Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Đại Đế Cấm Khư: Sau Khi Sư Phó Chết, Ta Điên Rồi! (Dịch)
  4. Chương 35: Mùa Liễu Rủ Lạc Dương

Đại Đế Cấm Khư: Sau Khi Sư Phó Chết, Ta Điên Rồi! (Dịch)

  • 32 lượt xem
  • 933 chữ
  • 2025-08-21 23:04:42

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Thủ lĩnh của đoàn buôn đang làm thủ tục vào thành với đám quan binh ở cổng thành.

Lão thương nhân một mình xuống xe ngựa, hai tay đút trong tay áo, lặng lẽ nhìn tường thành cao lớn và những bông liễu trắng dần bay lên trên cánh đồng ngoài thành.

Hắn như một thương gia đã đi rất lâu cuối cùng cũng trở về quê hương, mặt đầy phong trần, nhưng vẫn bùi ngùi nhớ về mảnh đất quen thuộc này.

Cố Bạch Thủy cũng xuống xe ngựa, ngẩng đầu nhìn tòa thành cổ kính khổng lồ trước mặt.

Cổng thành dày rộng trầm trọng, tường đá loang lổ cổ kính. Bên ngoài thành Lạc Dương là một vùng đồng bằng mênh mông, hai nhánh sông Lạc Thủy uốn lượn bao quanh, khảm vào vùng đất màu mỡ chảy về phương xa.

Tiểu khất cái một mình ghé vào bên cửa sổ xe ngựa, ngơ ngẩn nhìn tảng đá lớn ở cổng thành, không biết đang nghĩ gì.

Gió nhẹ thổi, lão thương nhân phất ống tay áo, chỉnh lại y phục, rồi bình thản đi về phía cổng thành.

Cuối cùng cũng đến thành Lạc Dương, vào mùa liễu rủ, lão thương nhân đến tế viếng một người bạn cũ đã mất, cũng tiện đường tiễn biệt một người bạn nhỏ.

Cổng thành Lạc Dương đã xếp thành một hàng dài.

Có lẽ đúng như lời lão thương nhân nói, lúc này Lạc Dương đang là mùa thích hợp để du ngoạn, nên mới có nhiều người từ nơi khác đến, ăn mặc khác nhau, chờ ở ngoài cổng thành như vậy.

Cố Bạch Thủy nghiêng đầu quan sát một hồi lâu, mới phát hiện bên ngoài tòa thành cổ phồn hoa này, tụ tập đủ loại lữ khách.

Có lãng tử du hiệp đeo trường kiếm bên hông,

Có thư sinh áo gấm mặt trắng,

Có đại hán lôi thôi hở ngực,

Cũng có lão ông câu cá lười biếng xuất thần.

Những người này dường như đến từ khắp nơi, vào mùa liễu bay này tụ tập ở ngoài thành Lạc Dương, không rõ ý định, không hỏi đường về.

Một lão ăn mày quần áo rách rưới từ sau gốc liễu ven đường đi ra, một tay chống gậy trúc cong queo, một tay ôm chiếc bát sứ mẻ, lê bước chân mệt mỏi, chậm rãi đi đến cuối đoàn xe.

Lão ăn mày trông có vẻ đã cao tuổi, đầu tóc rối bù, mặt đầy bụi bẩn.

Những lữ khách xếp hàng ngoài thành không để ý đến hắn, lão ăn mày dường như không có ý định xin xỏ họ.

Cứ như vậy, Cố Bạch Thủy nhìn lão ăn mày còng lưng từng bước đi qua đám người, cuối cùng dừng lại trước mặt mình.

Tấm rèm trên xe ngựa khẽ lay động.

Cố Bạch Thủy nhìn chiếc bát sứ chìa ra trước mặt, rơi vào trầm mặc.

Hắn không biết lão ăn mày này chọn mình như thế nào.

Ngoài thành nhiều lữ khách giàu có như vậy, lại chọn trúng mình, kẻ nghèo khổ nhất.

Chẳng lẽ lão ăn mày này mới vào nghề à?

Ngay cả có thể xin được tiền của ai không phân biệt được ư?

"Ta không có tiền."

Cố Bạch Thủy nhịn hồi lâu, cuối cùng buồn bực nói một câu.

Lão ăn mày ngẩn người, sau đó lắc đầu, cố chấp đẩy chiếc bát về phía Cố Bạch Thủy.

Cố Bạch Thủy có phần bất đắc dĩ gãi đầu, do dự một lúc rồi lấy ra từ trong ngực một chiếc bánh bao đã khô cứng, ngập ngừng đặt vào bát của lão ăn mày.

Đây là chút lương khô cuối cùng còn lại của hắn từ sáng nay.

Lão ăn mày trầm mặc một lát, nhìn thiếu niên áo xanh vẻ mặt vô tội kia, mơ hồ hiểu ra điều gì.

Hắn khẽ ho vài tiếng, có vẻ ghét bỏ nhấc chiếc bánh bao ra khỏi bát, rồi chỉ vào tay phải của thiếu niên.

Cố Bạch Thủy không hiểu gì, nhưng vẫn nửa tin nửa ngờ xòe bàn tay ra, lòng bàn tay hướng lên trên.

Lão ăn mày lật úp bát, một khúc xương có vẻ như đã gặm dở rơi vào lòng bàn tay Cố Bạch Thủy.

Bề mặt khúc xương lồi lõm, trong các kẽ xương còn dính vài sợi lông, trông không được sạch sẽ cho lắm.

Cố Bạch Thủy sa sầm mặt, khóe miệng co giật nhìn lão ăn mày đang trêu chọc mình.

Nhưng lão ăn mày lại bình tĩnh, thậm chí còn ho khan dữ dội vài tiếng, khàn giọng nói:

"Đừng vào Lạc Dương, cầm khúc xương này, chạy được bao xa thì chạy bấy nhiêu..."

-

Lão ăn mày chống cây gậy, xoay người còng lưng rời khỏi đoàn xe buôn.

Cố Bạch Thủy đứng ngây ra tại chỗ, nhìn lão ăn mày buông thõng ống tay áo, chầm chậm đi về phía cổng thành Lạc Dương.

Hắn tựa như một lão già tách biệt với thế tục, theo năm tháng mà bước tới, trải qua vô vàn tuế nguyệt cuối cùng trở về toà cổ thành này.

Lão ăn mày không để ý đến bất kỳ ai đang xếp hàng ngoài thành, trong mắt lão cũng chỉ có toà cổ thành phồn hoa mà cổ kính này.

Chỉ khi đi ngang qua lão thương nhân đang xếp hàng ở cổng thành, hắn mới khẽ nghiêng đầu, nở một nụ cười ôn hoà.

Gió xuân thổi, lão ăn mày thong dong bước vào trong thành.

Một lát sau, Cố Bạch Thủy mới thở dài một hơi, vẻ mặt phức tạp nhìn... Lão ăn mày đang định chen ngang, bị quan binh giữ thành mặt lạnh như tiền ném ra ngoài.

Khí độ của cao nhân thế ngoại vỡ tan tành.

Lão ăn mày nhe răng xoa mông, lủi thủi chạy về cuối hàng, thành thật xếp hàng.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top