Vì để ra đời loại thuốc độc mới, làm đến tận mức này?
Không tiếc dùng năm mạng người và phương thức rất tàn nhẫn để che đậy?
Sẽ là giống với suy luận của bản thân chứ?
Tiêu Ngự không chắc chắn, da đầu bắt đầu tê dại,
Không đến nửa tiếng Vương Đông đã quay lại, hồn bay phách lạc.
Như bị đánh cái gì đấy, dường bị cái gì dọa rồi.
“Tra ra rồi sao ?”
Tiêu Ngựu kinh ngạc, “Nhanh như vậy?”
“Không cần tra nữa.”
Vương Đông lấy lại tinh thần, trầm giọng mở miệng, “Lúc nãy lực lượng cảnh sát Tân Thành báo lên, Lã Kim Nhan trong bệnh viện đột nhiên phát cuồng, hoàn toàn giống một người điên! ~”
“Thôi miên?” Tiêu Ngự nghi hoặc.
Không thể nào, Hà Vũ đã bị khống chế.
Nên sẽ không có người nào, đi khơi ra ám thị để lã Kim Nhan tiến vào trạng thái bị thôi miên.
“Không phải.”
Vương Đông nhìn Tiêu Ngự, “Là một loại chúng ta từ trước đến nay chưa từng gặp qua, mãnh liệt phát tác cơn nghiện!”
“Đ- !” Tiêu Ngự chửi thề một tiếng.
“Phía bệnh viện luôn chuyên tiêm cho nó một mũi chống thuốc nghiện.”
Vương Đông lắc đầu, “Không có tác dụng nào cả, đưa ra suy đoán, mức độ của loại thuốc nghiện này rất khủng bố, so với ốc xà cừ...... còn cao hơn 5 lần!”
Da đầu của Tiêu Ngự tê rồi.
ốc xà cừ là độc phẩm gì?
Đó là thứ sau khi gây nghiện, được thế giới công nhận là độc phẩm xếp thứ tư khó cai nghiện nhất trong mười loại độc phẩm top đầu.
So với nó còn nghiện hơn gấp năm lần, ngươi dám tưởng tượng? !
Từng vệt sáng xuất hiện đột ngột trong đầu của Tiêu Ngự.
“Thì ra, hắn muốn một số người thực nghiệm, quả thực là muốn giết người!”
“Bởi vì, hắn không thể để lực lượng cảnh sát nhìn thấy cảnh tượng gây nghiện này đúng không?”
“Cho dù tại sao muốn tàn nhẫn như thế.....”
“Hắn cố ý để lực lượng cảnh sát hiểu lầm, để lực lượng cảnh sát liên tưởng đến tác dụng phụ của loại thuốc này?”
“Vốn là mỗi năm thực nghiệm một lần, kết quả lần thứ sáu đến trước thời hạn, đều là hắn cố ý, muốn đem Hà Vũ rơi vào lực lượng cảnh sát chúng ta, muốn cho vụ án một kết thúc đúng không?”
“Loại thuốc độc mới rốt cuộc có nghiên cứu chế tạo thành công không?”
“Hắn không nghĩ đến, Lã Kim Nhan chưa chết?”
“Không đúng, anh ta có chết hay không cũng không sao cả, bởi vì tính toán sau khi lực lượng cảnh sát biết, điều tra đến hắn phỏng chừng cũng muộn rồi đi?”
“Mức độ gây nghiện là cao hơn năm lần so với ốc xà cừ...... Chỉ cần thuốc pha chế đơn giản, hắn sẽ phát tài, đại phát tài, đặc biệt phát tài?”
“Hắn sẽ đem theo công thức..... rời khỏi!”
Tiêu Ngự ngẩng đầu, sắc mặt khó coi đến cực điểm.
Anh nghĩ đến kiếp trước cùng với vụ án loại thuốc độc mới.
Người bình thường căn bản nghĩ đến hay không, một đôi vợ chồng nông dân vô ý phát hiện một loại cỏ, sau khi đun sôi, có thể biến thành độc phẩm.
Sau đó, bọn họ bắt đầu buôn bán.
Chỉ dùng thời gian một năm rưỡi, đôi vợ chồng nông dân này kiếm được ba tỷ.
Tên của nó là......... trà sữa!
Cuối cùng công thức được truyền ra, vô số loại độc phẩm ‘trà sữa’ ra đời.
Lực lượng cảnh sát toàn quốc vì triệt để đem xóa bỏ ‘trà sữa’, thời gian tròn bảy năm.
Cậu dám tin không?
Mỗi một loại độc mới ra đời, đều đại biểu cho độ khó chống ma túy tăng cao.
Đại biểu cho ngành nghề độc phẩm, xuất hiện sinh vật mới, đại biểu cho vô số gia đình tan nhà cửa nát.
Giả sử công thức được lưu ra, không có người nào dám dám tưởng tượng sẽ tạo thành nguy hại xã hội như thế nào!
“Bắt Trang Thích!” Tiêu Ngự đột nhiên mở miệng.
“Cái gì?”
Vương Đông đờ ra, “làm sao có thể sẽ là..........”
“Báo.”
Một nhân viên an ninh quốc gia lao vào, nhanh chóng báo cáo, “Sau khi Trang Thích được thả ra, quay lại trường không lâu liền không thấy người nữa!”
Thình thịch!
Vương Đông vung mạnh chân, đạp lên một chiếc bàn, “Sớm đã...... bắt, nhanh, nhất định phải bắt được. Người sống hay chết đều không sao, công thức độc phẩm bắt buộc bắt được, tuyệt đối không thể đi ra nước ngoài!”
Tiêu Ngự có thể nghĩ đến, hắn ta có thể nghĩ đến.
Biết ‘độc hại’ thật sự không phải độc phẩm, mà là công thức!
Tiêu Ngự và Vương Đông lao ra khỏi phòng thí nghiệm.
Không đến hai mươi phút, từng nhóm cảnh sát đặc biệt, đem trường học bao vây vòng tròn.
Nhưng mà, Trang Thích chạy rồi!
Đứng ở phòng làm việc của Trang Thích từng làm, Tiêu Ngự lạnh mặt, “Trách tôi, rõ ràng tôi lần đầu tiên gặp ông ta, liền cảm thất trên người ông ta có vấn đề, lại không nghĩ đến phản ứng của ông ta sẽ nhanh như vậy,”
Đúng vậy.
Lúc đó tôi nhìn vào mắt của ông ta, nhãn cầu của ông ta lệch đi, là đang suy nghĩ.
Đã đoán được tôi đang hoài nghi ông ta sao?
Cũng đúng, có thể sắp đặt vụ án như vậy, có thể vì để một loại độc phẩm liên tục thực nghiệm suốt năm năm, hơn nữa còn là một vị......... Bậc thầy thôi miên.
Trí thông minh của hắn nhất định rất cao đi?
Hiểu tâm lý học, khẳng định sẽ hiểu rõ biểu cảm vĩ mô của tâm lí học.
Tôi có thể quan sát nhất cử nhất động của hắn, hắn giống như vậy cũng có thể quan sát hoạt động tâm lý của tôi.
Tri thức của tôi giảm rồi, cũng tự đại rồi!
Tiêu Ngự hít sâu một hơi.
Vĩnh viễn không cần đem tội phạm thành tên ngốc, phạm tội rồi lại lâu như vậy rồi không bị bắt.
Loại trí thông minh này thậm chí có khả năng so với bạn còn cao!
Nhưng mà......
Mũi của bướm chúa!
Trên mặt của Tiêu Ngự hiện ra ý cười băng hàn.
Chúng ta ở đây a, ngươi định trốn chạy kiểu gì?
......
Tiêu Ngự lao ra phòng làm việc, chạy theo ‘mùi’, nhanh chóng hướng về một phương hướng điên cuồng chạy.
Sân vận động, lâm viên, phòng làm việc..... của trường học, cho đến hướng bên ngoài trường biến mất không thấy.
Không phải biến mất, Tiêu Ngự nhìn cống thoát nước dưới chân.
Là từ chỗ này chạy sao?
Không có bất cứ do dự nào, mở nắp cống, Tiêu Ngự nhảy xuống dưới.....
..........
Bên trong ống nước.
Tiêu Ngự chạy theo mùi, cho đến bốn mươi phút, ngẩng đầu.....
Nắp cổng mở ra, anh ấy xuất hiện trên mặt đất.
Không, không phải mặt đất, là một chỗ dừng xe dưới lòng đất!
Tiêu Ngự nhìn bốn hướng, cau mày.
Trong bãi đỗ xe dường như không có camera nào cả.
Đây cũng là hắn ta tính toán đến sao?
Cố ý đi theo hệ thống thoát nước ngầm của thành phố, tránh camera, tiến vào bãi đỗ xe này?
Lái xe rời đi?
Không đúng..... Hắn ta không đi, mùi vẫn ở trong bãi đỗ xe này.
Tiêu Ngự điên cuồng mà chạy, hướng về một thang máy của bãi đỗ xe chạy vào.
Thang máy, là thông lên trên, khi anh ấy vừa mở thang máy ra, đợi thang máy mở cửa.
Biểu cảm của Tiêu Ngự cứng lại.
Anh nhìn thấy Trang Thích, đối phương đứng trong thang máy.
Không chỉ như thế, trong thang máy, còn có tám người đang đứng.
Có nam có nữ, toàn bộ đều là thanh niên.
Nhưng mà.........
Biểu cảm của bọn họ đều là điên cuồng như thế, trong hai mắt lóe ra điên cuồng chí mạng.
Da đầu Tiêu Ngự nóng lên, nghĩ đến năm cái video đã xem qua, nghĩ đến Lã Kim Nhan.
Người chết và Lã Kim Nhan trong video, lúc đang bị thôi miên, đều là loại trạng thái này.
“Biết không, tôi đang đợi cậu.”
Trang Thích đứng đằng sau tám người bị thôi miên, nhấc tay đẩy chiếc kính ở trên sống mũi, “Không giết chết cậu, tôi không an tâm!”
“A~!”
Tám người bị thôi miên, trong tiếng gào thét lao về phía Tiêu Ngự sắc mặt đang biến đổi....
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận