Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Quân Sự Xây Dựng
  3. Đại Boss Tân Thủ Thôn (Dịch)
  4. Chương 83: Không Cần tức phụ, Nói Với Ta (2)

Đại Boss Tân Thủ Thôn (Dịch)

  • 199 lượt xem
  • 1204 chữ
  • 2023-09-10 22:01:06

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Dân làng xung quanh nhìn nhau.

Thật ra đối với việc có muốn lấy lãi hay không bọn họ cũng không để ý lắm, có thể trả lại bạc là được rồi.

Lý Nhị vốn muốn nói lãi suất thì không cần.

Nhưng nghĩ đến cách làm của Bộ Phàm nhất định là muốn dạy cho Vương Lão Tứ một bài học, hắn ta cũng không có nói gì.

"Nương, người muốn đi đâu vậy?"

Nhưng vào lúc này lại truyền đến thanh âm của Nhị Cẩu.

Dân làng tìm kiếm rồi nhìn thấy thằng bé.

Ngay lúc này hai tay tức phụ của Vương Lão Tứ ôm một bọc đồ đi ra.

"Tức phụ, bà lấy bọc đồ là muốn làm cái gì?"

Vương Lão Tứ thấy thế thì vội vàng chạy đến trước mặt tức phụ.

"Ngươi tránh ra cho ta!"

Tức phụ Vương Lão Tứ hất tay Vương Lão Tứ, trực tiếp đi tới trước mặt Bộ Phàm.

"Thôn trưởng, ta muốn về nhà mẹ đẻ một chuyến, Nhị Cẩu đành nhờ ngài chăm sóc!"

Hốc mắt tức phụ Vương lão Tứ ửng đỏ, Bộ Phàm thở dài: "Ngươi yên tâm đi, Nhị Cẩu là học trò của ta, ta sẽ chăm sóc tốt cho nó!"

"Không được! Bà quay lại đây, bà đi rồi thì ai giặt giũ và nấu cơm cho ta và Nhị Cẩu!"

Vương Lão Tứ không đồng ý, còn muốn ngăn cản tức phụ của mình, nhưng lại bị Bộ Phàm chắn trước người.

"Đa tạ thôn trưởng!"

Tức phụ của Vương Lão Tứ không để ý tới Vương Lão Tứ, nàng ta lau nước mắt, thi lễ với Bộ Phàm rồi đi ra ngoài thôn.

"Thôn trưởng, vì sao ngài lại để nàng ta rời đi chứ?" Vương Lão Tứ tức giận.

"Không để cho nàng ta đi? Chẳng lẽ còn muốn để nàng ta bị ngươi bán lại lần nữa sao?" Bộ Phàm không chút khách khí nói.

"Không phải là do ta đánh cược đến đỏ mắt sao?"

Vương Lão Tứ bị nghẹn họng.

"Tẩu tử, tẩu đừng quá đau lòng, nếu không tẩu suy nghĩ đến Tống Lại Tử ta chút đi. Mặc dù Tống Lại Tử ta nghèo khó một chút nhưng khẳng định không làm ra chuyện bán tức phụ!" Tống Lại Tử hô to một tiếng.

Bộ Phàm: "..."

Hóa ra Tống Lại Tử còn nhớ thương nàng dâu nhà người khác.

Đây chẳng lẽ chính là hạn hán mà chết, đuối nước cũng chết?

Nhưng mà Tống Lại Tử lần này tới đây cũng không phải là xem náo nhiệt không ngại chuyện lớn.

Vừa rồi Tống Lại Tử cầm hai cái rìu lớn xông tới, áp trận cho bọn họ.

"Đó là tức phụ của ta!"

Vương Lão Tứ trừng mắt nhìn Tống Lại Tử.

"Dù sao ngươi cũng không cần tức phụ, còn không cho phép người khác cần à!"

Tống Lại Tử nhún vai tỏ vẻ chẳng sao cả, dù sao hắn ta cũng quen không có mặt mũi rồi.

Lời này nói ra dân làng xung quanh cũng không nhịn được mà gật đầu.

Mặc dù bọn họ cảm thấy như vậy có chút vô đạo đức, nhưng Tống Lại Tử nói cũng không phải không đạo lý. Ngươi cũng không cần tức phụ, chẳng lẽ còn không cho phép người khác cần sao.

Nhất là ánh mắt những phụ nhân nhìn Vương Lão Tứ kia tràn đầy khinh bỉ và xem thường. Trong lòng tự nhủ sau này để phu quân nhà mình cách Vương Lão Tứ này xa một chút, đỡ bị Vương Lão Tứ dạy hư mất.

Mà suy nghĩ của những tên hán tử cũng rất đơn giản.

Sau này phải yêu thương tức phụ nhà mình hơn một chút, đừng để cho Tống Lại Tử bắt cóc mất.

Bộ Phàm cũng không biết bởi vì Tống Lại Tử làm loạn đến mức này, khiến cho hán tử trong thôn bỗng nhiên càng thêm đau lòng với tức phụ nhà mình.

"Vương Lão Tứ, trong khoảng thời gian này ngươi cứ suy nghĩ kỹ lại một chút, chờ khi nào suy nghĩ rõ ràng rồi lại đi đón tức phụ trở về!"

"Biết rồi!"

Vương Lão Tứ cũng không để việc này trong lòng.

Dù sao nhà mẹ đẻ vợ không có khả năng nuôi một đứa con gái ngoại giá cả đời, qua vài ngày nữa, hơn mười ngày sẽ bị nhạc gia của hắn ta đưa về.

Bộ Phàm hơi nhíu mày.

Đối với thái độ của Vương Lão Tứ hắn cũng có thể đoán ra vài phần, xem ra nếu không cho chút giáo huấn thì Vương Lão Tứ sẽ không biết sai.

Sau đó dân làng tản đi hết, Bộ Phàm và Nhị Cẩu trở về tư thục.

"Đa tạ tiên sinh đã cứu nương của con!"

Nhị Cẩu hiểu rõ nếu không phải tiên sinh kịp thời chạy tới, chỉ sợ nương của nó sẽ bị đám người xấu kia mang đi.

"Không cần đa tạ, Đó là những việc ta nên làm!"

Bộ Phàm vỗ bả vai Nhị Cẩu: "Đối với chuyện của cha ngươi, ngươi đừng để trong lòng, cứ tin tưởng sau này hắn sẽ thay đổi!"

"Ông ấy có thực sự thay đổi không?" Nhị Cẩu cúi đầu, có chút mất mát nói.

"Có, ngươi không tin lời tiên sinh nói sao?" Bộ Phàm cười nói.

"Không, ta tin tiên sinh!"

Nhị Cẩu gật đầu, ánh mắt tràn đầy tín nhiệm.

...

Đêm khuya vắng vẻ.

Một bóng người chân đạp hư không, chậm rãi đáp xuống vào trong viện của Vương Lão Tứ, bên người còn có một tiểu bạch lư, trên lưng tiểu bạch lư kia còn có một đứa bé gái đáng yêu.

"Ta nói các ngươi không ngủ đi, đi theo làm cái gì chứ?" Bộ Phàm không nói gì.

"Ca ca, lần trước ngươi đã hỏi rồi, chúng ta đừng lãng phí thời gian, mau tiến vào vấn đề chính đi!" Hỏa Kỳ Lân có chút kích động.

"Đói!" Tiểu bạch lư hí một tiếng.

"Tiểu Bạch nói nó cũng giống như vậy!" Hỏa Kỳ Lân bổ sung.

Bộ Phàm: "?"

Tại sao lại có cảm giác quen thuộc không thể giải thích được đây?

Tiến vào phòng Vương Lão Tứ.

Đi tới trước giường, nhìn Vương Lão Tứ đang ngủ say, Hỏa Kỳ Lân vội vàng nói: "Ca ca, có phải ngươi lại muốn dùng chiêu thần thông lần trước dùng với Chu bà tử không?"

"Không khác lắm!"

Khóe miệng Bộ Phàm nhếch lên một nụ cười xấu xa.

Một tay bóp huyệt, ngón tay di động một chút, nhất thời một luồng ánh sáng dừng ở trước trán Vương Lão Tứ.

...

Vương Lão Tứ mơ một giấc mơ rất dài.

Trong mơ hắn biến thành tức phụ Lưu Thủy Tú của hắn ta, nhìn thấy bản thân cả ngày đều uống đến say khất mới trở về, sau đó giơ nắm đấm chân lên chào hỏi trên người hắn ta.

Cảm nhận được đau đớn thấu xương kia, Vương Lão Tứ hận không thể liều mạng với bản thân trong mơ.

Nhưng sức lực của hắn có lớn hơn nữa, cũng không bằng một hán tử.

Vừa phản kháng được một chút thì bản thân trong mơ giơ nắm đấm lên hung hăng đập tới.

"Đừng mà! !"

Cả người Vương Lão Tứ kinh hoàng ngồi dậy.

Nhìn vào ngôi nhà quen thuộc, ánh sáng mặt trời chiếu vào bên ngoài cửa sổ.

"May mắn chỉ là mơ!"

Vương Lão Tứ lấy tay lau mồ hôi lạnh, thở dài một hơi, khóe mắt theo bản năng liếc xuống nhìn trước ngực, hai thứ như thỏ trắng kia dường như cứ muốn nhảy từ trong áo ra.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top