Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Lịch sử
  3. Dạ Thiên Tử (Dịch)
  4. Chương 77: Ép lên công đường. (1)

Dạ Thiên Tử (Dịch)

  • 158 lượt xem
  • 1446 chữ
  • 2023-10-24 19:53:42

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Hoa Tri huyện thủy chung vẫn không hiểu, tại sao Mạnh Huyện thừa cùng Vương chủ bộ đưa ra chủ ý, muốn Diệp Tiểu Thiên giả mạo Ngải Điển sử, sau đó tìm đại một cái lý do nói hắn là “vì không hợp với khí hậu mà sinh bệnh chết đi”, như vậy sẽ tránh được việc các quan lớn triều đình bất mãn với huyện Hồ. Hôm nay Diệp Tiểu Thiên lại quậy cho huyện Hồ đến long trời lở đất, Mạnh huyện thừa ngược lại không chịu để hắn chết.

Tô Nhã lại hiểu, nhưng nàng không muốn giải thích cho trượng phu hiểu, không rõ thì đã sao, hiểu được thì có thể làm được gì chứ? Nàng rất rõ ràng, trượng phu của mình chí lớn nhưng tài mọn, là một người đọc sách nhưng lại không thích hợp làm quan. Ở huyện Hồ ba năm, y đã sớm bị Tề Mộc, Mạnh Huyện thừa, Vương Chủ bộ, cùng với các tộc người miền núi và triều đình kết hợp lại thành một tấm lưới lớn, bên trên tạo áp lực xuống làm y phải cúi lưng, tránh bên trái đỡ bên phải, để cho tâm tư phải lao lực tiều tụy, y đã không còn sức chống trả nữa rồi.

Ngày thứ hai bầu trời đầy mây, thời tiết âm u giống như áp lực tâm tình của tất cả mọi người trong huyện nha, ai cũng mong đợi đến buổi thẩm tra. Nhưng lúc thời gian gần tới, bọn họ lại trở nên khẩn trương. Tề Mộc một mực không có động tĩnh, Tề Mộc một mực không ra tay, bọn họ lại càng lo lắng, không biết Tề Mộc đến tột cùng muốn làm cái gì.

- Ngải Điển sử lá gan cũng thật lớn! Dám đối đầu với Tề đại gia.

- Có biết vì sao hắn lại to gan như vậy không?

- Vì cái gì? Hắn có chỗ dựa ư?

- Cái rắm! Nghe nói hắn bị bệnh điên đấy.

Đầu đường dân chúng nghị luận ầm ĩ, bởi vậy lão Lô đang quét dọn vệ sinh tỏ vẻ bất mãn, dừng bước chân lại, hướng về phía người kia quát:

- Nếu tất cả người làm quan đều có bệnh điên như vậy, thì chúng ta mới có được một ngày sống thoải mái.

Người nọ liền giật mình, ngượng ngùng nói không ra lời.

Lão Lô hừ lạnh một tiếng:

- Nói huyên thuyên, coi chừng cái lưỡi của ngươi sẽ bị cắt đó.

Nói xong lão tiếp tục đi về phía huyện nha. Cái lưng vốn dĩ đã còng xuống, bây giờ nhìn lại thấy có chút nhô cao lên.

...

Tối hôm qua, đã có sai dịch đến Quách gia thông tri, bảo bọn họ sáng sớm hôm nay phải đi đến huyện nha, thi thể cũng không được chôn, còn phải mang lên huyện nha làm chứng. Người Quách gia nghe xong thì rất hoảng sợ, cũng không biết là nên cao hứng hay là nên sợ hãi, không bao lâu chợt nghe bên cạnh muội tử Từ gia lại khinh thường chỉ cây dâu mà mắng cây hòe, chỉ có điều lúc này giọng rất nhỏ.

Người Quách gia không nghĩ được ngày mai sau khi đến huyện nha nên nói như thế nào mới tốt, phải nghe theo Tề Mộc, mặc kệ cho người thân chết oan uổng, hay là đứng về phía quan phủ làm nhân chứng, thậm chí... một lần nữa làm nguyên cáo. Một đêm nay, người Quách gia đều ngủ không ngon, Quách lão hán canh giữ ở bên trong phòng đặt thi thể con trai, suốt đêm không ngủ được.

Khi trời sáng, lão cũng không để ý, Quách gia nương tử ra sân múc nước nấu cơm, bỗng nhiên thét lên một tiếng. Đám người Quách lão hán nghe thấy liền chạy đến hỏi, nhưng không thấy có người lạ nào đột nhập, chỉ thấy Quách gia nương tử ngơ ngác đứng ở trong sân, toàn thân đang run lẩy bẩy.

Quách lão hán kinh ngạc đi tới nhìn thoáng qua, chỉ liếc mắt, sắc mặt của lão liền trở nên trắng bệch. Quách gia nương tử cầm trong tay một con rối, chắc là tối hôm qua bị người nào đó ném vào, con rối đã bị máu thấm ướt, vết máu đã khô, lộ ra màu đỏ thẫm đáng sợ.

Càng khiến cho người ta khiếp đảm kinh sợ chính là, cái con rối kia lại không có đầu, tứ chi cũng đều bị uốn éo phải tách rời thân thể, chỉ còn lại có mấy sợi dây gắn kết lấy, mềm nhũn rũ cụp xuống. Đứa con của Quách Lịch Phong đi đến bên người ông nội, nhìn thấy cái con rối không có chút hình dáng nào, nghi hoặc nói:

- Gia gia?

Quách lão hán ôm chặt cháu trai, lão dùng hết khí lực toàn thân, giống như chỉ cần lão buông lỏng tay, đứa cháu trai này sẽ không cánh mà bay, giống như...

...

Buổi tối cùng ngày, ở nhà Chu Ban đầu cũng có người đến quấy rối, nhưng là người của huyện nha đã sớm có phòng bị, đêm đó đã có sáu bảy lính tuần tra đến ở tại Chu gia. Những tên du côn kia vừa mới thò đầu vào tường nhà, trước mặt liền thấy một cái gông, lập tức chạy trối chết. Ngày hôm sau người nhà Chu Ban đầu chỉ nhìn thấy đầu tường có một vũng máu, nhưng cũng không có lưu lại vật gì đáng sợ.

...

Huyện nha tam đường, Hoa Tình Phong ăn mặc chỉnh tề, cất bước đi về phía trước, bước chân nặng nề như đeo cả khối chì, khi y đi đến cánh cửa công đường, chỉ thấy ba ban sáu phòng quan lại nhỏ, cùng bọn nha dịch đồng loạt đứng ở đằng kia, nhìn thấy đại lão gia đi ra, bọn họ không hẹn mà cùng quỳ xuống:

- Đại lão gia!

Hoa Tình Phong đứng lại, sắc mặt khó coi nhìn bọn họ:

- Các ngươi đến chỗ này làm gì?

- Xin đại lão gia hãy bảo vệ lẽ phải cho Quách gia!

- Xin đại lão gia vì Chu Ban đầu mà chủ trì công đạo!

- Cầu xin đại lão gia vì dân chúng Hồ huyện mà bảo vệ lẽ phải!

- Kính xin đại lão gia vì nha môn huyện Hồ chủ trì công đạo.

Mọi người trăm miệng một lời, lúc nói xong câu cuối cùng, rất nhiều người nhịn không được nước mắt chảy như mưa.

Hoa Tình Phong trầm mặc một lát, khoát khoát tay, một câu cũng không nói liền đi thẳng về phía trước, chỉ là lúc này đây bước đi của y càng thêm trầm trọng, giống như dưới chân đang đeo một trăm cân xiềng xích. Khi Hoa Tình Phong xuất hiện ở cửa ra vào đại đường, tất cả binh lính sai dịch, giống như lúa mì bị cắt ngả, đồng loạt quỳ xuống, bọn họ đều không nói gì, nhưng ánh mắt của bọn họ đã thể hiện rõ lời nói rồi.

Thiên âm lợi hại, ngay cả gió thổi cũng có vẻ hơi ngột ngạt, Hoa Tình Phong bỗng nhiên cảm giác trên người như bị một ngọn lửa nóng táp vào, quần áo dính vào sau lưng, cực kỳ không thoải mái.

Diệp Tiểu Thiên cùng Chu Ban đầu không cần người khác đỡ, bọn họ chống quải trượng đứng ở nơi đó, cố gắng giữ cho thân thể của mình đứng thẳng hơn. La Đại Hanh hôm nay không đi mở cửa hàng, vác túi sách đứng ở bên cạnh Diệp Tiểu Thiên, tuy nhiên, dáng đứng có chút gì đó không được tự nhiên.

Mạnh Huyện thừa không đi tới, y đứng xa xa dưới mái hiên của Thiêm Áp phòng, trên mặt xuất hiện một nụ cười như có như không. Đứng bên cạnh y đứng rõ ràng là Tề Mộc. Diệp Tiểu Thiên vừa mới nhìn thấy Tề Mộc, hắn liền muốn nổi giận, nhưng hắn suy nghĩ một chút, cuối cùng quyết định bỏ qua.

Cơm phải ăn từng miếng, đường phải đi từng bước một, mục đích hôm nay là thay Quách gia, Chu gia bảo vệ lẽ phải, trước tiên bắt đám người Từ Lâm, chỉ cần bắt được người nối nghiệp này, đã diệt đi một nửa khí thế của Tề Mộc, đến lúc đó lại đối phó y cũng không muộn.

Lúc này mà đi gây rối..., chỉ sợ lại xảy ra hỗn chiến, công đường sẽ không thẩm vấn được.

Gần đây Vương Chủ bộ không hề lộ diện, hôm nay xảy ra chuyện lớn và hiếm có như vậy, gã cũng đứng tại cửa ra vào Thiêm áp phòng, hai tay khép tại trong tay áo, có chút hăng hái đứng ở phía xa xa quan sát, trên mặt trước sau vẫn không có biểu tình gì.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top