Thấy La Na vẫn do dự, anh bèn lấy cớ: “Đừng nghĩ ngợi nữa, anh đặt khách sạn xong xuôi rồi, không hủy được đâu, đắt lắm đấy!”
Lịch trình cho kỳ nghỉ lễ dài của La Na đã được quyết định như thế đấy.
Tối đó, cơm nước xong, cô đến sân thể thao tìm Đoàn Vũ Thành.
Mỗi tối, bạn trẻ Đoàn đều kiên trì tập luyện từ bảy giờ đến tám rưỡi. Khi cô đến, cậu đang kéo dây đàn hồi rèn luyện thể lực. Vừa thấy La Na, cậu lập tức giơ tay lên chào theo thói quen, kết quả là bị sợi dây búng vào chân đau điếng, bèn kêu lên oai oái.
Giả Sĩ Lập và Thi Nhân cũng ở đấy, thấy bộ dạng kia của cậu, Giả Sĩ Lập không nhịn được sỉ vả: “Cậu có ngốc không thế?”
La Na đi đến: “Sao đông vui vậy?”
Giả Sĩ Lập: “Buổi tối ăn nhiều quá, bọn em vận động một chút cho tan mỡ. Cô La đi tản bộ ạ?”
“Tôi đến tìm cậu ấy.”
La Na hất cằm với Đoàn Vũ Thành.
“Từ ngày mùng một đến ngày mùng ba, đội điền kinh được nghỉ, tôi cũng không có ở trường. Cậu cứ nghỉ ngơi hai ngày, ra ngoài chơi đi.”
Rồi cô quay người bỏ đi, vừa ra khỏi sân thể thao thì Đoàn Vũ Thành đuổi kịp: “Cô định đi chơi à?”
“Đúng vậy.”
“Đi đâu thế?
“Leo núi.”
Đoàn Vũ Thành nghĩ tới ngọn núi gần đấy.
“Núi Nguyên Minh sao?”
“Phải."
Cậu hớn hở: “Khéo quá, lớp bọn tôi cũng đến đấy”
Lớp Đoàn Vũ Thành đã chuẩn bị hoạt động cho dịp nghỉ lễ từ trước, còn bao cả một homestay ở núi Nguyên Minh để mở tiệc.
Lúc trước, Đoàn Vũ Thành mãi mê tập luyện, vốn không định đi, bây giờ nghe La Na thông báo như vậy, bèn nhanh chóng chạy về ký túc xá đăng ký với Hồ Tuấn Tiêu.
***
Ngày mùng một tháng Mười, người người hăm hở đến khu du lịch. Đi lại vào tuần lễ vàng quả thật là một thảm họa, dõi mắt trông xa đều là biển người đông đúc.
La Na và Ngô Trạch tự lái xe riêng, chỉ mỗi việc tìm chỗ đỗ xe thôi đã mất gần một giờ đồng hồ. Cô nhìn đoàn người đông nghịt trên sườn núi, đau khổ than thở: “Ở trường tốt biết mấy, tự dưng lại đến đây chịu tội.”
Ngô Trạch an ủi: “Đi để trải nghiệm mà.”
La Na ngước mắt nhìn lên cao, trên đó ít người hơn bên dưới, nhớ tới việc họ đã đặt khách sạn ở tít trên đỉnh lòng cô lại dấy lên niềm hy vọng.
Cô xuống xe, vươn vai, xốc lại tinh thần: “Tăng tốc nào, mau trèo lên núi rồi vào khách sạn ngủ thôi.”
Ngô Trạch nhìn cô: “Có phải di động của em đổ chuông không vậy?”
“Hả?”
La Na lấy điện thoại ra xem, quả nhiên có cuộc gọi đến.
“Tại anh thính thật đấy.”
Đồng thời bắt máy: “Đoàn Vũ Thành?”
“Huấn luyện viên, cô đến chưa?”
“Đến rồi, đang ở dưới chân núi, chuẩn bị trèo lên đây.”
“Bọn tôi cũng vừa đến nơi, cô ở cửa Nam hay cửa Bắc?”
"Cửa Nam."
"Ồ, bọn tôi ở cửa Bắc"
La Na cười bảo: “Ừ, các cậu chơi vui vẻ nhé!”
Vừa định cúp điện thoại thì Đoàn Vũ Thành sốt sắng kêu lên: “Đợi đã, buổi trưa cùng ăn ở đỉnh núi không?”
La Na liếc nhìn đồng hồ đeo tay, bây giờ là mười giờ sáng.
Núi Nguyên Minh ở độ cao 1.673m so với mực nước biển, tuy sườn núi thoai thoải nhưng lại rất dài, toàn bộ lộ trình mất khá nhiều thời gian, người bình thường phải mất ít nhất năm, sáu giờ mới lên đến đỉnh, đến lúc đó còn ăn cơm gì nữa.
Cô hỏi: “Các cậu đi cáp treo à?”
“Đi cáp treo làm gì, chỉ có hai tiếng rưỡi thôi mà, không đi lên nổi à?”
“Hai tiếng rưỡi á?”
LaNa cất cao giọng khó tin.
Ngô Trạch liếc sang.
Giọng Đoàn Vũ Thành nhẹ tênh: “Không phải cô mười tám tuổi sao? Tôi ở đỉnh núi chờ cô.”
Dứt lời, cậu cúp máy ngay.
La Na nắm chặt di động không thốt nên lời.
Ngô Trạch châm điếu thuốc: “Sao vậy?”
LaNa nheo mắt: “Cái thằng không biết trời cao đất rộng…”
"Gì cơ?"
Cô cất điện thoại, ngồi xổm xuống thắt dây giày.
Ngô Trạch cười trêu:
“Làm gì thế? Định trèo lên đỉnh núi trong hai tiếng rưỡi à? Từ lúc nào mà em rảnh rỗi chơi với mấy đứa nhóc vậy?”
LaNa không trả lời, đứng dậy uống vài hớp nước rồi dặn Ngô Trạch: “Anh cứ thong thả, em đi trước đây, gặp nhau ở khách sạn nhé.”
Ngô Trạch nhướng mày, chưa kịp chào tạm biệt thì LaNa đã chạy đi như một cơn gió.
Lúc ở dưới chân núi Đoàn Vũ Thành có gửi cho LaNa tấm ảnh chụp selife ở cửa Bắc.
Con trai mà lại thích chụp ảnh kiểu này, điệu đà quá thể!
La Na xem ảnh với thái độ khinh bỉ, sau đó phóng to ảnh cậu lên: “Lông mi thằng nhóc này dài thế…”
Dưới tấm ảnh còn viết kèm một câu: “Tôi xuất phát đây !”
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận