hứng thú?
Lẽ nào nói...........
“Cậu biết thôi miên sao?”
..............
Tiêu Ngự nhìn chằm chằm Hà Vũ, “Vậy thì, chúng tôi làm một thí nghiệm đi!”
Vương Đông: ? ? ?
Anh ấy nhìn về ánh mắt thay đổi của Tiêu Ngự.
Giống như nhìn thấy một con ma quỷ.
Cậu đặc biệt muốn làm cái gì?
Hà Vũ cũng lờ mờ, nhìn về phía Tiêu Ngự.
Cô ta cũng không biết Tiêu Ngự muốn làm cái gì.
Rất nhanh.
Còng tay của Hà Vũ được mở ra, người trên ghế thẩm vấn cũng được thả ra.
Đến cả đạo cụ cô ta cần, Tiêu Ngự cũng vì cô ta mà chuẩn bị đầy đủ.
Thôi miên không phải là ma thuật, không phải là tiên pháp, càng không phải là ma pháp.
Muốn từ từ thôi miên một người lạ, là không thực tế.
Không trải qua quá trình, không trải qua sự đồng cảm, không trải qua sự tín nhiệm.
Muốn trực tiếp thôi miên một người lạ.
Thế thì là phim, là viết tiểu thuyết!
Lúc này đối mặt với Hà Vũ, tâm lý phòng ngự của Tiêu Ngự cũng được cởi bỏ.
“Đến đi.”
Tiêu Ngự ngồi trên ghế, đối mặt với Hà Vũ sắc mặt trắng bệch, “lấy ra thủ đoạn lợi hại nhất của cô, thôi miên tôi!”
Hà Vũ trầm mặc nửa ngày, ánh mắt và biểu cảm đều thay đổi.
Biến thành cổ quái, như nhìn thấy một loại hy vọng nào đó.
Hai chiếc cốc giấy được cầm trong tay cô ta.
Trong mỗi cốc đều có một quả bóng thủy tinh.
Lúc này, quả bóng thủy tinh đang ở trong cốc, lắc và xoay tròn theo hai tay của Hà Vũ, không ngừng xoay tròn.
Tiêu Ngự nghe thấy chỉ huy, hai mắt nhìn cốc giấy, nhìn hai quả cầu thủy tinh đang xoay tròn....
“Bây giờ, bạn cần thả lỏng, từ từ thả lỏng.......”
Giọng nói của Hà Vũ biến thành dịu dàng, giống như một người mẹ đang lừa đứa con của mình.
m nhạc vang lên.
Là bài hát Tinh Linh Ngủ Say đó.
Thời gian, chầm chậm trôi qua.............. Chín.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận