Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Cuộc Chiến Thượng Vị (Dịch)
  4. Chương 110: Sắc kiều chớm nở

Cuộc Chiến Thượng Vị (Dịch)

  • 376 lượt xem
  • 2636 chữ
  • 2021-09-13 11:41:50

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Từ Man tựa vào bức tường ngọc, nhẹ nhàng thở ra, vùng đầy đặn trước ngực cũng theo đó mà khẽ rung rinh, mặt nước dập dềnh rẽ ra từng lớp sóng vòng cung. Mái tóc đen bóng như mực bập bềnh trong nước, thoắt chìm thoắt nổi, phảng phất như đều mang theo nhịp điệu vậy, sợi tóc ướt nước hơi dán lên gương mặt được bôi đầy kem bóng, dưới ánh sáng rọi của dạ minh châu, trông càng phá lệ đen bóng.

Thanh Mai đứng hầu ở một bên thấy canh giờ không sai biệt lắm, liền cùng hai tỳ nữ khác cởi áo khoác ngoài ra, từng bước một bước xuống ao, từ trong chiếc hộp gỗ chương thơm lấy ra một cây lược, lại bảo hai tỳ nữ kia nâng mái tóc dài của Từ Man lên, tiện cho Thanh Mai cẩn thận chải vuốt từng đường một. Lúc này cạnh ao lại có hai tiểu nha hoàn đi ra, khoảng chừng trên dưới mười tuổi, ai nấy đều mượt mà nhanh nhẹ, song tay nghề cũng không kém, hai người chia ra mỗi người một bên, cầm tay Từ Man nâng lên, đầu tiên là cầm chiếc dũa mềm gạt sạch vùng da chết quanh móng tay, sau đó lấy ra một chiếc bình bạch ngọc, lại lấy dung dịch kem bao gồm phấn trân châu, trứng gà và tinh dầu ở bên trong ra, thoa lên toàn bộ tay Từ Man.

Chờ Thanh Mai chải cho từng sợi tóc suôn mượt xong, lại thêm một lớp nước dưỡng tóc lên nữa, mới từ trong một chiếc hộp dây mây khác lấy ra một miếng bọt biển tinh mịn cố ý chấm thêm một ít nước hoa cúc bạc hà trong chiếc bát ngọc bên cạnh, đoạn lau lớp kem trên mặt Từ Man, sau khi lau sạch, lại cầm vải mềm lau sạch lớp kem thừa sót lại, thẳng đến lúc sạch sẽ khoan khoái cả người.

Đợi qua một lúc, đám tiểu nha hoàn lau sạch lớp kem trên tay Từ Man xong, rồi dùng nước hoa hồng rửa lại một lần, Thanh Mai cùng với hai tỳ nữa lại cầm lên một chiếc khăn bông mềm thấm nước, bao Từ Man vào trong, hai tiểu nha hoàn lập tức đi vòng ra sau, hai tay nâng mái tóc dài lên, đi theo sau bọn họ.

Từ Man tinh thần sảng khoái đứng sau tấm bình phong, Hương Xuân từ phòng trong cẩn thận bưng hương dịch màu trắng sữa tới, đợi Từ Man bỏ khăn bông xuống, liền nhanh tay bôi lên người Từ Man, chỉ có chỗ riêng tư thì để cho Từ Man tự tay dùng một loại nước thuốc bảo dưỡng khác.

Có điều, còn chưa thoa xong một lớp mỏng, Từ Man đã xỏ chiếc áo choàng rộng vào, nhắm mắt nằm lên chiếc giường hẹp đã chuẩn bị sẵn, hai tiểu nha hoàn ban nãy quỳ trên mặt đất, tiếp tục bảo dưỡng hai chân Từ Man, trên mặt cũng được thoa thêm một lớp sữa nhẹ nhàng khoan khoái, ngay cả cổ hai tai cũng không bỏ sót.

Thanh Mai cùng Hương Xuân thì hợp lực lau khô tóc cho Từ Man, muốn đảm bảo sau khi Từ Man ra ngoài, không còn một sợi tóc ẩm nào, mà phải từng sợi suôn mượt, không có tạp chất, xoã tung tự nhiên.

(MTY: đính chính là editor cũng rất bất mãn với màn tắm rửa tốn chữ này.)

“Nô tỳ thỉnh an quận chúa.” nha hoàn bên ngoài không dám vào, thanh âm cũng không lớn.

Từ Man không lên tiếng, Thanh Mai lên tiếng thay: “Có chuyện gì sao?”

“Bên ngoài Xuân Duẩn tỷ tỷ tự mình đến đây, hỏi quận chúa đã xong chưa, chủ mẫu nương nương đã dậy.” nha hoàn kia báo lại.

Thanh Mai lập tức trả lời: “Qua gần nửa canh giờ nữa là sẽ qua đó, thỉnh Xuân Duẩn tỷ tỷ cáo tội giúp với chủ mẫu nương nương.”

Nha hoàn lên tiếng thưa vâng, một lát sau ngoài cửa liền im lặng.

Có người đến thúc dục, tốc độ của mọi người trong phòng tất nhiên nhanh hơn vài phần, đợi bảo dưỡng cho hai chân Từ Man non mịn xong, Hương Xuân lại dùng một loại nước hoa có màu phấn nhạt bôi lên móng tay móng chân Từ Man, trong phút chốc, móng tay dường như càng trở nên trơn bóng hơn, còn toát lên ánh trong suốt như chất ngọc, càng làm nổi bật lên những ngón tay búp măng tròn đầy, tinh xảo mượt mà.

“Quận chúa hôm nay muốn chải kiểu tóc gì?” Tóc đã được lau khô, Thanh Mai lấy áo váy đã chuẩn bị từ trước ra, từng món mặc vào giúp Từ Man.

Từ Man cúi đầu nhìn lớp váy tơ trắng màu u lan trên người, thản nhiên mở miệng nói: “Chải búi tóc xoắn ốc đơn là được rồi, không cần đeo nhiều trang sức quá, đem cây trâm ngọc bích đính hoa lan mà lúc trước đại ca đưa tới, lại phối thêm vài đóa hoa vải vàng nhạt là được rồi.”

Thanh Mai Hương Xuân thưa vâng, đoạn đỡ Từ Man đi vào phòng trong, hai người vừa bận rộn bới tóc, lại theo ý Từ Man, gắn lên cây trâm hoa lan màu ngọc bích rồi điểm xuyết thêm vài đóa hoa vải vàng nhạt, cuối cùng còn từ hộp trang sức chọn ra một đôi hoa tai bạch ngọc, giúp Từ Man đeo vào. Trên người cũng chỉ đeo một sợi dây ngọc bội hình hoa mơ bằng bạch ngọc, Từ Man lại sửa sang y phục từ trên xuống dưới lại một lần, bất đắc dĩ cảm thụ bộ ngực “sóng lớn cuộn trào” trước ngực, khẽ nhíu mày, liền quăng phắt ra sau đầu, mang theo một đám nha hoàn ma ma hướng đến chính phòng của mẫu thân.

Lúc này sắc trời còn sớm, chân trời chỉ thoáng vắt ngang một vệt sáng trắng mờ, Từ Man vén váy bước vào chính phòng, phát hiện mẫu thân đã ăn vận chỉnh tề đâu ra đó, lại còn mộc mạc đơn giản giống nàng.

“A đa con còn đang cùng với hai ca ca con chuẩn bị thứ gì đó ở ngoài trước, một lát sẽ đến đây, nếu con đói bụng thì dùng trước chút điểm tâm lót dạ đi đã.” Đại trưởng công chúa hài lòng nhìn thiếu nữ mỹ mạo phổng phao trước mắt, trên thân mình còn phảng phất hương thơm, mặc dù hôm nay không cố ý trang điểm, nhưng từ đầu đến chân không có chỗ nào mà không tỉ mẩn, không có một chút gì là không hài hòa, quả thật y hệt như một viên minh châu vậy.

Từ Man thướt tha đi đến cạnh mẫu thân, cây trâm đính ngọc khẽ lắc lư, một chiếc vòng tay dương chi bạch ngọc trên cổ tay càng làm nổi bật lên nước da trắng nõn của nàng.

“A Man chưa đói bụng, vẫn là đợi A đa và các ca ca cùng dùng bữa, cũng tại lúc nãy tắm rửa thay quần áo rườm rà hết sức, nên bây giờ mệt mỏi thôi.” Từ Man rúc vào bên người mẫu thân, bất mãn nói.

Nhưng Đại trưởng công chúa sao có thể bị lừa bởi trò cũ rích này được, liếc mắt một cái đã nhìn thấu nàng, nhẹ điểm cái trán của nàng nói: “Nha đầu con đúng là lười biếng, con gái trong nhà ai mà không phải cẩn thận tỉ mỉ, mấy năm nay con mà không được vi nương kèm cặp, sợ là không biết đã nuôi thành con bé ma lem xấu xí nào rồi.”

Từ Man bị bóc tẩy, cũng không cãi lại, nàng là một người hiện đại, lại còn xuất thân bình dân, ai mà chịu nỗi mỗi ngày chỉ có bảo dưỡng thân thể thôi, đã phí vài canh giờ rồi, lúc trước còn nhỏ thì thôi. Nhưng từ khi nàng qua 14 tuổi, thời gian bảo dưỡng mỗi ngày càng dài hơn, năm trước nàng vừa qua khỏi cập kê, mẫu thân liền giống như tìm được lạc thú gì đó, hận không thể đem các phương thuốc cổ truyền trong cung, toàn bộ đều dán lên người mình, sau đó còn đặc biệt từ bên ngoài tìm được vài bài thuốc gia truyền gì đó, quả đúng là dưỡng từ trong ra ngoài mà. Từ Man thật sâu sắc hoài nghi, liệu có phải là dạo này mẫu thân nhàn rỗi quá hay không, nên lấy mình ra làm thí nghiệm đây.

“Cái con bé này, mọi ngày ở trong nhà thì thôi, nhưng con cũng đã đến tuổi cập kê rồi, ra ngoài kết bạn, bớt chải mấy cái kiểu tóc thiên nga, xoắn ốc hai bên đi, kẻo lại bị người ta xem là con nít.” Thực hiển nhiên, Đại trưởng công chúa đối với chuyện này rất là bất mãn.

Từ Man cúi đầu, nhìn “con sóng” bá đạo trước ngực mình mà cả đầu hắc tuyến, kể từ lúc nàng bắt đầu phát dục năm 12 tuổi, đến 14 tuổi đã phá lệ cao ngất, ai lại đui mù mà nhìn nàng thành con nít chứ.

Hai mẹ con đang nói chuyện, rèm được vén lên, phò mã Từ Văn Bân mang theo hai thiếu niên đã 17 – 18 tuổi đi vào. Hai năm trước Từ Hải Sinh đã thi đậu tiến sĩ, nay đang làm Biên tu (sử quan thời xưa) ở Hàn lâm viện mới được thành lập, cũng coi như để rèn luyện. Mà Từ Hải Thiên vì ở trong quân đội có võ nghệ siêu quần, lại trong năm trước mang về kỹ thuật tinh luyện thép, dâng lên cho Hoàng đế, đã sớm được Hoàng đế phong làm Tạp Hiệu tướng quân, chỉ chờ ngày sau lập được chiến công, lại thăng thêm một bước.

Ngô quốc bây giờ, trong vài năm dần dần cải cách, Lục bộ rõ ràng phát huy nhiều hữu dụng hơn so với Chư tào trước đây, mà thể chế của Ngô quốc từ có điểm tương tự với quan chế* của Đông Ngô trong lịch sử Trung Quốc, cũng chậm rãi chuyển hướng về phía quan chế của đời Đường thậm chí là đời Minh. Không thể không nói, tại thời không này, Hoàng đế hiện tại chính là vị Hoàng đế lớn gan nhất và cũng quyết đoán nhất trong số các thế hệ Hoàng đế của Ngô quốc.

* Quan chế: từ này có trong sách sử VN nhé, là chế độ quan chức từ trung ương đến địa phương, có thể hiểu là bộ máy nhà nước.

Cũng chính nhờ một loạt cải cách biến chế kia (biến chế: thay đổi chế độ), mà ảnh hưởng của thế gia chậm rãi được thay thế, chế độ tiến cử cũng bị chế độ khoa khảo gạt ra khỏi vũ đài lịch sử, giảm bớt đi tệ nạn các văn nhân thế gia cấu kết với nhau, gia tăng cơ hội cho nhiều hàn môn vào triều làm quan. Nguyên bản đám chính khách của thế gia nắm chính quyền trong tay, áp bức Hoàng đế, cho dù có tức giận hơn nữa, cũng không thể không kiêng kị tránh né, co đầu rút cổ mà làm người, xem ra chẳng bao lâu nữa, Hoàng đế đương triều có thể hoàn toàn tập trung quyền lực hết vào trong tay, từ lúc sáng lập lên Ngô quốc qua nhiều thời đại đến nay, là thời đại thịnh thế phồn hoa nhất.

“Mấy cha con cũng thật là, sao đến trễ như vậy, A Man còn đang bụng rỗng đấy.” nhác thấy người tiến vào, Đại trưởng công chúa liền bắt đầu quở trách. Mặc dù phò mã Từ Văn Bân đã được thừa kế vương vị Trực vương, nhưng hắn vẫn không chuyển ra phủ công chúa, cũng mặc kệ người ngoài nghị luận thế nào, chê cười ra sao, hắn đều chẳng quan tâm, càng đừng nói gì mà kim ốc tàng kiều trong phủ Trực vương, ngược lại tình cảm với công chúa càng trở nên nồng ấm, so với tân hôn cũng không kém là bao.

Từ Văn Bân vừa thấy thê tử than phiền, lập tức đầu hàng, cười xin tha nói: “Là chúng ta không phải, chẳng là năm trước A Man đã cập kê, năm nay khẳng định phải chuẩn bị nhiều hơn chút, báo cho mẫu thân biết.”

Đại trưởng công chúa nghe vậy quả nhiên không nhiều lời nữa, chỉ phân phó hạ nhân nhanh dọn bữa sáng lên, chỉ sợ ăn muộn quá, trễ giờ cao tăng tính toán, hôm nay cả nhà họ đi tảo mộ, không còn phải lén lén lút lút như xưa nữa.

Ăn sáng xong, cả nhà người ngồi xe người cưỡi ngựa, đoàn người đóng gói đơn giản thẳng hướng núi Hoa Mai Sơn. Từ Man cùng mẫu thân ngồi trong xe, lại bảo hạ nhân đếm lại giấy tiền vàng bạc mới yên lòng.

“Đại ca con cũng không biết nghĩ cái gì, đến tuổi này còn chưa chịu thành thân, hôm nay đi tảo mộ, tổ mẫu con mà biết được, ở dưới đó khẳng định sẽ không vui.” Nhắc tới chuyện này Đại trưởng công chúa lại đau đầu, con cái nhà ai không phải mười sáu mười bảy liền thành hôn, cho dù không thành hôn cũng đính hôn. Thấy Từ Hải Phong của tam phòng Từ gia năm trước cũng đã lấy vợ, tuy nhà không cao, nhưng ít nhất trong nhà có người coi quản, vợ của lão tam Từ gia cũng không cần phải vì tính tình yếu đuối mà cực khổ nhẫn nhịn nữa. Lại nói đầu năm nay đứa con trai chất phác của Từ gia Nhị cô cũng sắp đính hôn rồi, thế mà đứa con trai của đường đường công chúa nàng đây, cư nhiên ngay cả một cái ‘liếc mắt đưa mày’ cũng không có, chẳng phải là khiến cho nàng nóng ruột đến bốc hỏa sao?

“A nương không cần bận tâm, chắc là đại ca còn chưa gặp được người vừa ý thôi, Sơ Liêm biểu ca của phủ Gia Cát không phải cũng chưa thành hôn sao.” Từ Man nghĩ người ta đã hơn hai mươi tuổi đầu rồi còn không vội, đại ca nhà mình chỉ mới 17 – 18, còn sớm chán.

“Cái này có thể đánh đồng sao? Thằng bé Sơ Liêm kia nay ở biên quan, lại không có mẫu thân lo liệu, tổ mẫu thằng bé là hạng người nào con còn không biết sao? Một lòng chỉ muốn trèo lên nhà cao cửa rộng để kéo phủ Gia Cát vực dậy, nào có dễ dàng như vậy, nhà ai có con gái tốt lại muốn tìm một người quanh năm suốt tháng ở biên quan, bản thân ở nhà sống như góa phụ chứ.” Đại trưởng công chúa cũng thương tiếc cho Gia Cát Sơ Liêm, một thằng bé tốt như thế, đáng thương cứ ở miết tại biên quan dưới trướng Triệu tướng quân, những ngày tháng khổ sở kia cũng không biết khi nào mới chấm dứt.

Từ Man không nói gì, quay đầu đi. Chưa đến hai năm trôi quan, rất nhiều chuyện đã bắt đầu thay đổi, Thục Thận gả cho con trai Tư Không, ở tại trong phủ công chúa của mình ở Kiến Khang, ngược lại không còn dè dặt cẩn thận như lúc còn ở trong cung, thậm chí càng mang theo người nhà chồng qua lại thường xuyên với Trần gia hơn, quan hệ với nhà họ Hoàng cũng dần dần thân thiết hẳn lên. Thế nhưng Hoàng đế cữu cữu chỉ mắt lạnh nhìn, ngay cả một câu chất vấn nhắc nhở cũng không có, xem ra, lại là muốn mặc kệ. Thục Viện đã bắt đầu nghị thân, nhưng đối với ai cũng không vừa ý, Hoàng đế dứt khoát buông tay ném cho Hoàng mỹ nhân tự tìm kiếm, đến cả Hoàng hậu cũng lười nhúng tay vào.

***

Nhắc lại: ông ngoại Thục Thận là Trần Hữu thừa tướng

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top