Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Công Tử Khuynh Thành (Dịch)
  4. Chương 2: 2

Công Tử Khuynh Thành (Dịch)

  • 245 lượt xem
  • 2368 chữ
  • 2023-01-03 08:42:30

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Mạch Khinh Trần, cái tên này như sấm truyền bên tai, không muốn biết cũng không thể không biết.

Lâm Trì cảm thấy, về cơ bản, có thể liên tưởng Mạch Khinh Trần với các nhân vật trong truyền kỳ.

Ví dụ một: Thông thường, cứ đến đại hội võ lâm tổ chức ba năm một lần trên núi Hoa Sơn, những thiếu hiệp mười mấy hai mươi tuổi, muốn thể hiện tài năng đều sẽ tham gia tranh đoạt tân võ lâm minh chủ. Người trong giang hồ không ai không biết đến Thập Nhị Dạ công tử, người liên tục giành ngôi võ lâm minh chủ nhiều năm liền, danh chấn thiên hạ, từng được xưng là cao thủ trụ cột của võ lâm. Vậy mà năm đó, Mạch Khinh Trần trực tiếp vượt cấp, đứng trên võ đài của võ lâm minh chủ, hơn nữa còn khiến sư phụ hắn, Kỳ chưởng môn, người hiện đang đảm nhiệm chức minh chủ võ lâm, bị thương nặng.

(*) Thập Nhị Dạ công tử: trong truyện “công tử vô sỉ”

Càng xấu hổ hơn chính là, một năm kia, hắn phản bội Kỳ Sơn, vừa tròn mười ba tuổi.

Ví dụ hai: Bởi vì hành động khi sư diệt tổ, phản bội sư môn, đả thương sư phụ, Mạch Khinh Trần bị toàn bộ nhân sĩ giang hồ đuổi giết tập thể.

Ai cũng biết, sau khi phản bội sư môn, Mạch Khinh Trần sẽ ngụ ở Vô Mặc sơn trang, bên cạnh Thập Nhị Dạ. Vì vậy, mọi người thu xếp hành trang, mang theo một thân chính khí lồng lộng, hùng dũng tới cửa chinh phạt. Ngoại trừ Kỳ Sơn Chưởng môn đang nằm trên giường hừ lạnh một tiếng, tất cả mọi người đều tỏ ra rất phấn chấn, vui vẻ. Kết quả, nửa tháng sau truyền đến tin tức...... toàn diệt......

Toàn bộ giang hồ rơi vào trầm mặc.

Nghe nói, những người may mắn trốn thoát, từ đó về sau hễ nghe thấy ba chữ“Mạch Khinh Trần” thì miệng liền sùi bọt mép, hai mắt trợn trắng, giả chết.

Toàn bộ giang hồ lại trầm mặc.

Dĩ nhiên, trong số này không bao gồm những nữ hiệp bị khuôn mặt của Mạch Khinh Trần mê hoặc đến thần hồn điên đảo. Trong lòng các nàng cũng cực kỳ căm phẫn, vì vậy ra tay mua bức họa của Mạch Khinh Trần treo trong khuê phòng ngắm cho hả giận, nghe nói bức họa kia vẽ cực kỳ giống người thật, có lúc còn được nâng giá đến mấy ngàn lượng......

Hiện thực cho thấy yêu nghiệt, ma đầu, vĩnh viễn không mất giá trên thị trường......

Cả giang hồ chỉ còn lại các cao nhân ẩn nấp ở Kỳ Sơn khẩn trương mở một cuộc họp châm chích Mạch Khinh Trần.

Bắt Mạch Khinh Trần?...... Bắt không được.

Giết Mạch Khinh Trần?...... Giết không được.

Nghĩ tới đây, tất cả mọi người rất muốn khóc, võ lâm nhân sĩ không thiếu người võ công cao cường nội lực thâm hậu, nhưng cũng phải cẩn trọng tu luyện mấy chục năm, vì sao Mạch Khinh Trần tùy tiện luyện vài năm đã lên đến trình độ này? Cứ coi như ngươi có thiên phú dị bẩm, nhưng ngươi ngoan ngoãn trở thành tấm gương cho võ lâm như Thập Nhị Dạ Công Tử không tốt sao? Mọi người cùng nhau duy trì hòa bình võ lâm thì tốt biết bao! Ngươi vô công rỗi việc phản bội sư môn, đả thương sư phụ làm cái gì? Như vậy khiến mọi người rất khó nghĩ a!

Sau khi thương thảo, mọi người quyết định, coi Mạch Khinh Trần… không tồn tại.

Dù sao, ngươi không đi trêu chọc hắn, hắn sẽ không đại khai sát giới, nếu không cẩn thận chọc tới, chỉ có thể nói ngươi xui xẻo......

Ví dụ ba: yêu nghiệt đến độ này đã khiến giang hồ hỗn loạn rồi, vậy mà càng khiến cho người khác trầm mặc là thân thế của Mạch Khinh Trần.

Có vị nhân sĩ nào đó từng nói rằng, bị quá nhiều người đuổi giết cũng không tốt lành gì. Có dạo, xuất hiện một cô nương xui xẻo nào đó đoán chừng ngay cả Mạch Khinh Trần cũng không nhớ ra được, thật không may chính là nhị tiểu thư nhà Tri Phủ đại nhân, mẫu thân nàng là ái thiếp của Tri Phủ. Nghe ái thiếp khóc lóc kể lể bên gối, Tri Phủ giận dữ vì hồng nhan, dẫn theo một đám quan binh vây quanh Vô Mặc sơn trang, tuyên bố muốn truy bắt Mạch Khinh Trần về quy án vì tội giết người.

Dù nói thế nào, chuyện trong võ lâm dính dáng đến triều đình là không tốt. Nhưng lần này, mọi người nhao nhao chống mắt lên xem, một người làm quan cả họ được nhờ, dù ngươi có võ công cao thế nào, đắc tội với triều đình chính là chết!

Không chờ bọn họ kịp ăn mừng xong, đã bắt gặp Tri Phủ Đại Nhân cung kính, sợ hãi rước Mạch Khinh Trần ra khỏi nhà giam, quả thực là vừa khóc vừa tiễn người đi.

Chân tướng lan truyền rất nhanh.

Mạch Khinh Trần vốn tên là Cơ Định Lam, đại hoàng tử của Bắc Chu...... dòng chính tông, con vợ cả.

Mọi người không nhịn được hộc máu...... Một mình ngươi, Hoàng Thái Tử sống trong Đông Cung, hằng ngày vui vẻ học đạo trị quốc, đùa bỡn mấy Mỹ Cơ không phải tốt hơn sao, không có việc gì làm học võ công xông pha võ lâm làm gì? Võ lâm chơi rất vui sao? Võ lâm đang khóc a! Võ lâm rơi huyết lệ a!

Ví dụ bốn,......

Ví dụ năm,......

Có điều, Lâm Trì thường nghĩ, cũng bởi vì Mạch Khinh Trần quá cường đại, cho nên dù bị dồn ép vẫn im lặng.

Lời đồn dần dần nhiều hơn, mọi người dần biết vì sao vị Hoàng Thái Tử này lại đơn phương độc mã như thế.

Năm đó, vị hoàng tử đầu tiên được toàn thể nhân dân Bắc Chu chờ mong ra đời. Đại hoàng tử trời sinh có một mái tóc bạch kim, dung mạo hoàn mỹ không giống người thường, nhưng hắn không có cảm giác, từ khi sinh ra một tiếng khóc cũng chưa từng xuất hiện. Mới đầu, ma ma còn lo lắng đứa bé bị nghẹt thở, liền vỗ mạnh vào lưng hắn mấy cái, ai ngờ Mạch Khinh Trần mở một đôi mắt không hề có tiêu cự, hung bạo khiến ma ma hét lên một tiếng, rồi ngã tê liệt trên đất, nửa tháng sau mới hồi phục.

Mặc dù không ai dám nói, nhưng cả trong lẫn ngoài Hoàng cung đã lén đặt cho hắn một biệt hiệu vô cùng đơn giản: yêu nghiệt.

Tóc bạch kim, yêu đồng, không tình cảm, vô tri giác...... Người như vậy nhất định không thể trở thành Đế Vương.

Sau tiệc đầy tháng, Mạch Khinh Trần được đưa đến Kỳ Sơn, trên danh nghĩa hắn vẫn là Hoàng Thái Tử, mỗi dịp tất niên, hắn lại được đón về Dương Minh, nhưng mọi người đều biết đây là do hoàng hậu Tô thị thương nhi tử mà thôi. Sau khi nhị hoàng tử của Bắc Chu ra đời, Mạch Khinh Trần càng ngày càng ít xuất hiện ở Dương Minh, ngay cả trong triều cũng có rất nhiều thần tử chỉ biết đến nhị hoàng tử mà không biết Đại hoàng tử.

Vì vậy......

Người bị hại trong võ lâm vô cùng khổ sở nghĩ, Hoàng Thái Tử Điện hạ tâm linh vặn vẹo cho nên quyết định tới gieo họa cho võ lâm sao?

Cũng chính vì vậy......

Lâm Trì bị ép buộc ở lại bên Mạch Khinh Trần nghĩ, ta đã tạo nghiệt gì, tại sao lại bị hắn cảm giác được......

Cuối cùng Lâm Trì quyết định không đi, bởi vì nàng đói bụng.

Một bàn thức ăn ở Vô Mặc sơn trang có thể nói là bữa ăn thịnh soạn nhất, sang trọng nhất nàng từng gặp, hơn nữa còn cung ứng không giới hạn!

”Ưmh...... Ăn ngon ăn ngon, đây là cái gì, thật là đẹp mắt......”

Kỳ Mặc đứng một bên, ôn tồn nho nhã giải thích từng món: “Đây là sủi cảo tôm hầm cách thủy, đây là mực xào, còn món này là......” Thấy dáng ăn hung mãnh của Lâm Trì, Kỳ Mặc bất đắc dĩ cười. “Lâm cô nương, không cần gấp gáp, cứ từ từ ăn, muốn ăn thêm cái gì có thể gọi thêm..... .”

(*) Mực xào:

Trước đây, nàng sống cuộc sống như thế nào vậy?

Đĩa đồ ăn bên cạnh Lâm Trì rất nhanh chất thành đống.

Đến khi núi đĩa kia vượt qua trán, nàng rốt cục cũng ngừng lại, Lâm Trì thỏa mãn vuốt bụng, cười ôn hòa khác thường nói: “Ta đi đây”, tiện thể bồi thêm: “Bụng thật no.”

Tính tình sư phụ vốn cực đoan ác liệt, chưa bao giờ để nàng ăn no, có thức ăn ngon cũng giành ăn với nàng...... Còn nói cái gì mà nữ hài tử ăn nhiều như vậy về sau sẽ biến thành thùng nước, đây là hắn giúp nàng giải quyết nỗi khổ......

Một bên, Kỳ Mặc dùng ánh mắt phức tạp nhìn chằm chằm vào cái bụng bằng phẳng của Lâm Trì, dường như muốn hỏi thức ăn nàng ăn trước đó đi nơi nào.....

Thấy Kỳ Mặc chau mày, Lâm Trì hiểu lầm thành ý khác, ăn của người thì miệng cũng mềm, nàng khổ não nói: “Cái đó...... Ta cũng không phải không muốn giúp, nhưng mà......” Dừng một chút. “Đúng rồi, cái đó, không có bất kỳ cảm giác nào rốt cuộc là có ý gì?”

Kỳ Mặc hồi hồn, khẽ thở dài, vẻ mặt trở nên có chút khổ sở: “Công tử có thể chạm vào sự vật, có thể cảm thấy sự hiện hữu của chúng, nhưng không có cảm giác cụ thể, nói thí dụ như nếu như ngón tay công tử bị nước nóng làm bỏng, hắn có thể cảm nhận được có chất lỏng chảy qua ngón tay hắn, nhưng không cảm thấy nước nóng, cũng không cảm thấy đau đớn do bị phỏng......Khi tiếp xúc với người khác cũng như vậy, công tử không phân biệt người kia tốt hay có ác ý, tiếp xúc đơn giản cũng là tổn thương. Công tử từng bị người đánh lén lúc đang ngủ, cho nên vô cùng bài xích người khác chạm vào hắn, lúc trước, có nữ tử không biết chuyện, ban đêm leo lên giường công tử, kết quả......”

Như vậy trái lại vô cùng đáng thương.

Lâm Trì dùng ngón tay di lòng vòng trên dĩa, nháy mắt hai cái, có chút mê muội: “Cho nên...... ngươi muốn ta làm gì?”

”Lưu lại.”

Kỳ Mặc chậm rãi ngẩng đầu lên nói: “Lâm cô nương, ta thỉnh cầu ngươi lưu lại, bất luận cô nương có yêu cầu gì, Vô Mặc sơn trang cũng có thể đáp ứng, chỉ cần ngươi nguyện ý ở lại bên công tử. Hơn nữa ta bảo đảm sẽ không để cô nương chịu uất ức, bất luật là danh phận hay là tài phú quyền thế, chỉ cần cô nương muốn, những thứ này đều không thành vấn đề.”

Lâm Trì vừa định nói chuyện, lại bị Kỳ Mặc cắt đứt: “Lâm cô nương không cần quyết định ngay bây giờ, cô nương mới bị thương, hãy ở đây thêm một ngày suy nghĩ thật kỹ, ngày mai cho ta một câu trả lời chắc chắn.”

Hắn nói vô cùng thành khẩn, giọng điệu ôn hòa lễ độ không có nửa điểm bức bách.

Lâm Trì gặp được văn sinh như Đỗ Nhược liền hiểu rõ, nàng hoàn toàn không có sức chống cự, nhưng nàng thật sự không muốn ở lại, còn chưa kịp giãy giụa, lại nghe thấy Kỳ Mặc tốt bụng bổ sung thêm......

”Còn nữa, Lâm cô nương, chúng ta mới vừa mời một vị đầu bếp Vân Nam cực kỳ nổi danh......”

Lâm Trì hơn giãy giụa: “Ta......”

Kỳ Mặc cười dịu dàng: “...... Hắn vừa tới hôm nay, bàn ăn ngày mai sẽ do hắn chế biến, đến lúc đó sẽ có nhiều món ngon hiếm có......”

Lâm Trì: “Ta ở lại!”

Sư phụ nói rất đúng, một ngày nào đó nàng sẽ thua bởi cái miệng này.

Trên đường trở về, Lâm Trì mặt như đưa đám nghĩ.

Đi một đoạn, thị nữ dẫn đường cung kính nói: “Lâm cô nương, đến nơi rồi, nô tỳ xin cáo lui.”

Nói xong, thị nữ liền chạy như điên, biến mất sau ngã rẽ.

Lâm Trì mờ mịt quay đầu, thì thấy bóng dáng màu bạc đứng đó, hiển nhiên là vừa mới tới không lâu.

Hắn chỉ mặc một bộ TSm mềm mại, màu trắng thuần khiết, trong tiết trời tháng ba, càng thêm mỏng manh.

Mái tóc bạch kim chấn động lòng người rủ xuống bên hông, tắm trong ánh trăng dung nhan tĩnh tọa, xa xa đứng ở nơi đó, giống như một vị tiên bị giáng xuống trần tùy thời vươn cánh bay về trời.

Động tác giơ tay nhấc chân, cũng đẹp đến không gì sánh kịp, khiến lòng người rung động.

Người này thật sự không cảm thấy bất kì cái gì sao?

Lâm Trì gãi gãi đầu, mặc dù hiếu kỳ, nhưng nghĩ tới kinh nghiệm thê thảm trên xe ngựa, bất luận là lòng hiếu kỳ hay là sự thương cảm đều bay đi trong nháy mắt…

Trước tìm một chỗ ngủ có vẻ quan trọng hơn.

Nơi này hiển nhiên là chỗ ở của Mạch Khinh Trần, biệt viện rất lớn rất hoa lệ.

Lâm Trì nghiêng đầu nhìn quanh, còn chưa biết đi về hướng nào, thì thân thể chợt bị người ta ôm lên.

Phản xạ có điều kiện, Lâm Trì hai chân gập lại, bay lên không trung! Đồng thời trở tay, cùi chỏ dùng lực bổ vào cổ của đối phương!

Rắc rắc.

Hô, lại bị vặn xuống rồi......

Mạch Khinh Trần thật bình tĩnh nhìn nàng, hoàn toàn không tức giận khi bị đánh lén.

Sau đó thật bình tĩnh ôm nàng vào phòng, sau đó thật bình tĩnh đặt nàng lên giường, tiếp đó bình tĩnh thay nàng cởi y phục, vẫn y như cũ dùng tư thế như đang ôm gối ôm chặt nàng, còn rất bình tĩnh cọ qua cọ lại tấm lưng trần của nàng, sau đó ngủ......

Lâm Trì: “......”

Ngươi cứ như vậy ngủ thiếp đi, vậy còn ta! Loại tư thế này, ngươi muốn ta làm sao mà ngủ a!

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top