Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Cửu Long Kéo Quan (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 20: Trần Lão Quán Chủ (2).

Cửu Long Kéo Quan (Dịch) (Đã Full)

  • 146 lượt xem
  • 1010 chữ
  • 2023-10-29 10:14:13

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

“Bạch Hà Sầu, tiết Trung Nguyên năm nay ngươi có dự tính gì?”

Trần quán chủ nhàn hạ lên tiếng, hỏi một câu tựa hồ như rất tùy ý.

Bạch lão quỷ nghe được câu hỏi đó, trên mặt lộ ra vô vàn biểu cảm, có phẫn nộ, có bi thương, cũng có nhục nhã, có hổ thẹn.

Cuối cùng lão kiên quyết trả lời: “Không tính gì hết.”

“Nói như thế, ngươi không có dự định đi lấp mắt sông sao?”

Ngữ điệu của Trần quán chủ vẫn bình thản vô cùng, chẳng có một chút giật mình khi Bạch lão quỷ lớn tiếng trả lời như thế.

Bạch lão quỷ mở miệng muốn biện giải gì đó, nhưng đến cuối vẫn là cúi đầu chẳng nói được gì.

“Thời gian trôi qua nhanh thật, chớp mắt cũng qua đi một trăm năm hơn. Dạo này ta thường hay mơ thấy sư phụ, ông nói sự việc năm đó là lỗi của ông, không nên đay nghiến xả giận lên Bạch gia của ngươi. Cho dù khi ấy cụ tổ của ngươi không giấu đi tượng đầu rồng thứ chín, thì những gì đến vẫn sẽ đến thôi.”

“Hay cho câu những gì nên đến vẫn sẽ đến, vậy bao nhiêu người của Bạch gia chúng tôi hy sinh được tính là gì chứ hả!”

Nghe đến đây Bạch lão quỷ đã không còn nhịn được nữa mà gào lên phản bác.

“So với cái chết của sư phụ tôi, thì chẳng tính là gì cả.”

Trần quán chủ nhắc đến cái chết của sư phụ ông, ngữ điệu vô cùng bi thương.

Sau này Hoàng Hà Nương Nương nói với tôi, nhánh núi của núi Phục Ngưu không phải bị hồng thủy làm đổ đâu, mà là bị đạo sĩ dùng thuật di dời núi chuyển nó đi mất…

Một đạo sĩ có thể dời được cả núi là khái niệm gì?

So với ông mà nói, phàm nhân thật sự không khác gì với con sâu cái kiến, những gì mà Bạch gia hy sinh chẳng tính là cây đinh gì cả.

“Hôm nay ta đến đây không liên quan gì đến Vương gia cả, là ta có chuyện muốn hỏi ngươi. Ta từng bế quan một thời gian, sau khi xuất quan thì mới biết một đồ đệ của ta đã chết. Người đó tên Trần Thu, từ nhỏ được ta nhận nuôi, rất có duyên với huệ căn, nhưng lại chết vì bị trời phạt. Nghe nói khi nó về đã ghé qua đây để tìm ngươi, không biết đã xảy ra chuyện gì?”

Vừa nghe Trần quán chủ nhắc đến Trần Thu, trong lòng tôi thầm nghĩ đúng thật cái gì đến cũng sẽ đến.

Huệ Tề Quán vẫn không truy cứu cái chết của Trần Thu, thì ra là đợi lão đạo này xuất quan.

“Không biết gì hết.”

Bạch lão quỷ trả lời.

“Ồ, xem ra là ta nghĩ nhiều rồi, ta còn tưởng rằng ngươi đã nhắc đến chuyện của sư phụ ta chứ. Bạch lão quỷ, ta biết trong lòng ngươi đang giấu nhẹm đi rất nhiều lưu truyền của tổ tiên để lại, ta hy vọng ngươi hãy để nó mục nát trong bụng ngươi càng tốt. ”

Trần quán chủ dặn dò thêm một câu.

“Cái này tôi tự biết chừng mực.”

Nghe đoạn đối thoại của hai người, xem ra tối hôm qua Bạch lão quỷ còn chưa kể hết cho tôi nghe mọi chuyện, chắc chắn là còn chuyện gì giấu tôi nữa.

Với lại chuyện này cũng chẳng liên quan gì đến tôi, vì đây là chuyện riêng tư của Bạch gia, tôi cũng lười đoán lười nghĩ đi.

Nói tới đây, Trần quán chủ chuẩn bị rời đi, tên họ Vương kia cũng đi theo ra ngoài.

Tôi đi theo sau họ, đợi họ đi rồi đóng cửa.

Nhưng ai ngờ lúc tôi chuẩn bị đóng cửa, Trần quán chủ đang bước ra ngoài đột nhiên quay lại nhìn tôi và nói: “Bạch lão quỷ không biết chuyện của Trần Thu, thế cậu có biết không?”

“Tôi không biết gì cả.”

Tôi bị dọa đến vội vàng phủ nhận, sợ rằng ông sẽ phát hiện ra điều gì.

“Năm nay cậu bao nhiêu tuổi rồi?”

“Hai mươi bảy.”

“Ồ, thì ra năm nay là phùng chín năm của cậu, từ tướng mạo của cậu tôi nhìn thấy được năm nay cậu sẽ có kiếp sinh tử, nhưng bởi vì có quý nhân tương trợ, tránh được kiếp nạn. Cậu có nguyện ý cho tôi biết sinh thần bát tự của cậu không, để tôi xem kỹ hơn cho cậu?”

Câu nói của Trần quán chủ giống y hệt như Trần Thu đã nói, nhưng tôi nào dám đưa sinh thần bát tự cho người ta biết nữa chứ.

Thấy tôi vội vàng lắc tay từ chối, Trần quán chủ cũng không ép buộc tôi, ngồi lên chiếc xe của tên họ Vương đó rồi rời đi.

Vào trong nhà, tôi đem chuyện Trần quán chủ hỏi sinh thần bát tự của tôi cho lão Bạch nghe, lão nghe xong liền bị dọa cho một phen.

“Cũng may là cậu không nói với lão già đó, với cũng may là lão già đó không hỏi nhiều, nếu không thì cô vợ quỷ của cậu cũng không bảo vệ cho cậu được.”

Câu nói này Huệ Hương cũng đã từng nói với tôi, cô ta nói Bạch lão quỷ đã tính sai một bước, chỉ dựa vào một Hoàng Hà Nương Nương sẽ không bảo vệ được tôi đâu.

Thế là tôi liền hỏi lão, lão đạo sĩ đó thật sự lợi hại đến thế sao?

“Lão già mũi trâu đó đạo hạnh thế nào thì tôi chưa gặp nên chẳng nói được, nhưng cậu cũng thấy cây kiếm tùy thân của ông ta rồi đúng không? Chính là pháp kiếm của vị đạo sĩ hồi xưa từng sử dụng, chỉ dựa vào cây kiếm đó thôi liền có thể điều động người từ núi Long Hổ phủ Thiên Sư đến bất cứ lúc nào đấy.”

“Chú Bạch, nói như thế chắc địa vị của vị đạo sĩ năm xưa hẳn là cao lắm nhỉ?”

“Nói nhảm sao, sinh thời vị đạo sĩ đó là Chính Nhất Uy Vũ hành tẩu thiên hạ, địa vị đương nhiên không dưới quyền của chưởng giáo rồi…”

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top