Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Cổ Đại
  3. Công Chúa Tha Mạng (Dịch)
  4. Chương 32: Lòng ta vẫn ở chốn cũ

Công Chúa Tha Mạng (Dịch)

  • 112 lượt xem
  • 1730 chữ
  • 2024-03-13 08:55:03

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Gần chùa, đồ ngọc bán được vô cùng tốt. Phía đông Bạch Mã Tự có ba tiệm bán đồ ngọc, bên đường còn có rất nhiều sạp nhỏ bán ngọc. Mấy ngày nay, các sạp bán ngọc khí gần đây người chợt đông hơn. Vốn đường phố náo nhiệt lại có vẻ thêm chút chật chội.

Nguyên Thương thay đổi nam trang, một thân trường bào xanh đậm, sớm ngồi ở trong khách điếm uống trà. Cửa sổ mở một khe nhỏ, từ khe hở nhìn ra, có thể thấy đám thị vệ phủ Công chúa ở phía dưới mặc đủ loại phục trang khác nhau mai phục khắp con đường.

Nguyên Thương lắc đầu. Thủ đoạn mai phục của thị vệ hoàng gia, so với Ngọc Khanh Hồng cùng vài tên thích khách kia tốt hơn nhiều, nhưng vẫn không phải là người trong nghề. Bọn họ muốn chờ nàng, cứ để cho bọn họ chờ! Nhìn đám thị vệ này có lẽ phòng thủ được vài ngày.

Nguyên Thương ở trong phòng tập hít đất một lúc, qua một lát lại luyện nội công mà Tô Ấm đã truyền cho nàng, thỉnh thoảng sẽ trêu tức vui vẻ nhìn đám thị vệ cùng nhóm thích khách đang theo dõi dưới kia, năng lực theo dõi thật vụng về.

Giằng co tròn một ngày một đêm, đám thị vệ phía dưới từ từ rút lui.

Một ngày này, Nguyên Thương phi thường nhàn nhã thong dong, thẳng khi đêm đến. Nguyên Thương ở trong phòng ăn cơm tối xong, ngồi ở trước bàn ăn, nghĩ đến sáng mai phải trốn ra khỏi kinh thành thế nào, sau khi rời khỏi, rốt cuộc trước đi Hoàng Tuyền Cốc, hay là đi nhìn Thiên Ngọc Lâu.

Đang suy tính, cửa phòng ' Phanh ' một tiếng bị đá văng. Nguyên Thương ngồi ở bên cạnh giường, đối mặt với cửa, cửa bị đá văng trong nháy mắt, cùng lúc có thể thấy người ở cửa. Thấy rõ thân ảnh người đó, Nguyên Thương ' Phốc - ' một tiếng đem canh phun ra ngoài.

“ Nguyên Thập Tam ta xem ngươi... Ơ? Phò mã gia? “ Trúc Ngữ đứng ở cửa ngây người nhìn nàng.

“ Phò mã? “ Minh Huy Công chúa từ sau lưng Trúc Ngữ bước lên, mang theo chút kinh ngạc, chợt mặt đầy mỉm cười tiêu sái tiến vào, “ Phò mã, thì ra ngươi ở chỗ này! Có bị thương không? “ Thấy nước canh ở khóe miệng Nguyên Thương, lập tức lấy khăn tay giúp nàng lau đi.

Nguyên Thương cố nén ho khan, bình tĩnh nhìn Minh Huy Công chúa, trên mặt mang theo chút hoảng hốt bất an, nói: “ Công chúa, người sao tìm được nơi này? Thích khách kia đâu? Có làm người bị thương không? “

Minh Huy mang theo nụ cười khiến cho lòng người thư thái, nói: “ Phò mã yên tâm, thích khách đã bị Mục tướng quân bắt được! Phò mã, chúng ta liền trở về đi! “ Nói xong không đợi Nguyên Thương phản ứng, đã lôi kéo tay nàng đi đến cửa. Chỉ có Trúc Ngữ vẻ mặt buồn bực đứng ở cửa, trong lòng tràn đầy nghi hoặc khó hiểu - Ngày ấy lúc gặp gỡ Nguyên Thập Tam, rõ ràng thấy nàng từ khách điếm này đi ra, lại tại phụ cận này biến mất, vì sao Nguyên Thập Tam không ở khách điếm này, ngược lại biến thành Phò mã cùng thích khách?

Nguyên Thương bị Minh Huy Công chúa lôi kéo, hồ đồ lên ngựa, mơ mơ màng màng trở về hoàng thành. Đi vào cổng hoàng thành, nàng quay đầu nhìn cảnh vật bên ngoài, có loại cảm giác đi vào ngục tù, cá nằm trong chậu.-------------------------------

Đại môn Phò mã phủ rộng chừng bảy thước, cạnh cửa có hai con kim thạch sư, trên cửa sơn đỏ phản xạ ánh chiều tà, đỏ rực mang theo ánh kim, thật đúng là phủ đệ phú quý khí phái!

Nguyên Thương vào Phò mã phủ sau, gặp phải Tô Ấm vừa nhận được tin tức, từ sau viện lao tới nghênh đón nàng. Tô Ấm chạy đến, quỳ rạp xuống trước mặt nàng, hai mắt hồng hồng sưng sưng, bộ dáng cứ như đã khóc vô số lần. “ Thiếu gia... Đều do ta không tốt không bảo vệ được người.... “ Đứa nhỏ quật cường lãnh khốc này, nói rồi đột nhiên khóc lên.

Nguyên Thương khom lưng lau nước mắt cho hắn, nói: “ Khóc cái gì? Nam tử hán đại trượng phu, đổ máu không đổ lệ! “

“ Nói rất hay! “ Mộ Dung Thanh Hoa mang theo vài thân vệ từ trong đại sảnh Phò mã phủ đi ra, tiếng nói của hắn đặc biệt hùng hậu, nửa con phố đều có thể nghe thấy, “ Kì đệ, nhìn ngươi gầy ốm yếu nhược, không thể tưởng tượng được cũng có khí phách như vậy! Tốt lắm! Đây mới là hảo nam nhi của Đại Yến ta! Ha ha ha ha - “

“ Mộ Dung tướng quân, đa tạ! “ Minh Huy Công chúa ôm Tâm nhi tiến đến, Nguyên Thương ở bên cạnh dìu đỡ, phu thê hài hòa, tình thâm ý nùng.

Mộ Dung Thanh Hoa không để bụng khoát tay nói: “ Chỉ bắt vài tên thích khách to gan mà thôi, có đáng gì? Nhưng thật ra Công chúa và Kì đệ, nghe nói bị thương, bây giờ không có gì đáng ngại đi? “

Minh Huy Công chúa nói: “ Bản cung ngày thường có vài vị thị vệ bảo hộ, may mà không bị thương, nhưng thật ra Phò mã bị thích khách bắt giữ, có chút kinh hách, cần phải hảo hảo tĩnh dưỡng. “

Minh Huy Công chúa nhìn thoáng qua Trúc Ngữ, Trúc Ngữ lập tức tiến lên một bước, chỉ huy nha hoàn người hầu trong viện để ý phủ Phò mã. Hạ nhân phủ Phò mã vốn chính là người của Công chúa, vài nha hoàn từ Tô phủ theo đến lần trước đều bị Công chúa lấy cớ đuổi rồi.

Nguyên Thương không nói một lời, tùy ý Trúc Ngữ an bài, thẳng đến khi Công chúa thân thể mệt mỏi, chuẩn bị cáo từ rời đi. Trước khi đi, Minh Huy Công chúa để cho Tâm nhi lưu lại. Đứa nhỏ này, dù sao cũng là Phò mã cứu về. Nhưng Tâm nhi nhìn Nguyên Thương, lại chạy đến bên người Công chúa, nắm góc áo Minh Huy không buông, gọi: “ Mẫu thân. “

Nguyên Thương ôn hòa nhìn Tâm nhi liếc mắt một cái, nói: “ Công chúa, nàng thích người, để cho nàng cùng người hồi phủ Công chúa đi! “

Công chúa khẽ cười nói: “ Nếu Phò mã cũng thích đứa nhỏ này, không bằng liền đặt cho nàng một cái tên, ghi nhập gia phả hoàng gia đi! “

Nguyên Thương nói: “ Tên không phải có rồi sao? Tô Tâm, tên này tốt lắm. “ Trong lòng lại oán thầm: Ta khi nào nói thích đứa nhỏ này?

Minh Huy Công chúa nói: “ Tâm nhi chỉ là nhũ danh, không bằng gọi Tô Hinh được không? “

Nguyên Thương sao lại quan tâm cái này? Liền gật đầu đồng ý. Vì thế, trưởng nữ Tô Hinh của Minh Huy Công chúa Cố Nguyệt Mẫn, liền ghi vào gia phả hoàng gia.

Lai lịch Tô Hinh, Nguyên Thương cũng không rõ ràng, thậm chí căn bản không nghĩ tới đi điều tra. Nếu Tâm nhi đã cùng nàng đi, thuyết minh hoàn cảnh đã làm nàng sợ hãi muốn bỏ đi. Ở Nguyên Thương nhìn nhận, muốn mang ai đi liền mang đi, không cần hướng ai báo lại. Minh Huy đương nhiên không có khả năng tùy tiện như vậy, sớm điều tra rõ lai lịch Tâm nhi, ban chút ân huệ và đe đọa để cho một nhà cô cô Tâm nhi câm miệng, mọi chuyện thu xếp thỏa đáng, chu đáo kín kẽ.

Minh Huy ôm Tô Hinh ra phủ Phò mã, hỏi: “ Tâm nhi, vì sao không muốn ở bên cạnh phụ thân? Lúc trước trở về, ngươi không phải rất nhớ hắn sao? “

Tô Hinh trước mặt người ngoài vẫn không nói lời nào, lại ở bên tai Minh Huy nhỏ giọng nói: “ Phụ thân muốn ta ở cùng người. “ Minh Huy kinh ngạc nói: “ Khi nào nói qua? “ Tô Hinh chỉ vào ngực nói: “ Nơi này. “ Lại chỉ vào hai mắt của mình nói, “ Nàng nơi này rất lo cho người. “

Minh Huy Công chúa đứng ở trên đường, nói không ra lời.

-------------------------------

Cho lui tôi tớ xung quanh, trong phòng chỉ còn lại Nguyên Thương, Tô Ấm cùng Mộ Dung Thanh Hoa. Mộ Dung Thanh Hoa nói: “ Công chúa này tuổi còn nhỏ, nhưng thật ra lòng dạ rất sâu. Kì đệ, ngươi ở rể hoàng gia, nhất định phải cẩn thận một chút. “ Lúc này Mộ Dung Thanh Hoa sao còn bộ dáng khí phách hào phóng kia, thần sắc trấn định, ngữ khí trầm ổn, giống như đại tướng.

Nguyên Thương trịnh trọng gật đầu.

Mộ Dung Thanh Hoa lại nói: “ Ngươi gặp chuyện, cũng không có để lộ ra ngoài, sư phụ thân là trọng thần triều đình, không tiện đến phủ Phò mã nhìn ngươi. Qua mấy ngày thân thể ngươi tốt hơn, trở về phủ Quốc công nhìn xem đi! Nhị sư nương rất nhớ ngươi, Công Tôn đại nhân cũng sẽ đem sự tình nói rõ cho ngươi. “

Nguyên Thương gật đầu đáp ứng.

Mộ Dung Thanh Hoa suy nghĩ một chút, lại nói: “ Chuyện Công chúa và Thái tử, ngươi không cần hỏi nhiều, cũng không cần nhúng tay. “ Nói xong có chút sủng nịch nhìn nàng, tựa như thân huynh trưởng đối đãi với ấu đệ, tinh tế dặn dò nói, “ Chúng ta Tô môn võ tướng nhìn như phong cảnh vô hạn, kì thực công cao lấn chủ, nguy cơ trùng trùng. Hoàn hảo đương kim Thánh Thượng văn thao võ lược một đời anh minh, mới dung hạ lương thần như Triệu quốc công. Nhưng vị Hoàng đế tiếp theo cũng không nhất định dung hạ Tô Môn chúng ta. Ngươi lấy Công chúa, đó là muội muội của Thái tử, Thái tử cùng Minh Huy Công chúa huynh muội tình thâm, cho dù tương lai Tô Môn suy tàn, Thái tử cùng Công chúa cũng sẽ che chở cho ngươi, chỉ cần ngươi quy củ đứng bên cạnh Công chúa, không cần can thiệp chuyện Công chúa, đời này liền có thể an ổn. Khổ tâm của Triệu quốc công cùng sư phụ, ngươi có thể hiểu được? “

Nguyên Thương đang muốn nói chuyện, bên ngoài truyền đến thanh âm: “ Thánh Thượng có chỉ, tuyên Phò mã Tô Kì yết kiến! “

-------------------------------------

P/S: Trốn hoài không thoát, thật đáng thương =)))).

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top