Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Hiện Đại
  3. CỨ BÌNH TĨNH
  4. Chương 5: Chồng cũ

CỨ BÌNH TĨNH

  • 627 lượt xem
  • 1224 chữ
  • 2020-09-05 22:24:14

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Ba giờ sáng, ánh đèn vàng vọt hắt ra từ cửa sổ phòng tôi. Dưới đường, những tiếng xe hiếm hoi qua lại, khu phố giờ này đã ngủ yên, chỉ có chị là thức với những hoài niệm, cô đơn và sự ngồn ngang đông đặc trong lòng không có nút thắt nào gỡ bỏ được.

Sau ngày đó, chị dường như không thể mở lòng mình với bất cứ ai. Mặc dù cũng đã thử tìm hiếu vài người, nhưng chỉ lả những cơn ngộ nhận vì vội vã trốn chạy nỗi cô đơn. Cô đơn là thứ cảm giác đáng ghét, thứ vật thế vô hình đáng sợ, càng chạy trốn nó càng duỗi theo, bám riết không buông. Lần nào chị cũng thua cuộc trong trò chơi duỗi bắt với sinh vật tên là “cô đơn” ấy.

Đôi lần tôi hỏi, chị cứ sống một mình như thế có buồn không? Chị chỉ im lặng không nói. Những người mà chị gặp, người thì thô lỗ cộc cằn, người thì ngọt ngào quá mức, nhưng chẳng thế che giấu đi chiếc đuôi cáo đang ngoe nguẩy đằng sau. Ai bảo đàn ông thì không biết lợi dụng, không biết dựa vảo đàn bà đế đạt được mục đích? Rồi thì dăm người đến với chị vì tò mò, háo thắng, hiếu chiến và khát khao chinh phục nhưng thấy khó quá thì rút lui, bởi họ có chân thành đâu đế mà kiên nhẫn.

Đêm về, không chọn lấy một người đế đón đưa, chị tự đưa mình về trên con đường đã đi lại cà vạn lần mà lần nào cũng thênh thang như thế. Radio văng vẳng khúc hát mà vợ chồng chị đã từng nghe cùng nhau những đêm về muộn.

Chị bất giác mỉm cười lau nước mắt.

Chồng cũ của chị ngày xưa, chẳng bao giờ nói lời lảm chị đau đớn, mọi cuộc cãi vã dường như chỉ mình chị khơi mào, rồi mình chị độc thoại. Anh ấy thường cười xòa, hoặc là ra ngoài đi dạo, hoặc là ôm lắy chị rồi bảo rằng: “Em đừng gào lên nữa, đau họng không mua thuốc được đâu, giờ này muộn rồi.”

Chồng cũ của chị ngày xưa luôn là người làm lành với chị mỗi khi chị dỗi, luôn biết vì sao chị giận và luôn cố gắng đế chị không bất an. Một cái chau mày của chị cũng làm anh cuống lên, dùng tay di di lên trán chị đế đôi lông mày giãn ra. Vừa di vừa xuýt xoa: “Em thôi chau mày đi vợ ạ, mặt em giả đi bao nhiêu, xem này.” Rồi họ bật cười ôm láy nhau.

Chồng cũ của chị ngày xưa luôn biết chị mệt và ốm, là người sẽ nhắc nhở chị uống thuốc, ân cơm, hỏi chị có mệt không, sữa tắm chị hết cũng là anh mua, dầu gội hết cũng là anh lo, sống với anh là những năm tháng ỷ lại và hậu đậu của một người vợ chẳng bao giờ cần trưởng thành. Năm năm có lẻ, những lần anh to tiếng với chị chỉ đếm trên đầu ngón tay, họ gần như không cãi nhau.

Chồng cũ của chị là người có thể ngồi xuống nói chuyên với chị những lúc bế tắc trong công việc. Khi đã mệt nhoài với những tranh đấu ở đời, chị về bên anh ấy, họ ngồi với nhau ở tiệm cà phê nhỏ cuối phố, những ngày mưa rào ướt đẫm bờ vai.

Vả rồi sau những cố gắng, họ quyết định buông tay nhau.

Lặng lẽ.

Đớn đau.

Nuôi tiêc.

Thêm hai năm nữa trôi qua kể từ ngày chị cương quyết ly hôn chồng, mặc cho anh khổ sở van xin chị đừng đi, tôi vẫn cảm nhận được ràng những năm tháng đó không thế nào phôi phai được trong lòng chị. Chị từng tâm sự với tôi rằng, mỗi lần gặp một người đàn ông khiến chị phải nghĩ suy chau mày, chị lại nhớ về chồng cũ và tự nhủ rằng: “Chồng cũ của mình không như thế.”

Ấy vậy mà chị vẫn cương quyết ra đi, cương quyết song song trên hai con đường với người đàn ông mình từng coi là tắt cả. Họ đều biết trên chặng đường phía trước sẽ thật khó đế tìm lại được bình yên lần nữa, tìm lại được một người có thế khiến họ thôi so sánh khi nghĩ về nhau.

Chị nói sau khi quyết định vĩnh viễn buông tay nhau, chị giờ đây chỉ nhớ những gì tốt đẹp nhất.

Những đớn đau, chị đã quên đi từ lâu rồi.

Đôi khi con người ta cứ mãi loay hoay trong những dấu hỏi rắt lởn, yêu nhau nhiều đến thế, đối đãi với nhau tốt đến thế, mà sao người đàn ông vẫn có thể dối gian? Phải chăng đó là thứ bản năng của giống loài? Hay là một lý do nào khác?

Tôi không hiếu, chị cũng không hiểu, nhưng tôi biết có một người hiếu rõ nhất, đó chính là chồng cũ của chị.

Ngày chị biết cô nữ sinh đó đang mang thai con anh ở tháng thứ sáu, chị không một lời chì chiết, không một câu đay nghiến cũng chẳng buồn hỏi tại sao. Lẳng lặng thu xếp mọi thứ, chị nhường lại người đàn ông tối qua còn nằm cạnh mình cho một người đàn bà khác. Lỗi ở chị đã chẳng thế sinh cho anh một đứa con? Hay lỗi ờ anh đã sớm bội bạc quên vạn lời thề hứa?

Chị nói chỉ cần nhớ những điều đã từng khiến chị yêu người đàn ông đó, những điều khiến chị tin rằng quyết định của chị ở một thời điếm nào đó là đúng. Còn lại mọi thứ, chị đã quên cà rồi.

Tôi đã từng chứng kiến rất nhiều những đôi yêu nhau, những cặp vợ chồng, khi chia tay đều lời qua tiếng lại. Người mắng: “Cô chẳng còn đáng một xu với tôi!” Kẻ chửi: ‘ Anh là thằng khốn nạn tồi tệ nhất tôi từng biết!” Mục tiêu của cả hai là làm nhau đớn đau, đế bản thân mình là người thắng cuộc, nhưng vô hình họ không biết rằng đó lại chính là tự tát vảo mặt mình, họ thắng đối phương nhưng không thắng được chính bản thân. Miệt thị đối phương để làm gì? Như vậy lả khẳng định bản thân kém cỏi, đi yêu thương kẻ chẳng đáng một xu hay một kẻ đốn mạt? Như thế thì có làm bàn thân mình hơn được một xu không? Vì ở đời chẳng phải người ta vẫn thường bào nồi nào úp vung ấy đó sao?

Ngày cưới anh, chị rủ tôi ra một quán cà phê ven hồ ngồi, rít hết điếu thuốc và nhả khói, chị nhìn tôi cười buồn chẳng nói lấy một câu.

Chồng của chị, giờ mãi mãi sẽ là của một người không phải chị. Tôi vẫn luôn ám ảnh đôi mắt buồn mênh mang ngày hôm đó, tôi cảm nhận được nỗi đau đến tuyệt vọng của chị. Nhưng kể từ ngày chia tay anh, tôi chưa từng thấy chị khóc.

Chưa từng, dù chì một lần...

Đàn bà, đau quá thì sẽ buông.

Trái tim càng đau lại càng lạnh.

Chằng ai hiểu được họ nghĩ gì mà họ cũng chẳng cần ai hiếu.

Đôi lúc chỉ cấn im lặng để lắng nghe nỗi đau chảy róc rách trong từng tế bào, len sâu từng ngóc ngách.

Buông tay nhau một lần, nỗi đau mang cả đời.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top