Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Đại Chu Tiên Lại (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 19: Đoán (1)

Đại Chu Tiên Lại (Dịch) (Đã Full)

  • 285 lượt xem
  • 1365 chữ
  • 2023-01-05 22:55:39

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

“Oành!”

Hắn chỉ nói ra một chữ, một lực lượng cường đại khó có thể hình dung, bỗng nhiên từ trong hư không trào ra, Lý Mộ phun ra một ngụm máu tươi, sau đó trước mắt tối sầm, cái gì cũng không biết nữa...

Cùng thời điểm, Dương Khâu huyện nha, Lý Thanh bỗng tay ôm ngực, cảm nhận được một loại tim đập nhanh khó hiểu.

Chu bộ đầu từ nha phòng đi ra, trên mặt hiện ra nét mê mang.

Thôn xóm hẻo lánh ngoài huyện, một lão đạo lôi thôi đang biểu diễn “giấy trắng sinh chữ” cho mấy người phụ nữ nông thôn, thân thể bỗng nhiên chấn động, ngẩng phắt đầu lên, nhìn bầu trời, mắt lộ ra nét kinh hãi.

Bắc quận, Bạch Vân sơn.

Đạo môn hiện nay, tổng cộng có ba phái ba tông, trong đó tổ đình của Phù Lục phái ở đỉnh Bạch Vân sơn.

Bạch Vân sơn, ngàn đỉnh núi khoe sắc, mây mù lượn lờ, từng dãy kiến trúc rộng lớn như cung điện, ở trong mây mù như ẩn như hiện, trong ly cung, bóng người mơ hồ có thể phân biệt...

Ông!

Một tiếng chuông ngân đột ngột đánh vỡ yên tĩnh, mây mù trong núi cũng bắt đầu quay cuồng bất định, tựa như sôi trào.

Các điện xôn xao, không bao lâu, từng bóng người liền từ các nơi đạo cung bay ra, tập trung ở ngọn núi chính cao nhất.

“Đã xảy ra chuyện gì?”

“Chuông đạo vì sao vô cớ mà ngân?”

“Chẳng lẽ có đạo thuật mới chào đời, không biết là vị sư thúc nào?”

...

Khi mọi người ùn ùn nghị luận, một lão giả râu tóc bạc trắng, tiên phong đạo cốt bỗng dưng xuất hiện ở trước mắt mọi người.

“Ra mắt chưởng giáo.”

Sau khi lão giả xuất hiện, mọi người lần lượt chắp tay hành lễ.

Một đạo sĩ trung niên đi lên trước, nghi hoặc hỏi: “Chưởng giáo, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, chuông đạo vì sao bỗng nhiên ngân vang...”

Lão giả lật tay, một trang sách phong cách cổ xưa bỗng nhiên lơ lửng ở trên không lòng bàn tay lão.

Mọi người thấy trang sách đó, trên mặt đều lộ ra nét kính sợ, trang này chính là 《 đạo kinh 》 tàn thiên, trên đó ghi lại rất nhiều chân ngôn đạo thuật, là cơ sở lập giáo Phù Lục phái, được xưng là “đạo hiệt” ...

Chỉ là, đạo hiệt ngày thường bọn họ tôn sùng là thánh vật, giờ phút này lại vang ào ào, tựa như là đang run rẩy, dẫn tới thiên địa linh khí nơi đây tràn đầy hỗn loạn...

Vô số người mặt lộ vẻ kinh ngạc, rốt cuộc là cái gì, thế mà có thể khiến đạo hiệt một mạch truyền thừa với 《 đạo kinh 》run rẩy?

Chuông đạo vô cớ mà ngân, đạo hiệt đột ngột sinh hiện tượng lạ, loại cảnh tượng quỷ dị này, hoàn toàn vượt qua mọi người tưởng tượng...

Không biết qua bao lâu, lực lượng trời đất hỗn loạn chung quanh chậm rãi bình ổn, trang sách đạo trong tay lão giả cũng dần dần bình tĩnh. Ánh mắt lão xa xăm nhìn phương xa, lẩm bẩm: “Đạo kinh run rẩy, chưa từng nghe nói, không biết là phúc hay họa...”

Huyện Dương Khâu, huyện thành.

Liễu Hàm Yên cùng tiểu nha hoàn đi ra khỏi cửa, ánh mắt tiểu nha hoàn liếc nhẹ, chỉ vào mặt đất bên cạnh cửa, kinh ngạc nói: “Tiểu thư, nơi đó có người nằm...”

Một căn phòng tràn ngập hương thơm, Liễu Hàm Yên đứng ở trước giường, nhìn nhìn Lý Mộ nằm ở trên giường, quay đầu hỏi: “Đại phu, hắn làm sao vậy?”

“Kỳ quái, thật kỳ quái...” Lão giả thu hồi ngón tay đặt trên cổ tay Lý Mộ, nghi hoặc nói: “Vị công tử này mạch đập trầm ổn mạnh mẽ, không giống có bệnh...”

Liễu Hàm Yên kinh ngạc nói: “Nhưng hắn sao lại hộc máu té xỉu?”

“Nhìn từ trên mạch tượng, thân thể hắn quả thực không việc gì, chỉ là có chút thiếu máu khí hư.” Lão giả nghĩ nghĩ, nói: “Người bị thiếu máu khí hư, choáng váng chính là chuyện thường, trong cơ thể tích tụ hộc máu, cũng không phải hoàn toàn là chuyện xấu, nếu không như vậy, lão phu kê trước cho hắn đơn thuốc dưỡng khí bổ huyết, đợi sau khi hắn dùng hai thang, lại xem hiệu quả...”

Liễu Hàm Yên gật gật đầu, nói: “Cũng chỉ đành như vậy.”

Lão giả vuốt vuốt chòm râu, lại hỏi: “Như vậy xin hỏi cô nương, đơn thuốc này, lão phu là kê đơn thuốc thượng đẳng, trung đẳng, hay là hạ đẳng?”

Liễu Hàm Yên hỏi: “Có khác nhau sao?”

“Tự nhiên là có.” Lão giả giải thích: “Đơn thuốc thượng đẳng dùng, đều là dược liệu quý báu, dược liệu đơn thuốc trung đẳng, dược hiệu thấp hơn một chút, đơn thuốc hạ đẳng lại một chút nữa, đương nhiên, đơn thuốc càng tốt, giá cũng càng đắt đỏ.”

Liễu Hàm Yên nhìn Lý Mộ một cái, đôi mắt đẹp chớp chớp, nói: “Vậy đơn thuốc thượng đẳng đi, càng đắt càng tốt. Vãn Vãn, ngươi theo đại phu đi hiệu thuốc bốc thuốc...”

...

Khi Lý Mộ tỉnh lại, đầu còn vô cùng đau đớn.

Hắn nhớ mang máng, hắn ở lúc dùng 《 Đạo Đức Kinh 》 thay thế 《 đạo kinh 》, thử thi triển đạo thuật, đã xảy ra một chút ngoài ý muốn.

Hắn ngay cả câu đầu tiên “đạo khả đạo” cũng chưa thể nói ra, đã bị cắn trả mãnh liệt, hộc máu té xỉu ở cửa nhà.

Mà chỗ hắn bây giờ ở, cũng không giống như là đường cái.

Lý Mộ cố sức mở mắt, phát hiện hắn nằm ở trên giường, cả giường có được chăn hồng nhạt hương thơm thoang thoảng, một nữ nhân xinh đẹp đứng ở trước giường, mặt không cảm xúc nhìn hắn.

Liễu Hàm Yên bình tĩnh nhìn Lý Mộ, nói: “Ngươi tỉnh rồi.”

Lý Mộ từ trên giường ngồi dậy, hỏi: “Sao ta lại ở chỗ này?”

Liễu Hàm Yên nói: “Ngươi vừa rồi ngất xỉu ở bên ngoài, chúng ta giúp ngươi gọi đại phu.”

Lý Mộ từ trên giường xuống, chân thành cảm tạ nói: “Đa tạ cô nương...”

Hắn vốn tưởng Liễu Hàm Yên bụng dạ hẹp hòi, không ngờ được lòng dạ của nàng thế mà quảng đại như bộ ngực, có thể không tính toán hiềm khích trước đó, ra tay cứu giúp, trái lại mình lòng tiểu nhân, điều này làm Lý Mộ xấu hổ đến cực điểm.

Liễu Hàm Yên xua xua tay: “Chung quy không thể thấy chết mà không cứu.”

Lý Mộ chắp tay lần nữa: “Vẫn phải cảm ơn cô nương.”

“Một chút việc nhỏ, không đáng nhắc đến.” Liễu Hàm Yên lắc lắc đầu, lại nói: “Nhưng, tiền đại phu chẩn bệnh cùng tiền thuốc, vẫn cần tự ngươi trả, ta vừa rồi đã giúp ngươi trả tiền rồi, ngươi trực tiếp cho ta là được.”

“Nên vậy.” Lý Mộ từ bên hông lấy ra túi tiền, hỏi: “Bao nhiêu tiền?”

Liễu Hàm Yên nói: “Tiền chẩn bệnh một chỉ.”

Một chỉ bạc cũng không tính là đắt, Lý Mộ từ trong túi tiền lấy ra một khối bạc vụn, ước chừng hơn một chỉ, đặt ở trên ngăn tủ đầu giường.

Lý Mộ lại hỏi: “Tiền thuốc bao nhiêu?”

Liễu Hàm Yên không biết từ nơi nào lấy ra một cái bàn tính bạch ngọc, sau khi gạt lách cách một trận, nói: “Tiền thuốc mười lượng ba chỉ, số lẻ trừ cho ngươi, ngươi đưa ta mười lượng là được.”

Lý Mộ ngây ra một lúc, cho rằng mình nghe lầm, không tin tưởng nói: “Bao nhiêu?”

“Mười lượng.” Liễu Hàm Yên mang mấy bao thuốc đưa cho hắn, lại đưa cho hắn một phương thuốc, nói: “Đây là phương thuốc, ngươi nếu không tin, có thể đi hiệu thuốc hỏi.”

Vẻn vẹn mấy bao thuốc thế mà đòi mười lượng bạc, Lý Mộ tiếp nhận phương thuốc, khó có thể tin nói: “Mấy thang thuốc sao có khả năng đắt như vậy, Liễu cô nương, ngươi sẽ không bị người ta lừa chứ...”

“Ta ngược lại muốn nhìn xem thuốc gì đắt như vậy, không phải là sâm núi già trăm năm, linh chi năm mươi năm, chóp nhung hươu cực phẩm, thủ ô bảy mươi năm...”

Lý Mộ nhìn phương thuốc, thanh âm dần dần nhỏ đi.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top