Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Đại Đạo Triều Thiên (Dịch)
  4. Chương 18: Thuyết nhất bất nhị

Đại Đạo Triều Thiên (Dịch)

  • 292 lượt xem
  • 1840 chữ
  • 2022-04-10 21:00:03

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Trì Yến cười khổ, hắn rất rõ sư huynh ghét nhất chính là loại người như vậy, năm đó cho dù nhắc tới Tiểu sư thúc, cũng sẽ không có nửa điểm hảo cảm, vội vàng chuyển đề tài, nói: "Ta còn tưởng rằng hôm nay chư phong sẽ hỏi chuyện của Bích Hồ phong."

Nguyên Kỵ Kình cười lạnh nói: "Chưởng môn sư đệ không cho hỏi, ai dám hỏi?"

Trì Yến có chút bất an nói: "Cho dù không hỏi, cũng nên cho một lời giải thích chứ."

Nguyên Kỵ Kình nói: "Cứ nói Lôi sư đệ ở Triều Ca thành bị Bất Lão Lâm cùng Minh Bộ liên thủ đánh lén, bị thương một chút, đang điều dưỡng."

Trì Yến trầm mặc gật đầu.

Hắn tự nhiên biết đây không phải tình hình thật sự.

Bích Hồ phong Phong chủ Lôi Phá Vân đã điên rồi.

Từ khi hắn được đưa từ Thiên Quang phong đến Thượng Đức phong, cũng đã điên rồi.

Nguyên Kỵ Kình đi tới chỗ sâu nhất trong động phủ, đi tới trước một cái giếng.

Đỉnh Thượng Đức phong cách cách mặt đất không biết mấy ngàn trượng, cho dù trong vách núi còn vương chút nước, nhưng cũng không thể kéo lên đến tận nơi này.

Nơi này lại có một miệng giếng, thật sự là chuyện vô cùng quái dị.

Miệng giếng rất đen, không biết rốt cuộc sâu đến cỡ nào.

Cả tòa Thanh Sơn Tông, chỉ có các đại nhân vật chân chính mới biết được, khẩu giếng sâu này trực tiếp thông tới Kiếm Ngục ở dưới đất.

Trong Kiếm Ngục ngoài nhốt yêu ma mà ai cũng không muốn đối mặt, còn có đám người phản bội.

Một thanh âm cực kỳ thê lương từ đáy giếng đen tối vang lên.

Nơi thanh âm vang lên hẳn là cực kỳ xa xôi, nghe có chút mơ hồ, nhưng trong đó ẩn giấu oán độc cùng điên cuồng lại vô cùng rõ ràng.

"Cho dù không có một, vậy hai thì sao!"

Tiếng kêu này u oán tới chí cực, tựa như quỷ khóc, làm cho người ta sinh lòng khiếp sợ.

Trì Yến đã tấn nhập cảnh giới Du Dã nhiều năm, cũng có thể coi là kiếm tiên, nhưng nghe tiếng kêu này, sắc mặt vẫn trở nên tái nhợt.

Cũng có thể bởi vì, không lâu trước người điên ở chỗ sâu nhất trong Kiếm Ngục này, vẫn là Bích Hồ phong Phong chủ địa vị cực cao trong Thanh Sơn Tông ư?

Hắn hỏi: "Rốt cuộc nên làm gì bây giờ? Không thể nào đem Lôi sư đệ giam cầm như thế, hắn luôn hét một câu kia, cũng không hiểu là ý tứ thế nào, làm sao thăm dò gì được?"

"Tại sao không thể giam cầm? Bất kể vì sao mà hắn nổi điên, cũng không quản lúc ấy hắn xuất thủ có phải điên thật hay không, nhưng dám bất kính đối với Chưởng môn, chính là có nguyên do để bị giam cầm."

Nguyên Kỵ Kình nhìn đáy giếng, nghe tiếng hét thê lương kia, sắc mặt rất khó nhìn.

"Không có một, hai thì sao!"

"Không có một, hai thì sao!"

Trì Yến không hiểu được những lời này.

Cả Thanh Sơn Tông cũng không có mấy người có thể hiểu những lời này.

Hắn hiểu được.

Hắn thậm chí biết, có thể cũng bởi vì những lời này, Lôi Phá Vân mới nổi điên.

Nhưng nếu như Chưởng môn để cho hắn nổi điên, vì sao không dứt khoát để cho hắn chết? Người chết mới vĩnh viễn không thể nói chuyện, bất kể là lời thật hay lời điên khùng.

Chưởng môn tại sao còn muốn đem hắn đưa đến Thượng Đức phong? Chẳng lẽ thật sự bởi vì thượng thiên có đức hiếu sinh ư? Hay là...

Ngươi muốn dùng người điên này để dò xét ta thế nào ư?

...

...

Tỉnh Cửu sờ sờ vòng tay khẽ nóng lên, đi vào tòa tiểu lâu u tĩnh này.

Tòa tiểu lâu này ở sau Nam Tùng đình, theo đường núi mà đi bảy dặm, bỗng nhiên xuất hiện ngay trước mắt, phảng phất một đạo bình chướng, ngăn cách hai thế giới.

Hắn biết tại sao vòng tay lại nóng lên, bởi vì bức họa của mấy đời chủ nhân trước của nó, hôm nay đều đang trong tiểu lâu này.

Tiểu lâu này thờ phụng bức họa của lịch đại chưởng môn cùng với nhân vật trọng yếu trong Thanh Sơn Tông.

Lưỡng Vong phong đại biểu Thanh Sơn Tông đối ngoại chinh chiến, là một ngọn núi đã đổ máu nhiều nhất, Phong chủ các đời tự nhiên có tư cách được gọi là nhân vật trọng yếu.

Bất quá người tu đạo tuổi thọ rất dài, cho dù kết cục của phần lớn Lưỡng Vong phong chủ đều là chết trận, trong tiểu lâu tổng cộng cũng chỉ có bảy bức họa mà thôi.

Y theo ý nguyện của vòng tay, Tỉnh Cửu đem bảy bức họa này xem xét một lần, còn về phần đi quan sát các bức họa lịch đại tổ sư, hắn không muốn đi xem.

Hành lang đi tới cuối cùng, hắn dừng trước một bức họa, bức họa kia nhìn còn chút mới, hẳn là mới vẽ không được mấy năm.

Là bức họa của Cảnh Dương chân nhân.

Tỉnh Cửu lẳng lặng nhìn gương mặt tựa như thật như huyễn trong bức họa kia, nhìn thời gian rất lâu, nói: "Ta đã sắp quên dáng vẻ của ngươi rồi."

Đi ra khỏi tiểu lâu, sẽ rời khỏi phàm thế, đi tới Thanh Sơn Tông nội môn.

Tỉnh Cửu ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy các đỉnh Thanh Sơn đều ẩn khuất, chỉ còn lại có chín ngọn núi đứng dưới thiên khung.

Tầng mây ở trên ngọn núi cũng không lưu động, yên lặng phiêu tán, nơi mỏng nhất tựa như một trang giấy, cảnh vật xinh đẹp đến chí cực.

Lữ Sư chờ hắn ở ngoài lâu, thấy bộ dáng của hắn như có điều suy nghĩ, không khỏi mỉm cười, nghĩ thầm rốt cục nhìn thấy thiếu niên này có chút phản ứng rồi.

Sau đó hắn nhớ tới chính mình năm đó mới vào nội môn nhìn thấy Cửu Phong, cũng giật mình như thế, không khỏi sinh lòng cảm khái.

Những năm qua hắn thủy chung không cách nào tiến vào cảnh giới Du Dã, thọ nguyên có hạn, tiền cảnh mờ mịt, không thể làm gì khác đành rời khỏi Cửu Phong đi ngoại môn làm thụ nghiệp tiên sư.

Nếu không phải cơ duyên xảo hợp nghe được chuyện này, ở các trấn lân cận kiên nhẫn tìm kiếm, rốt cục ở sơn thôn nho nhỏ kia thấy Liễu Thập Tuế cùng Tỉnh Cửu, có lẽ cuộc sống sau này của hắn sẽ mãi gắn liền với Nam Tùng đình. Làm sao có thể như hiên tại, hắn bởi vì lập nhiều công lao được ban cho thượng đẳng đan dược, còn có thể trở về Thượng Đức phong tiếp tục tu hành, có lẽ thật sự sẽ có ngày đột phá Du Dã cảnh.

"Tỉnh sư đệ, ngươi đang suy nghĩ gì thế?" Lữ Sư mỉm cười nói.

Chỉ cần đi vào nội môn, sẽ lấy sư huynh đệ xưng hô, bởi vì đều là tam đại đệ tử, về phần cụ thể sư thừa, lại là chuyện thừa kiếm đại hội về sau, dĩ nhiên, ngươi cũng cần được sư trưởng trên đỉnh nào đó nhìn trúng mới được.

Lữ Sư xuất thân Thượng Đức phong, tự nhiên hi vọng Tỉnh Cửu sau này có thể đi tới Thượng Đức phong tu hành.

Tỉnh Cửu nói: "Cảnh Dương chân nhân đã phi thăng, cũng không chết, vì sao bức họa cũng được đặt trong lầu?"

Lữ Sư ngây ra, làm sao nghĩ đến hắn sẽ hỏi một cái vấn đề như vậy, nghĩ thầmTỉnh sư đệ quả nhiên không giống bạn bè cùng lứa, không biết có bao nhiêu đệ tử từng ở trong tiểu lâu chiêm ngưỡng lịch đại tổ sư, ai lại nghĩ tới chuyện này?

Hắn không trả lời được vấn đề này, không thể làm gì khác đành đáp bằng cười khổ, sau đó nghiêm nghị nói: "Ta sẽ về núi tĩnh tu bế quan, lần từ biệt này chẳng biết lúc nào mới gặp lại, sư đệ bảo trọng."

Tỉnh Cửu nhìn hắn nói: "Ta thấy ngươi sẽ không có vấn đề gì."

Lữ Sư cười khổ lần nữa, nghĩ thầm Tỉnh sư đệ thật là diệu nhân.

...

...

Bên trong Cửu Phong có con suối, bờ suối rải rác nhiều loại kiến trúc, tiểu viện hoặc là cao lầu, trên vách đá còn có rất nhiều động phủ.

Trước thừa kiếm đại hội cử hành ba năm một lần, đệ tử trẻ tuổi được chiêu vào nội môn sẽ ở chỗ này để học tập kiếm đạo.

Không biết bởi vì có đệ tử thường xuyên ở bên khe suối tẩy kiếm, hay là nguyên nhân gì khác, con suối này có một cái tên: Tẩy Kiếm khê.

Mà giai đoạn tu hành này của Thanh Sơn đệ tử được gọi là tẩy kiếm.

Ở nơi này các đệ tử cần liên tiếp đột phá Tri Thông cùng Thủ Nhất hai cảnh giới, cho đến chạm được vào đại cảnh thứ ba, mới có tư cách tham gia thừa kiếm đại hội.

Nếu như ở thừa kiếm đại hội được sư trưởng trên đỉnh nào đó chọn trúng, vị đệ tử kia có thể trở thành thân truyền đệ tử, tiếp xúc với Thanh Sơn Tông chân chính kiếm quyết.

Dĩ nhiên, vị đệ tử kia cũng có thể ghi danh tiến vào Lưỡng Vong phong —— nếu như các vị sư huynh mắt cao hơn đầu của Lưỡng Vong phong có thể để mắt đến ngươi.

Lưỡng Vong phong có vị trí vô cùng đặc thù ở Thanh Sơn Tông.

Ngọn núi này không có truyền thừa, cũng không có sư trưởng, nhưng các đệ tử trên đỉnh có thể tiếp nhận tất cả giáo dục kiên nhẫn nhất cùng nghiêm khắc nhất của Cửu Phong sư trưởng.

Bởi vì Lưỡng Vong phong chính là kiếm của Thanh Sơn Tông.

Trừ tu hành, chuyện trọng yếu nhất của đệ tử Lưỡng Vong phong chính là đại biểu Thanh Sơn Tông cùng ngoại giới đối chiến, cùng yêu ma kinh khủng, cường giả Minh Bộ chém giết.

Trở thành đệ tử Lưỡng Vong phong dĩ nhiên cực kỳ hung hiểm, nhưng sẽ không ngừng trong chiến đấu mà đạt được ích lợi rất lớn.

Trọng yếu hơn, đây vốn chính là vinh quang thật lớn.

Nếu như bất kể ở Tẩy Kiếm khê như thế nào khổ tu, đều không thể đột phá hai cảnh giới, không thể tham gia thừa kiếm đại hội, càng không cách nào được chư phong chọn làm thân truyền đệ tử, vậy làm sao bây giờ?

Tình huống như thế rất ít phát sinh, nhưng không phải trước giờ không hề phát sinh.

Tỉnh Cửu đi tới bên khe suối, đối mặt vị sư thúc đến từ Tích Lai phong kia, nghe được câu hỏi thứ nhất chính là cái này.

Hắn rất chân thành suy nghĩ một chút, sau đó nói: "Ta chưa từng nghĩ tới vấn đề này."

Hắn thật sự chưa từng nghĩ tới, nhưng rơi vào trong tai người khác, lời này lộ vẻ có chút kiêu ngạo.

Vị sư thúc Thích Việt phong kia chẳng những không tức giận, ngược lại nở nụ cười, vỗ vỗ vai của hắn, nói: "Không hổ là Tỉnh Cửu, đây chính là đáp án hoàn mỹ nhất."

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top