Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Cưng Chiều Em, Sao Nhỏ (Dịch)
  4. Chương 38: Vinh quang

Cưng Chiều Em, Sao Nhỏ (Dịch)

  • 352 lượt xem
  • 2712 chữ
  • 2022-09-12 10:01:03

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Rất nhanh, tin nhắn của anh được gửi đến: “Giải thưởng và em, cùng ôm về nhà.”

Khuôn mặt ửng đỏ, Lý Huyền khóa màn hình điện thoại, ngẩng đầu, đối diện với ánh mắt của Lâm Hi, Lâm Hi cười sung sướng, khóe mắt cô cũng tràn ngập ý cười.

“Ôi chao, bây giờ vẫn còn hứng thú đưa tình à.” Trịnh Dĩnh dùng khuỷu tay chọc chọc Lý Huyền, trêu chọc hỏi: “Mùi vị Lâm Hi thế nào?”

Lý Huyền liếc cô ấy một cái: “Muốn biết, tự mình đi nếm đi.”

“Lý Huyền, cậu đừng có ở đây khoe khoang với bà đây.” Trịnh Dĩnh chống hông trêu ghẹo Lý Huyền: “Nếu không phải thấy cậu từng này tuổi rồi còn chưa yêu đương ngủ với đàn ông, tớ đã sớm xuống tay với Lâm Hi rồi.”

“Vậy tớ phải cảm ơn cậu rồi.” Lý Huyền cười nói.

“Tên Lâm Hi kia, nhìn rất hoang dã, nhưng dựa vào kinh nghiệm của tớ mà phán đoán, tuyệt đối còn non lắm.” Trịnh Dĩnh nói rất chắc chắn.

“Phụt!” Lý Huyền vừa mới uống một hớp trà đã trực tiếp phì ra.

“Được đấy! Ngay cả chuyện này mà cậu cũng có thể nhìn ra.”

“Đương nhiên, chị đây đã từng kiểm duyệt biết bao nhiêu người, không phải lên giường, chỉ cần nhìn ánh mắt và động tác là ra.” Trịnh Dĩnh cười bí ẩn với Lý Huyền: “Cậu trông Lâm Hi rất giống tài xế già đúng không, cậu ấy chỉ học theo phim thôi, phương diện kia cậu ấy không có kinh nghiệm.”

Mặt Lý Huyền như thiêu như đốt, nhưng lời Trịnh Dĩnh nói, lại thật sự hấp dẫn cô nghe tiếp.

“Chị đây dạy cậu đoán nhé, lần đầu tiên, người đàn ông không có kinh nghiệm, thua vô cùng nhanh, có thể kiên trì mười phút, cũng đã tính là không tồi.”

Thật giống như… Ai kia!

Dù Lý Huyền không nhìn đồng hồ, nhưng cũng thấp thoáng cảm nhận được, đêm đó Lâm Hi chỉ đâm vào trong cơ thể cô vài cái, đã tước vũ khí đầu hàng.

Đúng lúc này, ánh đèn trong hội trường tối dần, đèn tụ quang sáng ngời đồng loạt chiếu vào giữa sân khấu.

Buổi lễ trao giải bắt đầu, Lý Huyền điều chỉnh tâm trạng, xóa những hình ảnh nóng bỏng không phù hợp với trẻ em ra khỏi đầu.

Hát mở đầu là một nhóm nhạc mới nổi trong giới âm nhạc Hoa Ngữ để làm nóng không khí, khiến hội trường sôi động hơn, sau đó một nam một nữ dẫn chương trình lên sân khấu, bắt đầu công bố danh sách đề cử các giải thưởng.

Giải thưởng được quan tâm và mong chờ nhất là nam ca sĩ xuất sắc nhất được công bố, không phải Hoắc Lăng Thiên, mà là Hà Duệ Trạch debut sớm hơn anh ta hai năm, Hà Duệ Trạch cũng đã nhiều lần được phong làm thiên vương nam ca sĩ, mấy năm gần đây sống kín tiếng hơn, dần dần bị ca sĩ mới Hoắc Lăng Thiên thay thế, nhưng cả quá trình anh ấy làm rất tốt, làm đến nơi đến chốn, mỗi năm đều ra album có thành tích xuất sắc, mà con đường Hoắc Lăng Thiên đi, tuy là xe tốc hành, nhưng không đủ ổn định.

Giải thưởng nữ ca sĩ xuất sắc nhất, trao cho nữ ca sĩ debut cùng thời với Lý Huyền, Trương Nghệ Lam.

Trước khi Lý Huyền giải nghệ, cô từng nhận giải thưởng nữ ca sĩ xuất sắc nhất của Kim Khấu trong ba năm liên tiếp, vững vàng đạt danh hiệu thiên hậu.

Nhưng hiện tại, Lý Huyền chỉ có thể ngồi dưới sân khấu, năm qua năm, người mới người xưa, tranh giành trên sân khấu, còn cô sống chết mặc bay…

Không cam lòng ư? Có lẽ có… Nhưng hiện tại, cô nhìn về phía Lâm Hi lần nữa, ánh mắt anh sâu thẳm, nhìn sân khấu kia không chớp mắt, trong con ngươi có ánh sáng.

Ừm, anh là vinh quang của cô.

Phần cao trào của buổi lễ, đương nhiên chính là giải thưởng ca sĩ mới xuất sắc nhất năm nay.

Rốt cuộc giải thưởng ca sĩ mới xuất sắc nhất rơi vào nhà ai, fans Triển Bằng và Lâm Hi giằng co không ít lần, cuối cùng kết quả sắp được công bố, các fans trên kênh phát sóng trực tiếp đã bắt đầu ầm ĩ.

Trên sân khấu MC mời Hoắc Lăng Thiên lên tuyên bố kết quả cuối cùng, vì trong khâu bầu chọn ca sĩ mới xuất sắc nhất lần này, một nửa là chuyên gia phê bình, một nửa là ca sĩ nổi tiếng trong giới tham gia bầu chọn, cuối cùng đưa ra kết quả tốt nhất.

Hoắc Lăng Thiên đi lên sân khấu, theo thường lệ trêu chọc MC một lúc, sau đó nhận phong bì chứa tên ca sĩ mới xuất sắc nhất, cất cao giọng nói: “Người giành được giải thưởng ca sĩ mới xuất sắc nhất của Kim Khấu năm nay, chính là…”

Dàn nhạc nổi tiếng trống dồn dập.

Tay Lý Huyền siết chặt, hồi hộp…

Lâm Hi không hồi hộp, anh có sự tự tin… Anh có đủ tư cách, giành được giải ca sĩ mới xuất sắc nhất năm nay.

Triển Bằng, thật sự không đủ tư cách trở thành đối thủ của anh.

Cái cúp này, thuộc về hai người anh và Lý Huyền, anh phải vì cô, giành được giải thưởng này!

“Người giành được giải thưởng ca sĩ mới xuất sắc nhất của Kim Khấu năm nay, là Triển Bằng!” Hoắc Lăng Thiên gằn từng chữ một, sôi nổi hô lớn: “Chúc mừng Triển Bằng!”

Tiếng trống dồn dập vang lên lần thứ hai.

Nhưng tiếng trống qua đi, tiếng vỗ tay lại thưa thớt… Người trong hội trường, đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc và khó hiểu, có vài nghệ sĩ sau đó mới bắt đầu vỗ tay, nhưng tiếng vỗ tay vẫn thưa thớt, đa số mọi người… Không thể hiểu nổi.

“Vì sao lại là Triển Bằng?”

“Tôi vốn coi trọng Lâm Hi.”

“Tôi cũng vậy.”

“Nghe nói Lâm Hi và Hoắc Lăng Thiên có mâu thuẫn, hay là cố ý trả thù.”

“Suỵt, nói nhỏ thôi.”

Các nghệ sĩ bắt đầu bàn tán xôn xao, Lâm Hi và Triển Bằng cạnh tranh lẫn nhau là một chuyện lớn trong giới âm nhạc Hoa Ngữ năm nay, rất nhiều nghệ sĩ đều chú ý đến hai người mới mới nổi lên, giọng hát của Lâm Hi, còn cả việc Lý Huyền sáng tác ca khúc cho anh, không chỉ chinh phục trái tim của fans, cũng khiến những đồng nghiệp khó tính phải khen ngợi không thôi.

Hoắc Lăng Thiên rất bất đắc dĩ, ban giám khảo đột nhiên mời anh ta vào, nhưng căn bản không hề tham khảo ý kiến của anh ta, anh ta bầu chọn cho Lâm Hi, lúc này ai cũng biết, anh ta có mâu thuẫn với Lâm Hi, điều này có nghĩa, nếu để Triển Bằng thắng, rõ ràng anh ta sẽ là người đứng nơi đầu sóng ngọn gió dư luận. Nhưng giải thưởng ca sĩ mới xuất sắc nhất, hình như đã sớm được chọn trong nội bộ. Khi Hoắc Lăng Thiên nhận ra chuyện này, anh ta đã trở thành trung tâm dư luận, đã quá muộn.

Triển Bằng lên sân khấu nhận giải thưởng, cuối cùng tiếng vỗ tay cũng vang lên bồm bộp bồm bộp, nhưng vẫn không sôi nổi.

Vỗ tay lúc này, phần lớn là vì lễ phép, không phải phát ra từ thật lòng.

“Cảm ơn mọi người ủng hộ, tôi sẽ tiếp tục cố gắng, vì mọi người mà tạo thêm nhiều ca khúc hay.” Triển Bằng nhận cúp ca sĩ mới trong tay Hoắc Lăng Thiên, cúi người chào mọi người, đồng thời nói: “Thật ra ở đây, tôi muốn đặc biệt cảm ơn một người, người đó, chính là Lâm Hi, tất cả mọi người đều biết, trong chương trình《 Tìm kiếm giọng ca mới 》, tôi bại dưới Lâm Hi, kể từ khi đó, Lâm Hi luôn là mục tiêu mà tôi cố gắng phấn đấu, cậu ấy thật sự vô cùng xuất sắc, tôi rất hâm mộ tài năng của cậu ấy, bây giờ, có thể nhận được giải thưởng ca sĩ mới xuất sắc nhất, tôi muốn chân thành nói một tiếng cảm ơn với cậu ấy, nếu không có cậu ấy, sẽ không có tôi của tối nay.”

Hội trường vô cùng yên tĩnh, trên kênh phát sóng trực tiếp sắp bị nổ tung.

“Ông đây sắp ói đến nơi rồi! Cậu đang nói bóng gió với người khác, tối nay là đêm lội ngược dòng của cậu hả?”

“Cậu cho rằng cậu thắng Lâm Hi? Thả con mẹ nó rắm ấy! Cậu vĩnh viễn không vượt qua được cậu ấy.”

“Đồ đê tiện, cút!”

“Tuyệt đối có quy tắc ngầm! Triển Bằng sao có thể thắng được Lâm Hi! Lỗ tai của người phê bình điếc hết cả rồi sao?”

“Nhóm phê bình và bầu chọn có Hoắc Lăng Thiên tham dự, mọi người tự bổ não nhé.”

“Kim Khấu mấy người làm như vậy, thật sự khiến người ta thất vọng.”

“Ha ha, xem lầu trên bị đau mắt.”

“Triển Bằng thật giỏi! Yêu thương yêu thương!”

……

Trong lòng Lý Huyền đã sắp nổ tung.

Không phải anh! Tại sao lại không phải anh!

Sau khi tức giận, theo đó, là khó chịu, cô hốt hoảng quay đầu lại nhìn về phía Lâm Hi, vị trí của anh trùng hợp chìm trong bóng tối, không thấy rõ mặt anh.

Rốt cuộc Lâm Hi cố gắng nhiều thế nào, chỉ có một mình Lý Huyền biết, khoảng thời gian đó, mỗi ngày anh chỉ ngủ bốn năm giờ, gần như nhốt mình trong phòng thu âm cả ngày, thu hết lần này đến lần khác, lắng nghe, có chỗ nào chưa hài lòng, lại làm lại từ đầu, yêu cầu của anh với bản thân, vượt xa yêu cầu của người khác với anh, soi mói, để hoàn hảo nhất.

Bởi vì âm nhạc trong lòng anh, vốn vô cùng hoàn hảo! Giọng hát của anh, là âm thanh tự nhiên!

Tim Lý Huyền thoáng đau, lập tức gửi cho anh một tin nhắn: “Đi không anh?”

Thật lâu sau, mãi cho đến khi Triển Bằng hát xong, ôm cúp xuống sân khấu, Lâm Hi mới nhắn lại: “Không đi.”

Lý Huyền sợ anh không chịu nổi, muốn đưa anh đi, nhưng anh lại không đi.

Cũng đúng, bây giờ mà lặng lẽ rời đi, rõ ràng là chạy trối chết, không phải tác phong của Lâm Hi.

Mấy hạng mục trao giải sau đó, Lý Huyền thấy rất nhạt nhẽo, định gửi cho anh một lời an ủi, soạn xong rồi, lại xóa đi.

Giây phút này, bất cứ lời an ủi nào, đều có vẻ vô nghĩa, cô đặt điện thoại xuống, cùng với anh, chịu đứng đến phút cuối.

Phần cuối cùng của lễ trao giải, là mời thiên vương năm nay, Hà Duệ Trạch, lên sân khấu biểu diễn một ca khúc, kết thúc buổi lễ trao giải Kim Khấu.

Hà Duệ Trạch đi lên sân khấu, nhận micro, nói một lời khiến mọi người rất bất ngờ: “Thật vinh hạnh, năm nay tôi có thể nhận được vòng nguyệt quế nam ca sĩ xuất sắc nhất, nhưng bây giờ, tôi lại hy vọng trao chiếc micro này, cho một người khác, bởi vì tôi tin, sớm hay muộn cũng có một ngày, cậu ấy sẽ đứng trên sân khấu này, đứng ở vị trí của tôi, cất cao giọng hát đặc biệt của mình.” Dứt lời, anh ấy nhìn về phía Lâm Hi trong góc phòng: “Lâm Hi.”

Anh ấy đang ám chỉ, ám chỉ người có thể thay thế được anh ấy trong tương lai, là Lâm Hi!

Chỉ có Lâm Hi!

Ngoài dự đoán của mọi người, lại hợp tình hợp lý.

Đại đa số ca sĩ đang ngồi, đối với kết quả hôm nay, đều không hài lòng, Kim Khấu tượng trưng cho vinh quang âm nhạc quan trọng nhất trong lòng bọn họ, có thể nói là giấc mơ mà bọn họ theo đuổi hơn nửa cuộc đời.

Nhưng hiện giờ, người sáng suốt đều có thể nhìn ra nơi này, có quy tắc ngầm.

Điều này sao có thể làm bọn họ chịu phục, nếu Kim Khấu làm như vậy, năm nay Lâm Hi bị nhục, sang năm rất có thể sẽ là bản thân họ.

Hà Duệ Trạch, cho dù nhận được vòng nguyệt quế thiên vương mà anh ấy tha thiết mơ ước bấy lâu, nhưng bây giờ, anh ấy cũng không thấy vui vẻ, giải ca sĩ mới, làm bẩn cúp trong tay anh ấy, cũng làm bẩn khát vọng âm nhạc của anh ấy.

Hoàn toàn không cho MC có cơ hội nói chuyện, Hà Duệ Trạch tự mình xuống sân khấu, đi tới trước mặt Lâm Hi, đưa micro cho anh.

Đèn tụ quang chiếu vào người Lâm Hi, từ đầu đến cuối, anh giống như một người ngoài cuộc, nhìn từng vở kịch, thờ ơ lạnh nhạt.

Thật lâu sau, anh chậm rãi đứng dậy, nhận micro trong tay Hà Duệ Trạch, không nói một lời, anh lập tức đi lên sân khấu.

Khi giai điệu 《 Hy vọng 》 vang lên, tất cả mọi người đều nín thở.

Khúc nhạc dạo là một bản piano sonata cuồng nhiệt, giống như gió lớn thổi quét trần thế, vạn vật sinh linh đều cuộn tròn người, dùng tư thế khiêm tốn, cúi đầu với số phận, chỉ có anh, với vóc dáng nhỏ bé mà kiên cường, ngược gió đứng lên, ngang ngược phát triển. Lý Huyền thoáng thấy, Lâm Hi trên sân khấu rực rỡ ánh sáng, với cậu bé ngây ngô mà tự tin mười bốn năm trước, chồng lên nhau.

Đôi mắt cô thoáng ẩm ướt.

Ngày này, cuối cùng vẫn đến.

Cái tên bị thời gian vùi lấp trong cát bụi, cuối cùng cũng có một ngày, sẽ được cả thế giới nghe thấy.

Dưới ánh đèn flash, trán Lâm Hi đẫm mồ hôi, khúc 《 Hy vọng 》này, quá gắng sức, mỗi một nốt nhạc tựa như hát lên từ linh hồn.

Ca khúc kết thúc, cả hội trường tĩnh lặng.

Mỗi người, đều bị quãng giọng cao vút của anh làm rung động, thuyết phục.

Kênh phát sóng trực tiếp, cũng yên tĩnh hiếm thấy.

Giờ phút này cả thế giới vì anh mà trầm lặng mười giây, ngay sau đó, tiếng vỗ tay đột ngột vang lên, thiên vương Hà Duệ Trạch vỗ tay đầu tiên, sau đó đến mọi người, cả hội trường, nháy mắt vang lên tiếng vỗ tay rầm rộ.

Triển Bằng nhìn bốn phía, những cái vỗ tay nhiệt liệt phát ra từ nội tâm của ca sĩ nghệ sĩ, thậm chí có người, mắt còn ánh nước.

Tiếng vỗ tay so với lúc cậu ta lên nhận giải ca sĩ mới, không biết nhiệt liệt hơn gấp bao nhiêu lần.

Người trong giới âm nhạc, dùng chính cách của họ, tán thành bài hát của Lâm Hi, tán thành giọng ca của Lâm Hi.

Trong lòng Triển Bằng không hề tức giận, không hề cáu kỉnh, mà đột nhiên rụt rè.

Lâm Hi cầm micro, liếc mọi người xung quanh một cái, cuối cùng, ánh mắt dừng lại trên hàng ghế ban giám khảo.

Ánh mắt mấy vị giám khảo né tránh, không dám nhìn thẳng anh.

Thấy không khí có vẻ xấu hổ, người MC dày kinh nghiệm lập tức đi lên chữa cháy: “Cảm ơn Lâm Hi đã mang đến cho chúng ta một ca khúc hay như vậy, cũng mang đến một lời chào bế mạc hoàn hảo cho Kim Khấu năm nay, để lại một nét bút đậm, tuy năm nay Lâm Hi không nhận được bất cứ giải thưởng gì, nhưng chúng ta tin, trong tương lai, cậu ấy nhất định sẽ bước lên sân khấu này lần nữa, nhận được vinh quang thuộc về cậu ấy!”

Hội trường chợt yên tĩnh, những lời khách sáo vô vị không hề thuyết phục, đúng lúc người dẫn chương trình nói xong câu đó, Lâm Hi đột nhiên cười khẽ một tiếng, ánh mắt liếc về phía Lý Huyền: “Bài hát này, tôi chỉ tặng cho một người, cô ấy ở đây cùng tôi vài giờ, dù sao cũng không thể khiến cô ấy thất vọng.”

“Hơn nữa, tôi Lâm Hi, vĩnh viễn từ chối bất cứ đề cử hay vinh quang của Kim Khấu, đây là lần đầu tiên tôi đứng trên sân khấu này, đương nhiên, cũng là một lần cuối cùng.”

Lời vừa nói ra, toàn hội trường ồ lên!

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top