Mn ai có kim phiếu cho mình xin vài kim phiếu để truyện lên top cám ơn mn ạ
Không biết qua bao lâu.
Khi tiếng nói của Hà Vũ như người mẹ, như người tình, như con gái, như bạn bè.
Dần dần, Tiêu Ngự khép hai mắt.
Trên mặt lộ ra dáng vẻ toàn thân thả lỏng quen thuộc trong lúc ngủ.
Cốc giấy dừng chuyển động, trên gò má của Hà Vũ hiện lên ý cười cổ quái, dịu dàng mở miệng, “Bây giờ, tôi là bạn của cậu, đúng không?”
“Cô là bạn..... của tôi!”
Nhắm mắt, Tiêu Ngự như đang ngủ, chầm chậm mở miệng, nhẹ nhàng trả lời.
Vương Đông ở bên cạnh quan sát từ đầu đến cuối, lông tơ dựng lên, sởn tóc gáy.
An ninh quốc gia tiếp nhận một vụ án đặc biệt kỳ quái, có liên quan đến thôi miên.
Một đứa trẻ nữ bảy tuổi không hiểu thôi miên, vô ý dùng dấu hiệu thôi miên.
Tạo thành một hiện trường bi kịch......
...........
Vụ án xảy ra vào tám năm trước.
Lúc đứa trẻ nữ năm tuổi, rất thích cùng mẹ và chị gái chơi trò chơi.
Đứa trẻ nữ nói với mẹ: Mẹ “chín một ba” là mèo con.
Mẹ nói với con gái: Mẹ là mèo con.
Người mẹ giả vờ làm dáng vẻ của mèo con, trêu con gái.
Đứa trẻ nữ nói với chị gái: Chị là con chim.
Chị gái nới với em gái: Chị là con chim.
Chị gái giả vờ làm dáng vẻ của con chim, đùa với em gái.
Đây là một trò chơi phổ biến.
Nhưng mà, lúc trò chơi này chơi đến hai năm sau.
Sự việc bắt đầu không kiểm soát được.
Hành vi của mẹ, càng giống với một con mèo, bắt đầu thích ăn cá, thích ăn thịt sống, bắt đầu.....
Hành vi của chị gái biến thành cổ quái, thi thoảng sẽ nhảy múa hai tay, giống một con chim líu lo, rất thích đứng trên ban công nhìn bầu trời.
Cho đến một ngày, mẹ điên rồi.
Cô ấy nói bản thân là một con mèo, chỉ ăn thức ăn của mèo, ăn thịt cá, ăn thịt sống, còn muốn ăn...... chị gái.
Bởi vì mẹ cho rằng..... chị gái là một con chim!
Chị gái nhận được kinh ngạc, cũng điên rồi.
Lúc mẹ đuổi theo, chị gái chạy đến ban công, dang hai tay........... muốn bay đi!
Cho rằng bản thân mẹ là mèo, đuổi theo điên cuồng.
Muốn bắt con chim trong mắt, nhào đến chị gái trong không trung.......
Mẹ và chị gái, rơi xuống lầu mà chết!
Mà tất cả, đều là đứa trẻ nữ bảy tuổi tạo thành.
Một đứa trẻ nữ không hiểu thôi miên, chỉ dùng thời gian hai năm.
Đem mẹ thôi miên thành mèo.
Đem chị gái thôi miên thành chim.
Trường hợp thực tế!
.......
Người bình thường biết rất ít.
Người thân thuộc nhất, người thân thiết nhất, người mà bạn không phòng bị nhất.
Đối với ám thị tâm lí của bạn, sẽ có ảnh hưởng rất lớn.
Loại người này, luôn luôn thay đổi tâm lí của bạn.
Giống như một đôi vợ chồng dạy dỗ con cái của mình.
Trên người đứa trẻ, vĩnh viễn sẽ thấy bóng dáng của bố mẹ.
Ví dụ như một đôi vợ chồng thân mật.
Đều sẽ bắt chước hành vi thói quen của hai bên.
Đến cả ngoại hình, có lúc phát sinh sự thay đổi, ngày càng giống với đối phương.
Một số hiện tượng tâm lí, khủng bố vượt qua sự tưởng tượng của con người.
Cũng có rất ít người biết, thôi miên thật sự, là đáng sợ như thế nào!
Ví dụ như.........
“Mở mắt!” Hà Vũ mở miệng.
Mắt của Tiêu Ngự mở ra, trống không, vô thần, như mất đi linh hồn.
“Bạn của tôi, đứng dậy.” Hà Vũ tiếp tục mở miệng.
Tiêu Ngự như con rối, càng tốt hơn là con rối nghe theo chỉ huy, đứng dậy.
“Ha ha!”
Hà Vũ cười, nụ cười trở nên hung dữ, quay đầu, nhìn về hướng Vương Đông đứng bên cạnh mất đi sắc, nhẹ nhàng nói: “Bạn của tôi, người này làm rất nhiều việc không tốt đối với tôi, hắn ta cường bạo tôi, còn một mực cầm tù tôi, ngược đãi tôi, cậu không biết, anh ta có bao nhiêu hung ác, bao nhiêu bẩn thỉu, hắn ta còn giết qua rất nhiều người...... hắn ta, tôi muốn giết tôi, cứu tôi, cậu nhất định phải ngăn hắn giết tôi....... giết hắn!”
Thôi miên, là không thể làm trái tâm lý người bị thôi miên.
Bảo một người bị thôi miên trực tiếp đi giết người, là không có khả năng.
Nhưng mà.......... có thể khuyên bảo.
Khuyên bảo người bị thôi miên, để anh ta cảm thấy người nào đó là người xấu, tội ác đầy trời, huyết tính tàn bạo.
Đem một người nào đó khắc họa thành một đối tượng muốn đi giết người.
Lúc người bị thôi miên không có tâm lí gánh vác, không có làm trái với tâm lí.
Anh ta sẽ làm gì?
Dưới sắc mặt hoảng sợ của Vương Đông, Tiêu Ngự sải bước về phía anh ấy.
Đ- !
Vương Đông lùi lại, đối mặt với sự sợ hãi.
Tại sao lại sợ hãi như vậy?
Bởi vì anh ấy hiểu Tiêu Ngự.
Càng hiểu rõ Tiêu Ngự khủng bố như thế nào.
Trực quan nhất, là một bộ hồ sơ.
Bộ hồ sơ này ghi chép rất rõ ràng, Tiêu Ngự từng đối mặt với tám người đàn ông cơ bắp cường tráng.
Trong đó bảy người đánh anh ấy, trong nháy mắt bị đánh gục, đến cả sức lực cũng không có.
Cuối cùng người đàn ông cơ bắp thứ tám, càng hơn là bị đánh gãy hai tay........
Bạn có thể tưởng tượng, đây phải là chiến đấu thành thạo đến mức độ nào, mới có thể làm dược?
Giả sử cậu và loại người này, vào một trong phòng, anh ta là muốn đến giết cậu.
Cậu sẽ óc suy nghĩ gì?
Một nỗi kinh hoàng trong không khí, dâng lên trong phòng thẩm vấn, dày đặc....
Đột nhiên, Tiêu Ngự dừng bước, cúi đầu xuống.
“Không đúng, chỉ là loại thôi miên này, hoàn toàn không thể khiến cho một người tự hại.”
“Không kém gì với suy luận của tôi, cho lại quá tàn nhẫn, lực chịu đựng của tâm lí vốn là thấp, không có trải qua rèn luyện tâm lý đặc biệt nào, là không có cách nào chỉ huy một người, đi tự hại, ăn bản thân..... giết người đã là cực hạn của cô ta!”
“Cho nên, không phải cô ta!”
Lời lẩm bẩm, từ trong miệng Tiêu Ngự vang lên.
Vương Đông:.........
Tình huống gì?
Biểu cảm của Hà Vũ biến sắc, kinh ngạc nhìn Tiêu Ngự đang cúi đầu, “Anh.......”
“Kì lạ tôi làm như thế nào để tỉnh lại từ trong thôi miên?”
Tiêu Ngự ngẩng đầu, lạnh lùng nhìn Hà Vũ, “Nói về tâm lý học và thôi miên, không phải tôi cười cô, ở trước mặt tôi, cô chỉ là một thứ rác rưởi!”
Hà Vũ ngốc rồi, ngốc nghếch nhìn Tiêu Ngự, đột nhiên rùng mình một cái, giọng nói run rẩy, “Bậc thầy tâm lý? !”
“Bậc thầy tâm lí?”
Biểu cảm của Tiêu Ngự cổ quái, “Tôi không phải!”
Không sai, anh ấy không phải là bậc thầy tâm lý gì đó.
Hệ thống cho anh ta ‘chuyên gia tâm lý’, so với tất cả bậc thầy tâm lí, càng lớn mạnh, càng khủng bố....
“Đ- !”
Vương Đông lại cũng không nhịn được, chửi thề một tiếng, mở to mắt nhìn về phía Tiêu Ngự mắng, “Cậu là bệnh thần kinh đặc biệt gì a, suýt chút nữa dọa chết tôi rồi!”
“Xin lỗi, chỉ là làm một cái thí nghiệm.”
Tiêu Ngự cười, “Không làm thí nghiệm này, tôi không có cách nào phán đoán ra năng lực thôi miên của cô ta ở đẳng cấp 2.4. Rất không may, năng lực thôi miên của cô ta chỉ là mạnh một chút so với thầy thôi miên, đến cả chuyên gia tâm lý đều không tính. Hoàn toàn không có cách nào làm được để đi khống chế một người tự hại, ăn hết bản thân mình đến tình trạng đó!”
Thầy thôi miên là được phân biệt đẳng cấp ngành nghề.
Ví dụ, thầy thôi miên, chuyên gia thôi miên, bậc thầy thôi miên....... gọi chung, thầy chữa trị tâm lý.
Xưng hô không đại biểu năng lực, đây chỉ là một cái nhận định phạm vi tương đối đối với năng lực thôi miên.
Ví dụ nói, thầy thôi miên cần có rất nhiều đạo cụ trợ giúp, mới có thể thực hành thôi miên.
Chuyên gia thôi miên, có thể dùng ngôn ngữ chuyển động, mới có thể thực hành thôi miên.
Chỉ có bậc thầy thôi miên, mới có đầy đủ để thực hành thôi miên trong nháy mắt.
Vẫn là câu nói đó, thôi miên không phải là ma thuật và ma pháp.
Mặc dù sau khi bị thôi miên thành công, sẽ rất đáng sợ.
Nhưng muốn thôi miên một người, không thông qua sự quen thuộc, đồng cảm, tín nhiệm, để mở ra phòng tuyến tâm lý cho những quá trình này.
Thật sự không có khả thực tế!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận