Năm 2009, Usain Bolt người Jamaica đã phá kỷ lục kia với thành tích 9 giây 58.
Chỉ để rút ngắn 1 giây đồng hồ mà cần đến những 97 năm đấy.
Đoàn Vũ Thành lẩm bẩm, nhìn đi nơi khác.
“Được rồi, vào học thôi.”
Sau khi cho cả lớp xếp thành hai hàng, chuẩn bị chạy bộ một vòng làm nóng người, La Na chỉ vào Đoàn Vũ Thành: “Cậu dẫn đầu.”
Đoàn Vũ Thành dẫn cả lớp chạy bộ, còn chưa đến 200m đã có người không chịu được.
Người đầu tiên kêu rên tuyệt vọng chính là Giả Sĩ Lập - thành phần đăng ký lớp điền kinh vì nữ thần Thi Nhân. Cậu ta cao xấp xỉ Đoàn Vũ Thành, nhưng cân nặng thì gấp đôi, chỉ mới chạy 200m ngắn ngủn mà mồ hôi đã tuôn như mưa.
“Tên họ Đoàn kia, làm ơn cân nhắc đến thể lực bình quân của mọi người được không?”
Đoàn Vũ Thành mải nghĩ đến chuyện 10 giây 27, nghe thấy tiếng trách móc bèn quay đầu lại. Mỡ toàn thân của Giả Sĩ Lập như trào ra khỏi cơ thể, cả hàng ngũ đều xiêu vẹo.
Cậu vội vàng xin lỗi các bạn: “Xin lỗi, xin lỗi, tôi không chú ý.”
Cứ tưởng mình chạy vậy là chậm lắm rồi.
Sau một vòng, Giả Sĩ Lập ngã quỵ xuống đất, đầu nhễ nhại mồ hôi, không khác gì bà bầu.
Hơi thở Đoàn Vũ Thành vẫn bình ổn, đi qua đỡ lấy bả vai Giả Sĩ Lập, lo lắng hỏi han: “Cậu có ổn không? Mới 400m thôi, sao trông cậu lại mệt đến vậy?”
Giả Sĩ Lập thều thào: “Không được rồi, e rằng hôm tôi sẽ báo tử ở đây mất. Đoàn Vũ Thành à, tôi vẫn còn thịt khô để trong phòng chưa ăn hết…”
Đoàn Vũ Thành sáng mắt hỏi: “Để lại cho tôi hả?”
Giả Sĩ Lập trợn trừng mắt: “Dĩ nhiên là không!”
Đoàn Vũ Thành buông tay, Giả Sĩ Lập như quả bóng thịt ngã xuống đất, Thi Nhân ở phía sau cười trêu chọc.
Giả Sĩ Lập híp đôi mắt hí, nói với cô nàng: “Nữ thần, tôi để toàn bộ thịt khô cho cậu hết.”
Thi Nhân bĩu môi: “Cậu giữ lại cho mình đi.”
Có thể do không khí của cả đội quá thảm thiết nên La Na từ bi lên tiếng: “Các em đến chỗ râm mát ngồi nghỉ một lát đi.”
Cả đám sinh viên đồng loạt chạy ào đến dưới sân khấu, nhao nhao ngồi xuống.
La Na tán gẫu với họ: “Các em có hiểu biết gì về điền kinh không, thích nhất môn thể thao nào?”
“Môn chạy 100m ạ!”
Một nam sinh trả lời.
“Đúng, đúng, chạy 100m và chạy tiếp sức”
“200m cũng rất tuyệt.”
“Còn môn vượt rào 110m nữa.”
La Na gật gù: “Hình như đa số đều thích chạy cự ly ngắn, có ai thích toàn bộ môn điền kinh không?”
Bạn trẻ Đoàn giơ tay: “Here!”
“Được, vậy tôi sẽ giới thiệu sơ qua về môn này với mọi người. Nói về tổng thể thì nó vẫn khá nhẹ nhàng, đơn giản. Chúng ta không có giáo trình hay thứ tự gì cả, các em muốn học gì, có hứng thú với cái gì thì tôi sẽ ưu tiên dạy cái đó trước. Đa số thắng thiểu số, các em bàn bạc với nhau đi.”
Giả Sĩ Lập: “Môn nào nhẹ nhàng nhất ạ?”
La Na nói đùa: “Ăn thịt khô là nhẹ nhất.”
Cả lớp cười vang.
Thi Nhân lặng lẽ đến cạnh Đoàn Vũ Thành: “Cậu thích nhảy cao đúng không có muốn chọn nhảy cao không?”
Đoàn Vũ Thành im lặng, Giả Sĩ Lập đang cúi người dỏng tai nghe trộm liền hoảng hồn hét ầm lên: “Nhảy cao á? Thà cậu cho tôi nhảy lầu còn hơn.”
Thi Nhân đấm cậu ta.
Đoàn Vũ Thành cười nói: “Cậu muốn chọn nhảy cao à? Cậu dám nhảy cao kiểu lưng qua xà không?”
Thi Nhân khẳng định: “Dám chứ, có gì phải sợ.”
Giả Sĩ Lập khuyên can: “Cô Thị, vui lòng cân nhắc đến điều kiện khách quan rồi hãy đưa ra quyết định. Là lưng qua xà đấy! Cậu qua xà bằng niềm tin chắc?”
Thi Nhân tức giận: “Sao cái gì cậu cũng chen vào vậy, phiền chết đi được!”
Đoàn Vũ Thành can ngăn: “Thôi, đừng chọn nhảy cao, khó học lắm! Chạy cự ly ngắn đi.”
Nói xong, cậu vô thức lia mắt về phương xa.
Thời tiết nóng nực, La Na đã sớm uống hết chai nước khoáng Ngô Trạch đưa cho ban nãy, đang mua chai mới ở máy bán nước tự động ngoài sân.
Vẻ mặt cậu đăm chiêu.
“Hay là tập môn chạy 100m đi.”
Hai phút sau, La Na ngáp dài quay lại: “Bàn bạc xong chưa?”
Cả lớp đồng thanh: “Chạy cự ly ngắn ạ!”
“OK, vậy học chạy cự ly ngắn trước.”
La Na ngước nhìn trời.
“Hôm nay nóng quá, giảng lý thuyết trước vậy.”
Giả Sĩ Lập vừa nghe hôm nay chỉ học lý thuyết liền cười tươi như Phật Di Lặc.
La Na hỏi: “Từ trước tới nay, chạy nước rút 100m chính là môn được chú ý nhất trong điền kinh. Các em có ai biết kỷ lục chạy 100m hiện tại là bao nhiêu không?”
Dĩ nhiên kiến thức vặt vãnh này không thể làm khó nhóm sinh viên xuất sắc, một nam sinh nhanh nhảu đáp: “9 giây 58, là thành tích mà Usain Bolt đã ghi được ở Berlin năm 2009.”
“Chính xác, kỷ lục chạy 100m được ghi nhận đã thay đổi qua ba nấc, từ 11 giây xuống còn 10 giây và 9 giây. Hiện giờ, môn chạy cự ly ngắn của Trung Quốc tiến bộ rất nhanh, cũng có vận động viên về đích chỉ trong vòng 10 giây, nhưng so với nhà vô địch thế giới thì vẫn còn cả một chặng đường dài phải vượt qua.”
La Na nói đơn giản, khái quát về sự phát triển của môn chạy cự ly ngắn và một số cuộc thi quan trọng, sau đó bước vào phần lý thuyết cụ thể.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận