Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Quân Sự Xây Dựng
  3. Đại Boss Tân Thủ Thôn (Dịch)
  4. Chương 86: Nếu Ta Là Vương Lão Tứ Thì Tốt Rồi

Đại Boss Tân Thủ Thôn (Dịch)

  • 192 lượt xem
  • 1216 chữ
  • 2023-09-10 22:02:09

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

"Cho nên trong tiềm thức của mình muốn trở thành hắn ta, trở thành người đã làm tổn thương ngươi." Bộ Phàm thở dài.

Vương Lão Tứ trầm mặc.

Chẳng lẽ thật sự giống như thôn trưởng nói.

Thật ra hắn ta chính là Lưu Thủy Tú, Lưu Thủy Tú chính là hắn ta?

Nhưng hắn luôn cảm thấy mọi chuyện không giống như thôn trưởng nói.

"Thẩm này, chuyện này ngươi nói với ta cũng thôi, nhưng ngàn vạn lần không được nói với người ngoài, nếu không rất có thể sẽ dẫn tới họa sát sinh!" Bộ Phàm nhắc nhở.

"Vì sao chứ?" Vương Lão Tứ ngẩn ra.

"Thôn bên cạnh có người có vài triệu chứng tương tự như ngươi vậy, hắn nói hắn không phải người của thời đại này, mà là từ tương lai xuyên đến đây, nơi đó có khối sắt lớn có thể bay, hộp sắt biết chạy trên đường."

"Ngươi nghĩ xem, làm gì có khối sắt nào biết bay với chạy chứ? Có đúng không?" Bộ Phàm hỏi.

Vương Lão Tứ gật đầu.

"Cái này không phải rất ngu ngốc sao?"

Làm sao một khối sắt nặng như vậy có thể bay được chứ?

"Sau đó người nọ thế nào?" Vương lão Tứ nắm lấy trọng điểm nói.

"Ai da, tất cả mọi người đều không tin lời của hắn ta, cho rằng hắn ta bị sơn tinh dã quái nhập vào, người trong thôn kia lo lắng mình cũng sẽ bị sơn tinh dã quái làm hại, đã đem người kia đi thiêu chết rồi."

"Nhưng mà ta nghe nói người đó là một người đọc sách, rất thích thu thập một số cuốn sách kỳ lạ để đọc, có lẽ người đọc nhiều loại sách này cũng sẽ giống như ngươi sinh ra bệnh tâm thần phân liệt!"

Bộ Phàm chắp tay, lắc đầu thở dài nói: "Một người đang sống tốt như vậy cuối cùng lại ngu muội bị thiêu chết."

Vương Lão Tứ nghe mà lông tơ dựng thẳng: "Ở thôn bên cạnh sao, tại sao ta chưa từng nghe chuyện này?"

Bộ Phàm lắc đầu: "Ngươi chưa từng nghe, không có nghĩa là không có, dù sao chuyện này cũng không phải là chuyện vinh quang gì, đương nhiên là càng ít người biết càng tốt!"

Vương Lão Tứ cũng cảm thấy có lý.

Nhưng nghĩ đến chuyện của hắn ta, thật đúng có vài phần giống với người nọ mà tiểu thôn trưởng nói.

Người đó tự xưng là từ tương lai đến, mà hắn cũng cảm thấy mình xuyên từ hai tháng sau tới.

"Thẩm, ngươi cũng đừng lo lắng, ta là đại phu còn là người đọc sách, đương nhiên sẽ không tin vào loại chuyện ma quỷ loạn thần này, chưa bao giờ tin!

Bộ Phàm khoát tay áo.

"Nhưng mà, bệnh của ngươi có thể lớn có thể nhỏ, sau này ngươi cần chú ý nhiều hơn, đợi lát nữa ta sẽ kê cho ngươi một toa thuốc an thần, sau khi uống xong thì vài ngày nữa là có thể khỏi."

"Chỉ là, nếu sau này Vương Tứ thúc lại bắt nạt ngươi, ngươi đừng để ở trong lòng, như vậy sẽ không tốt đối với bệnh của ngươi, ngược lại sẽ càng ngày càng nghiêm trọng."

"Ngươi có thể tới nói với ta, đến lúc đó ta và lão thôn trưởng sẽ nói chuyện với Vương Tứ thúc!"

"Ta đã hiểu rồi!"

Vương Lão Tứ không biết rời khỏi nhà Bộ Phàm như thế nào, lời của Bộ Phàm vẫn luôn quanh quẩn trong đầu hắn ta.

Chẳng lẽ hắn ta thật sự không phải Vương Lão Tứ, mà là Lưu Thủy Tú?

Tất cả chỉ là tưởng tượng của hắn ta mà thôi.

Bất tri bất giác quay về nhà.

Không đợi hắn ta phục hồi tinh thần đã được nghênh đón bằng một tiếng mắng chửi phẫn nộ.

"Không nấu cơm? Lại dám chạy đi đâu lăn lộn với dã nhân, xem lão tử giáo huấn ngươi ra sao!"

Vương Lão Tứ khôi phục tinh thần, chỉ thấy hán tử kia như hung thần ác sát cầm theo nồi lớn, bàn tay nắm chặt thành quyền muốn đánh hắn ta, lại bị Nhị Cẩu gắt gao giữ chặt lại.

"Phụ thân, nương hôm nay sinh bệnh, nương đến chỗ của tiên sinh thăm bệnh!"

"Nếu không phải Nhị Cẩu ngăn cản xem lão tử có đánh chết ngươi hay không, còn không đi nấu cơm cho lão tử!" Hán tử kia mắng to một tiếng.

Vương Lão Tứ bị trừng đến run rẩy một cái.

...

Những ngày tiếp theo.

Vương Lão Tứ rất thành thật, cũng không dám nói mình là Vương Lão Tứ nữa, bởi vì hắn ta không muốn giống như người mà thôn trưởng nói kia, cuối cùng bị thiêu sống.

Mỗi ngày đều phải thức dậy từ sớm chăm chỉ làm việc, đôi khi phải đối mặt với sự chà đạp của trượng phu không phải là người, đánh đập rồi mắng chửi.

Hắn ta không dám phản kháng vì hắn ta không thể chống lại được trượng phu của mình.

Hắn ta không dám nói chuyện bị đánh với thôn trưởng.

Bởi vì trong lòng hắn ta rất rõ, một khi nói với thôn trưởng, hắn ta chỉ sẽ đối mặt với đánh đập và mắng chửi tàn bạo hơn.

Thời gian cứ trôi qua từng ngày.

Vương Lão Tứ đã cho rằng mình chính là Lưu Thủy Tú.

"Mẹ nó, bà nương ngu xuẩn như ngươi cũng không biết kêu lên vài tiếng, khiến cho lão tử còn tưởng mình đang làm với thi thể nữa chứ!"

Vẻ mặt của Vương Lão Tứ không chút thay đổi.

Quay đầu nhìn tên hán tử kia vừa kéo quần lên, vừa hùng hổ nói chuyện.

Cho dù đã trải qua mấy lần, mỗi lần hắn ta đều cảm thấy mỗi đêm đều là một loại tàn phá đối với mình.

"Ta muốn lên trấn một chuyến, tối nay sẽ không về!" Hán tử nhìn Vương Lão Tứ một cái.

"Ngươi không thể đi, ngươi đi trấn đánh bạc sẽ thua hết sạch tiền bạc trong nhà!" Vương Lão Tứ bỗng nhiên nghĩ tới chuyện gì đó, vội vàng giữ chặt hán tử nói.

"Con mẹ nhà ngươi, dám nguyền rủa lão tử thua, xem lão tử có đánh chết bà nương như ngươi không!"

Hán tử không nói hai lời vung nắm đấm lên lập tức chào hỏi trên người Vương Lão Tứ.

"Nếu lão tử thật sự thua hết bạc, thì xem lão tử giáo huấn ngươi như thế nào!"

Hán tử hung dữ đá Vương Lão Tứ đang nằm sấp trên mặt đất, sải bước rời đi.

Vương Lão Tứ cảm nhận cơn đau xuyên thấu khắp cơ thể.

Ánh mắt tràn đầy tro tàn.

Nếu như hắn ta thật sự là Vương Lão Tứ thì tốt rồi.

Nếu như hắn ta là Vương Lão Tứ, vậy thì hắn ta khẳng định sẽ không đánh tức phụ, mà sẽ cần nàng ta, thương yêu nàng ta.

Suy nghĩ này vừa hiện lên.

Vương Lão Tứ không khỏi giật mình.

Tại sao hắn ta lại nghĩ như vậy?

Hoặc là.

Trưởng thôn đã đúng.

Tất cả chỉ là tưởng tượng của hắn ta mà thôi.

Hắn ta không phải Vương Lão Tứ, mà là Lưu Thủy Tú mỗi ngày đều bị trượng phu đánh đập.

Khóe mắt Vương lão Tứ lăn xuống hai giọt chất lỏng trong suốt.

Ngày hôm sau.

Nghe nói có người từ sòng bạc tới cửa đòi nợ, Vương Lão Tứ rất bình tĩnh, cũng không bối rối.

Bởi vì trong giấc mơ, thôn trưởng và hương thân sẽ cứu hắn ta.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top