- Trang Chủ
- Linh dị
- Đại Sư Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới (Dịch)
- Chương 51: Quan hệ của Tô Cẩm và Nguyên Tam Gia không thể nói 1
Diêu Nguyệt hứng thú bừng bừng chờ kiếm bộn.
Sau đó, liền nghe thấy A Cẩm nhà mình trịnh trọng nói: “Loại vật giống như lá bùa này, không cần phải mua nhiều như vậy đâu.”
Bình thường mà nói, chỉ cần không gặp phải nguy hiểm thì một tấm lá bùa có thể đeo ở trên người nhiều năm.
Cũng chỉ có mấy nhóc xui xẻo như Sở Lâm kia mới có thể liên tiếp dùng mấy tấm bùa như thế.
Ánh mắt Tô Cẩm bình tĩnh quét qua mấy người kia.
Cô đứng dậy, phát cho mỗi người bọn họ một tấm bùa hộ thân bản nâng cấp.
“Một tấm bùa giá bốn trăm tệ, chấp nhận tất cả các loại phương thức thanh toán.” Cô chỉ vào mã QR thanh toán và phương thức chuyển khoản đặt ở trên quầy.
Những người này đều đã chuẩn bị tinh thần bị xuất huyết một phen, lại không ngờ rằng người ta chỉ bán cho bọn họ một lá bùa, hơn nữa còn chỉ lấy giá bốn trăm tệ…
Tính bình quân ra, số tiền bọn họ kiếm được trong một phút đồng hồ còn nhiều hơn con số này.
Trong lúc nhất thời, mọi người bối rối hai mặt nhìn nhau.
Cầm bùa trả tiền rồi lại không vội rời đi.
“Nếu không thì lại tính một quẻ nhé?” Chạy cả đoạn đường xa như vậy tới đây, cũng chỉ tiêu có bốn trăm tệ? Nghĩ kiểu gì cũng thấy có cảm giác tiêu tiền quá ít.
Tô Cẩm liếc mắt nhìn người vừa lên tiếng kia: “Tôi không có duyên với ông nên không tính quẻ cho ông được.”
Mấy người kia: “...”
Cái cảm giác có tiền mà không tiêu được này, thực sự rất phiền muộn…
Ngược lại Diêu Nguyệt lại nhìn chằm chằm những người kia, suy tư một lúc, mấy vị này đều là nhân sĩ có tiền có quyền trong giới kinh doanh, chạy tới đây mua bùa có lẽ là vì nể mặt Nguyên Tam gia thôi.
Diêu Nguyệt chỉ suy nghĩ một lúc đã hiểu rõ.
Dù sao thì sau khi được tiểu bá vương Sở Lâm kia tuyên truyền, giả sử có thể kéo khách hàng tới thì cũng chỉ có thể kéo được mấy phú nhị đại như anh ta mà thôi.
Tô Cẩm thấy bọn họ còn không đi liền nghiêng đâu, thoáng kinh ngạc: “Mọi người mua bùa rồi mà còn chưa đi, là muốn gặp Nguyên Cảnh à?”
Tô Cẩm lập tức hiểu ra.
Cô rõ rồi.
Mấy vị này chạy tới đây ủng hộ, nhưng lại ngại không dám nói thẳng với Nguyên Cảnh là bọn họ tới đây ủng hộ, xem chừng mà muốn uyển chuyển tìm cách để Nguyên Cảnh biết.
Tô Cẩm vui vẻ lấy điện thoại ra, gửi một tin nhắn thoại cho Nguyên Cảnh.
“Nguyên Cảnh, bạn của anh tới đây ủng hộ tôi này.”
Mấy người kia vẫn đang đứng tại chỗ chưa đi: “...”
Trong phút chốc, toàn bộ mấy người kia đều ngơ ngác.
Liền vội vàng xua tay nói: “Không không không, chúng tôi không xứng làm bạn bè của Nguyên Tam gia, chúng tôi chỉ…” Chúng tôi chỉ là được lệnh tới đây để ủng hộ, mà ngoại trừ vị thiếu gia nhà họ Lục kia thì có ai dám tự xưng là bạn bè của Nguyên Tam gia đây?
Loại chuyện nhỏ nhặt này, làm sao đáng để cho Nguyên Tam gia biết được? Điểm mấu chốt chính là, bọn họ chỉ cần bỏ ra bốn trăm tệ.
Mấy người có chút kinh hoàng.
Kinh hoàng đến mức không ai chú ý tới cách xưng hô của Tô Cẩm.
Cô gọi thẳng tên anh.
Ngay sau đó, lúc mọi người còn ngơ ngác không biết làm sao, liền thấy Nguyên Tam gia từ biệt thự đối diện đi tới.
Mấy người kia: “...?”
Mẹ kiếp! Bọn họ mù rồi à???
Hay là bọn họ đang nằm mơ?
Nguyên Tam gia thế mà lại ở biệt thự đối diện?!
Cho nên rốt cuộc quan hệ của hai người này là như thế nào?
Chuyện này rất đáng để người ta phải suy nghĩ sâu xa…
Lúc anh còn cách mấy bước chân, Tô Cẩm liền vẫy tay với Nguyên Cảnh ở đối diện: “Nguyên Cảnh!”
Cô vui vẻ gọi một tiếng.
Nguyên Cảnh giới thiệu nhiều khách hàng cho cô như vậy, vui quá vui!
Trong chớp mắt bước chân mấy người kia lảo đảo, trong đáy mắt tràn đầy vẻ kinh ngạc.
Cô ấy thế mà lại gọi thẳng tên Nguyên Tam gia!!!
Mà Nguyên Tam gia lại còn không hề tức giận?
Trên mặt Nguyên Cảnh mang ý cười nhàn nhạt, cùng với Nguyên Tam gia sát phạt quyết đoán trong truyền thuyết hoàn toàn không giống nhau.
Những người kia co rúm lại ở một bên, ai cũng không dám lên tiếng, chỉ dám yên lặng quan sát quan hệ của hai người này.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận