“Chưa biết, nếu có tôi thì tập luyện kỹ thuật, không có tôi thì cậu đi rèn luyện các bài tập cơ bản. Cậu hãy nhớ cho kỹ, tuyệt đối không được nhảy một mình, dù tự mua dụng cụ về tập cũng không được.”
Đoàn Vũ Thành nhanh nhảu đồng ý: “Được, tôi hứa với cô.”
“Chạy bộ khởi động đi.”
Cậu vỗ đùi bật người dậy, chạy vù đi.
Ánh nắng bắt đầu len lỏi qua tầng mây, trời càng lúc càng sáng rõ. Đoàn Vũ Thành chạy vòng quanh sân thể dục được 200m, đến vị trí đối diện với La Na bèn nhảy cao lên hô to: “Hi, huấn luyện viên!”
La Na ngẩng đầu, Đoàn Vũ Thành lại reo lên: “Nhìn bên này này!”
Cậu nhảy thật cao, hai cánh tay tạo thành hình trái tim trong khoảng không. Cậu mặc bộ đồ thể thao màu xanh nhạt, nhìn từ xa hệt như cây cải thìa tươi non mơn mởn đầy sức sống.
La Na phì cười, mắng: “Đồ ngốc!”
****
Từ đó trở đi, mỗi tuần, La Na đều đến giúp Đoàn Vũ Thành tập kỹ thuật ba ngày. Sau đó, cô nhờ vả huấn luyện viên nhảy cao, xin cho Đoàn Vũ Thành được tập cùng với đội vào cuối tuần. Sắp xếp thỏa đáng xong, La Na báo tin mừng cho cậu.
Chàng trai trẻ hưng phấn một hồi mới sực nhớ ra vấn đề mấu chốt: “Cô cũng đến chứ?”
“Tuần này tôi có việc, có đến cũng phải muộn một chút”
"À..."
“Tôi đã trao đổi trước rồi, cậu cứ đến thắng đó là được. Đừng căng thẳng nhé, cậu lính nhảy dù!”
Đoàn Vũ Thành đỏ mặt: “Ai là lính nhảy dù chứ?”
Mạnh miệng thế thôi nhưng đến phút cuối, cậu vẫn có chút lo sợ.
Cuối tuần, Đoàn Vũ Thành thức dậy thật sớm, đến sân thể dục khởi động cả buổi, bảo đảm cơ thể ở trạng thái tốt nhất. Mãi gần chín giờ, người của đội điền kinh mới lần lượt có mặt.
Nỗi hồi hộp của Đoàn Vũ Thành hoàn toàn tan biến khi nhìn thấy Lưu Sam.
“Tôi đã sớm nghe nói là cậu sẽ đến.”
Lưu Sam mặc áo ba lỗ, vẻ mặt khinh khỉnh nhìn cậu. “Cậu đúng là âm hồn không tan đấy nhỉ? Không phải trường đại học Sư phạm muốn tuyển thẳng cậu sao, nhất định phải chạy đến đây làm gì?”
Đoàn Vũ Thành cười lạnh, “Giành mất suất tuyển thẳng của tôi, còn không biết xấu hổ chỉ định trường học cho tôi nữa à?”
Lưu Sam trố mắt: “Giành của cậu ư? Excuse me?”
“Ngoại trừ câu này, cậu còn biết câu nào khác không? Tôi thật lấy làm lạ là cậu thích nói tiếng Anh như vậy, sao điểm thi môn Tiếng Anh chỉ trên trung bình thôi nhỉ?”
“Đoàn Vũ Thành!”
Lưu Sam vừa quát lên thì chợt im bặt.
Một chàng trai đi đến, mang theo chìa khóa mở cửa phòng dụng cụ, tức giận trừng mắt với họ: “Cãi cọ gì đấy? Nghiêm túc đi.”
Dáng vóc đối phương cực cao, Đoàn Vũ Thành vừa định hỏi Lưu Sam đối phương là ai thì nơi xa lại có một người nữa đi đến.
“Huấn luyện viên đến rồi.” Lưu Sam nhỏ giọng.
Trước đó, Đoàn Vũ Thành đã biết huấn luyện viên môn nhảy cao của đại học A là Cao Minh Thạc, năm nay bốn mươi hai tuổi, kinh nghiệm dày dặn, tướng mạo và cách dạy dỗ đều cực kỳ nghiêm khắc.
Cao Minh Thạc vừa đến, chỉ nhìn thoáng Đoàn Vũ Thành rồi trầm giọng hỏi: “Cậu chính là sinh viên được huấn luyện viên La sắp xếp đến đây à?”
Đoàn Vũ Thành lễ phép: “Em chào huấn luyện viên ạ.”
Cao Minh Thạc khẽ gật đầu, nói với chàng trai cao ráo khi nãy: “Giang Thiên, dẫn đội làm nóng người đi.”
Đoàn Vũ Thành đi theo sau Giang Thiên, mắt như cắm rễ vào người đối phương, quét đi quét lại từ đầu đến chân.
Lưu Sam chạy đến bên cạnh Đoàn Vũ Thành, cười đểu: “1m95 đấy, hâm mộ chưa?”
Đoàn Vũ Thành chỉ lặng thinh.
Lưu Sam cúi đầu, nói với giọng nhỏ hơn: “Bình thường anh ta luôn nhảy qua 2m20, năm ngoái được chọn vào đội tuyển quốc gia, nhưng thành tích thi đấu không tốt nên lại bị trả về.”
Đoàn Vũ Thành nhìn cậu ta.
Lưu Sam nói bằng khẩu hình: “Tính tình của anh ta...”
Rồi giơ tay ra dấu nổ tung rất khoa trương.
Giang Thiên quay đầu lại, Lưu Sam lập tức khôi phục dáng vẻ bình thường, nghiêm túc chạy bộ.
Ngày tập luyện đầu tiên rất thuận lợi, Đoàn Vũ Thành luôn nhảy ổn định ở mức trên 2m, thực lực vượt ngoài mong đợi của Cao Minh Thạc.
Sau khi nắm rõ ưu nhược điểm và phân tích kỹ thuật của cậu, Cao Minh Thạc điều chỉnh từng chút một cho Đoàn Vũ Thành, giống như ôn lại bài vậy.
Kết thúc buổi tập luyện, Lưu Sam đột ngột đến cản đường Đoàn Vũ Thành, cau mày chất vấn: “Cậu thế này là sao? Đã lâu chưa được tập luyện, sao có thể dễ dàng nhảy qua 2m chứ?”
“Ai bảo cậu là tôi không tập luyện?”
“Cậu tập luyện bằng cách nào? Chẳng phải cậu học ngành Quản lý kinh tế sao? Con cún cảnh như cậu đã lén lút làm gì hả?”
Lưu Sam cứ gặng hỏi liên tục, dĩ nhiên Đoàn Vũ Thành không nói cho cậu ta biết chuyện La Na đã giúp mình tập luyện vào buổi sáng sớm. Đó là bí mật của cậu và cô, nghĩ thôi đã thấy vui rồi.
Đúng lúc ấy, bóng dáng cô đứng trước cửa sân thể dục lọt vào tầm mắt cậu. Khóe môi khẽ cong, Đoàn Vũ Thành bò dậy định đến chào hỏi nhưng không ngờ nửa đường lại xuất hiện một tên kỳ đà cản mũi. Ai đó đi đến bên cạnh La Na, hai người vừa cười vừa trò chuyện với nhau.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận