Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Đại Phụng Đả Canh Nhân (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 107: Thương ý (2)

Đại Phụng Đả Canh Nhân (Dịch) (Đã Full)

  • 579 lượt xem
  • 1354 chữ
  • 2021-11-22 22:57:18

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Lúc này, hắn thấy vị trí mình ban đầu ngồi, một bóng người ngồi ngay ngắn, mặc trang phục màu đen, hai tay chống đao, chỗ cổ bị vật sắc cắt phẳng, sẹo to bằng cái bát đang phun lên máu tươi.

 

Ừm?

 

Trong lòng tử tù đồ đen hiện lên một chuỗi dấu chấm hỏi, ngay sau đó, ý thức lâm vào bóng tối vô biên vô hạn.

 

Gã giang hồ mặc áo choàng mang ngân phiếu thu về trong lòng, cười khẩy một tiếng, xoay người đi ra khỏi nhã gian.

 

...

 

Gã mặc áo choàng rời khỏi Quế Nguyệt lâu, cưỡi đi con ngựa tốt lúc tới, giữ tốc độ không nhanh không chậm rời khỏi nội thành, rời khỏi ngoại thành, sau đó ở trên đường cái ra roi thúc ngựa, vó ngựa bốc lên một dải khói bụi.

 

Hắn chạy như điên hơn một canh giờ, phía trước xuất hiện một lều uống trà, bày cái bàn cổ xưa.

 

Bán trà là lão ông tóc hoa râm, lúc này không có khách nhân, lão ông tự mình ngồi ở bên cạnh bàn uống trà.

 

Gã áo choàng ghìm cương ngựa, tuấn mã hí dài nâng lên móng trước, dừng lại khi đang lao đi tốc độ cao.

 

Gã áo choàng mang cương ngựa buộc ở trên cọc gỗ ven đường, nhìn trái nhìn phải, đi về phía lều bán trà.

 

Hắn lấy ra gương ngọc thạch nhỏ, cung kính dâng hai tay: “Bang chủ, may mắn không làm nhục mệnh.”

 

Lão ông tóc hoa râm tiếp nhận gương ngọc thạch nhỏ, thanh âm trầm thấp: “Ngươi đã mang về một kẻ địch.”

 

Gã áo choàng sửng sốt, chưa tới kịp làm ra ứng đối, liền thấy lão ông phất phất tay, mang hắn đánh bay.

 

Ầm!

 

Gã áo choàng bay ngược đi vừa vặn va chạm với một luồng khí cơ sắc bén, nổ thành mảnh xác ngay tại chỗ.

 

Máu tươi như vẩy mực văng khắp nơi.

 

Lão ông híp mắt, nhìn phía cuối đường cái, một bóng người cao ngất ngang tàng chậm rãi đi tới.

 

Hắn khi xuất hiện còn ở xa xôi tận cuối, sau mấy nhịp thở, cách lão ông đã không đủ trăm mét.

 

“Dương Nghiễn, ngươi con chó của Ngụy Uyên nuôi ở bên người.” Lão ông hừ lạnh nói: “Đừng xen vào việc của người khác.”

 

Dương Nghiễn mặt đơ không chút biểu cảm: “Cứ phải quản.”

 

Lão ông giận tím mặt, cảm xúc nói không khống chế được liền không khống chế được, lạnh lùng nói: “Vậy đừng trách bần đạo không khách khí.”

 

Áo bào mộc mạc ủng hộ, từng làn khói đen từ trong cơ thể hắn tràn ra, nhô lên cao múa may, phát ra tiếng khóc lạnh lùng thê lương.

 

Dương Nghiễn nhíu nhíu mày: “Địa Tông tu là công đức, khi nào biết những kỹ xảo quỷ mị này.”

 

Khuôn mặt lão ông lồi lên mạch máu màu đen như mạng nhện, con ngươi tràn ra màu đỏ tươi, ma khí dày đặc: “Hắc, bần đạo đưa ngươi đi hỏi Đạo Đức Thiên Tôn.”

 

Trong miệng rít một tiếng, khói đen đầy trời vừa rít lên, vừa lao về phía Dương Nghiễn.

 

Dương Nghiễn mặt không biểu cảm, trợ thủ đắc lực đấu nắm đấm với nhau.

 

Phành!

 

Khí cơ cuồng bạo lấy hắn làm trung tâm, hóa thành gợn sóng khuếch tán, ven đường cuốn lên cỏ khô cùng bụi bậm, cuối cùng đụng vào trên một tầng màng mỏng màu đen.

 

Bầu trời chợt lóe ánh sáng tối đen, thể hiện ra một đại trận mỏng manh ẩm trơn, tựa như bát lưu ly úp ngược.

 

“Bách Quỷ Trận này của ta, tiến vào dễ dàng, ra ngoài liền khó khăn. Cho dù ngươi là tứ phẩm võ phu, cũng phải hao chết tươi ở chỗ này.” Lão ông giọng khàn khàn nhau ma quỷ đến từ địa ngục.

 

Giữa không trung, khói đen bị khí cơ Dương Nghiễn đánh xơ xác lại tụ tập.

 

Dương Nghiễn nhíu nhíu mày, trận pháp này cùng trận pháp của Ti Thiên Giám là hai lĩnh vực hoàn toàn khác nhau.

 

Trận pháp của Ti Thiên Giám là mượn thế thiên địa, có thể tồn tại lâu dài. Trận pháp của đạo môn là lấy sức người bố trí, không thể lâu dài.

 

Bách Quỷ Trận này phi thường khó giải quyết.

 

Trong các hệ thống tu hành lớn, đạo môn là người đứng đầu lĩnh vực nguyên thần. Đạo môn 6 phẩm âm thần, ở cổ đại cũng gọi là quỷ sai, ban đêm câu hồn phách người ta, chúa tể sự sống chết của người phàm.

 

Bách Quỷ Trận này chính là thủ đoạn tương tự.

 

Võ phu tuy cũng có rèn luyện nguyên thần, nhưng chỉ là chồng chất phòng ngự, để nguyên thần trở nên cứng cỏi, thiếu thủ đoạn công kích lĩnh vực tương quan.

 

“Ta nghe nói đạo môn bát phẩm gọi là thực khí, có thể sử dụng pháp bảo, triệu hồi thiên lôi, không để ta thể nghiệm một lần?” Dương Nghiễn mặt không biểu cảm, giọng điệu khinh miệt.

 

“Đến ngay đây!” Lão ông lại bị chọc giận, trong tay áo phun ra hai luồng ánh sáng màu máu, tựa như tia chớp màu máu.

 

Dương Nghiễn không né không tránh, tùy ý hai tia chớp màu máu công kích.

 

Leng keng!

 

Hai tia chớp màu máu chỉ cắt rách quần áo, tiếp đó bắn bay ra ngoài.

 

Đồng Bì Thiết Cốt!

 

“Vì sao không đánh trả.” Lão ông cả giận nói, khuôn mặt che kín mạch máu màu đen như mạng nhện dị thường dữ tợn.

 

“Ta đang đợi thương của ta.” Dương Nghiễn thản nhiên nói: “Nó đến rồi.”

 

Vừa dứt lời, chân trời một ngôi sao băng màu bạc sáng cắt rách không gian.

 

Cái lồng khí mỏng manh ẩm ướt trơn trượt theo tiếng mà vỡ nát, chỗ sao băng xẹt qua, khói đen “xẹt xẹt” bốc hơi lên.

 

“Bên trong không thể phá trận, vậy công phá từ bên ngoài.” Dương Nghiễn đưa tay cầm trường thương, một cây trường thương màu bạc.

 

Nói xong câu này, bóng người hắn đột ngột biến mất, giống như kết hợp một thể với trường thương, mang theo khí thế không thể ngăn cản, đâm về phía lão ông.

 

Trong con ngươi màu máu của lão ông, mảng ánh sáng bạc đó chợt lóe, không thể ngăn cản, đó là thương ý trăm trận không mài mòn.

 

Thương ý của tứ phẩm võ phu.

 

“Không!” Lão ông há mồm phun ra một viên Kim Đan lóe ra ánh sáng màu máu với ánh sáng màu đen, lao về phía trường thương.

 

Kim Đan ở trong thương ý hóa thành bột phấn, thân thể lão ông ở trong thương ý quấy thành thịt vụn, mảng hào quang màu bạc đó còn lao ra mấy trăm trượng, mang một ngọn núi xuyên thủng.

 

Bóng người lão ông ở giữa không trung ngưng tụ, nửa hư ảo nửa chân thật, hắn oán độc nhìn chằm chằm Dương Nghiễn một cái, hóa thành làn khói lao đi phương xa.

 

Dương Nghiễn xoay người nhặt lên gương ngọc thạch nhỏ, vác thương bạc, xoay người hướng phía kinh thành quay về.

 

...

 

Khói đen chạy ra mấy trăm dặm, đi ngang qua một thôn trang, liền ngừng lại.

 

Mặt lão ông ở trong khói đen như ẩn như hiện, nhìn chằm chằm thôn trang phía dưới.

 

m thần không thể hoạt động thời gian dài ở ban ngày, không có thân thể, thực lực giảm mạnh. Không thể ứng đối nguy cơ sau đây có thể gặp được.

 

Lão ông tính đoạt xá một thân thể, đồng thời cắn nuốt hồn phách thôn dân của thôn trang, bổ dưỡng cho mình.

 

Sau khi có tính toán, khói đen lượn lờ lao vào thôn trang.

 

Thôn trang một khắc trước còn sinh động chân thật, ngay sau đó đã tan vỡ như sóng nước, một cái lồng khí công đức năm màu lượn lờ dâng lên, mang khói đen vây khốn.

 

Trung ương trận pháp, lão đạo sĩ mặc đạo bào rách nát, ngũ quan khắc sâu khoanh chân mà ngồi.

 

...

 

Sáng sớm, Hứa Thất An đúng giờ tới nha môn Đả Canh Nhân điểm danh.

 

Chờ đợi sự kiện đến tiếp sau “Địa Thư”.

 

Nếu không biết kết quả, hắn luôn cảm thấy không yên tâm.

 

Tới gần giữa trưa, lại viên đồ đen ở sảnh bên cách vách Xuân Phong đường tìm được hắn, giọng cung kính nói: “Hứa đại nhân, Ngụy Công triệu hồi.”

 

Cuối cùng đến rồi... Hứa Thất An khẽ gật đầu: “Được!”

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top