Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Đô thị
  3. Coi Mắt Nhầm Bàn, Tôi Bị Đối Tượng Xem Mặt Bắt Cóc (Dịch)
  4. Chương 86: ĐẤU TRÍ

Coi Mắt Nhầm Bàn, Tôi Bị Đối Tượng Xem Mặt Bắt Cóc (Dịch)

  • 173 lượt xem
  • 1452 chữ
  • 2023-09-03 09:02:11

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Không có do dự, Tiêu Ngự lùi bước!

Cho dù anh ấy có ‘Chuyên Gia Chiến Đấu’, có lực chiến đấu khủng bố.

Một khắc này đều không thể ra tay.

Càng không thể làm thường tám người điên cuồng lao tới.......... Học sinh!

Nhìn từng khuôn mặt mười tám, mười chín tuổi.

Trang Thích là giáo sư đại học, xuất hiện ở bên cạnh ông ta.

Cái này không khó đoán, nhưng các học sinh là vô tội!

Đối mặt với âm thanh gầm gừ của các thanh niên tụ tập lại.

Nhìn bọn họ lúc này điên cuồng ra sao, mất đi lý trí!

Trong lúc lùi về phía sau, tư duy của Tiêu Ngự nhanh chóng chuyển động.

Ông ta là lúc nào thôi miên tám người học sinh?

Lại sử dụng thuốc sao?

Trong con đường chạy trốn sao?

Không, dưới ống nước không có mùi của học sinh.

Tiêu Ngự đột nhiên dừng chân.

Không thể bị thương, không có nghĩa là không thể đánh ngất......

Chính là lúc này, Tiêu Ngự cử động rồi.

Vừa động, như một con báo đốm chạy đi, nhanh như chớp.

“Tam bát thất” xuất hiện trước mặt một học sinh bị thôi miên.

Nhấc tay, chặt ngang.

Bụp~

Một dao đập vào gáy học sinh.

Cơ thể của học sinh này vụt một cái, ngã xuống dưới đất.

Cùng lúc đó.

Một đôi tay, một hàm răng trắng, hướng về Tiêu Ngự ngã xuống.

Đằng trước đằng sau, bên trái bên phải đều là người, lại không thể sử dụng thủ đoạn bạo lực.

Làm sao đây?

Nháy mắt, Tiêu Ngự cúi xuống, hai tay để trên đất.

Như một con báo săn mồi đang giãn tứ chi, bay ra xa, nhảy ra khỏi đám người.

Tốc độ của anh quá nhanh, trong mắt của mọi người chỉ phảng phất một bóng đen xuyên qua.

Tiêu Ngự chạy ra khỏi vòng vây, không thấy trợ giúp chạy, cơ thể vọt lên, bắp đùi vung múa.

Bụp!

Đùi đá vào cằm của một cô gái.

Nếu như toàn bộ lực chân, cổ của cô gái dường như sẽ gãy.

Tiêu Ngự chỉ sử dụng ba phần lực, khéo léo thêm vị trí công kích.

Ở trong mắt đảo một vòng nhìn mắt nữ sinh điên cuồng, co quắp ngã dưới đất....

Theo sát phía sau.

Thân hình Tiêu Ngự lưu chuyển, từng quyền, từng cước.

Tám người học sinh, ngã ở dưới đất, mất đi lực hành động.

Chế ngự bọn họ, tổng cộng dùng không đến mười mấy giây.

Một thân Tiêu Ngự chảy mồ hôi lạnh.

So với lúc đầu đánh gục những người đàn ông cơ bắp kia còn mệt hơn.

Bởi vì đối mặt không phải là tội phạm, mà là một nhóm học sinh mất đi trí tuệ.

Kiêng dè quá nhiều!

“Bộp bộp bộp bộp!” Tiếng vỗ tay vang lên.

Tiêu Ngự thần sắc lạnh lùng nghiêm nghị, xoay đầu nhìn ra khỏi thang máy, dáng vẻ đang xem kịch cổ vũ của Trang Thích.

“Đặc sắc.”

Trang Thích ngẩng đầu, giơ ngón like với Tiêu Ngự, “Lợi hại!”

“Tại sao không chạy?” Tiêu Ngự trầm mặt.

“Tại sao cần phải chạy?” Trang Thích phản bác.

Ánh mắt sau cặp kính, cười híp lên.

Tiêu Ngự cảm thấy trí thông minh của bản thân bị sỉ nhục.

Chuyện xảy ra bất thường sẽ có tất yếu........ sẽ là cái gì?

Giống như nhìn thấu nội tâm suy nghĩ của Tiêu Ngự, Trang Thích đẩy một chút kính ở sống mũi, “Không cần đoán nữa, bọn họ chỉ là để tiêu hao thể lực của cậu. Trải qua đánh nhau lúc nãy, thể lực của cậu tiêu hao ít nhất một phần ba. Thêm vào đó từ lúc ở dưới ống thoát nước đuổi theo tôi bốn mươi phút, cũng như tiêu hao một phần ba thể lực của cậu. Lúc thể lực của một người bị tiêu hao khoảng 60%, sẽ tiến vào thời kì mệt mỏi.”

“Ông muốn nói cái gì?” Thần sắc của Tiêu Ngự thận trọng.

“Biết tâm lý học không?”

Mặc dù Trang Thích đang cười, con người lại giống như một đôi mắt của con rắn độc, “Tiêu hao theo thể lực còn có lực tinh thần, lúc này, đúng là thời cơ tốt nhất để thôi miên một người.”

“Phải không?”

Tiêu Ngự cười lạnh, “Muốn thôi miên một người, cần phải dưới trạng thái không đề phòng tâm lý của đối phương, ông làm sao thôi miên được tôi?”

“Ồ, chả trách Hà Vũ nhanh như vậy đã bị cậu bắt được. Trong kế hoạch của tôi, cô ta nên kéo thêm hai ngày, nếu không tôi cũng sẽ không thảm hại như vậy.”

Trang Thích không cười nữa, lạnh lùng nhìn Tiêu Ngự, “Từ lúc nhìn cậu lần đầu tiên, trong đầu tôi luôn có một suy nghĩ, giết cậu, nếu không tâm không yên. Đây vẫn là lần đầu tiên tối đối với một người, kiêng dè như vậy. Chỉ là không ngờ tới phá hoại kế hoạch của tôi, quả nhiên là cậu!”

Tiêu Ngự duy trì trầm mặc.

“Cậu đang kéo dài thời gian?” Trang Thích cười lạnh.

“Lẽ nào ông không phải sao?” Tiêu Ngự chế nhạo.

Bọn họ đang quan sát biểu cảm của đối phương, phân tích tâm lý đối phương.

Tại sao Tiêu Ngự không trực tiếp lao vào bắt người, phí lời làm gì?

Bởi vì đối phương chính là mong đợi như vậy.

Lấy bản thân làm mồi nhử, đợi Tiêu Ngự đi qua.

Nghĩ không ra hậu thủ của đối phương là cái gì, trong đầu lại cảnh cáo Tiêu Ngự.

Đừng đi qua, nếu không cậu sẽ hối hận!

Một phút, hai phút, ba phút...... Đột nhiên, Trang Thích giơ tay.

Cơ thể của Tiêu Ngự dầ dần cứng đờ, cảnh giác.

“Thời gian tương đối rồi.”

Mắt nhìn thấy đồng hồ đeo tay, Trang Thích thả tay xuống, đối với Tiêu Ngự cười quỷ dị.

Một cỗ nguy cơ sinh tử, bốc cháy ở trong lòng.

Tiêu Ngự có loại cảm giác quay về lúc trước khi chết ở kiếp trước.

Không thể nhớ, đó là bóng râm trong cuộc đời của mỗi con người!

Bộp!

Một đồng xu tròn tay Trang Thích bật lên, bay vào giữa không trung.

Không thể nhìn, tuyệt đối không thể nhìn........ Nội tâm Tiêu Ngự gào thét, tầm mắt lại không tự chủ được nhìn về phía đồng xu đang bay trong không trung kia.

Thân thể của Tiêu Ngự run rẩy một cái, choáng váng.

Làm sao có thể?

Mình bị thôi miên lúc nào, ông ta là làm kiểu gì........ Đến cả cơ hội thay đổi biểu cảm Tiêu Ngự cũng không có.

Đồng tử của hai mắt lan rộng, tinh thần đờ đẫn đứng nguyên vị trí.

Dáng vẻ của anh ấy, giống như lúc bị Hà Vũ thôi miên trong phòng thẩm vấn, giống hệt nhau!

“Lại lợi hại, cậu làm sao có thể né tránh thủ đoạn thôi miên của bậc thầy thôi miên?”

Trong sự trào phúng, Trang Thích bước về hướng của Tiêu Ngự.

Theo bước chân lệch lạc, quần áo của ông ta có vài điểm lấp lánh.

Đó chính là mảnh sáng nhỏ hơn móng tay.

Dùng một loại phương thức quỷ dị và quy luật sắp xếp, được dán trước ngực của Trang Thích.

Tiêu Ngự có thể ngăn cản ngôn ngữ thôi miên của đối phương.

Cũng có thể ngăn cản động tác ru ngủ của đối phương.

Lại không có ngăn cản được đạo cụ thôi miên của đối phương!

Ai lại có thể chú ý những điểm sáng trên quần áo chứ?

Chỉ cần ánh nhìn của Tiêu Ngự nhìn về phía Trang Thích.

Những điểm sáng đó không thể tránh khỏi xuất hiện trong tầm nhìn của anh.

Bởi vì không chú ý, cũng sẽ không nhìn thấy chúng theo các động tác ẩn nấp của cơ thể, mà xuất hiện một chút biến hóa.

Đây chính là tại sao Trang Thích kéo dài thời gian then chốt!

Vậy thì, khiến cho Tiêu Ngự cảm thấy nguy hiểm, không dám lao đến bắt người là vì cái gì?

Trang Thích đến trước mặt Tiêu Ngự đang bị thôi miên.

Cúi người, nhấc chân, từ chân phải lấy xuống chiếc giày da.

“Lẽ nào thật sự bị cậu phát hiện rồi?”

Trang Thích nhìn vào giày của bản thân, mặt hiện nghi ngờ không giải thích được.

Giày da trong tay ông ta đế rất dày, dày hơn nửa ngón tay.

Ở trước đế giày có một lỗ đen, lấp lánh ánh sáng đen.

“Lúc đầu tôi mua đôi này hết mười vạn, mỗi chiếc giày đều là một khẩu súng, chỉ cần mở bảo hiểm, dùng sức giậm chân, khống chế phương hướng, có thể bắn ra đạn, đáng tiếc hiệu quả của nó chỉ có năm mét.”

Cúi người, mang giày da lên, nhìn Tiêu Ngự có vẻ mặt đờ đẫn, trong mặt nghi hoặc nồng đậm, “Rất kì lạ, cậu hết lần này đến lần khác không đi vào tầm ngắm, là phát hiện như thế nào?”

Đột nhiên

Ánh mắt vô hồn trống rỗng của Tiêu Ngự, chuyển động một chút, nhìn chằm chằm vào sắc mặt thay đổi của Trang Thích trước mặt, cười nhe răng.

“Tôi dùng gương bát quái phát hiện đó!”

..........

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top