- Trang Chủ
- Linh dị
- Đại Sư Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới (Dịch)
- Chương 52: Quan hệ của Tô Cẩm và Nguyên Tam Gia không thể nói 2
Nguyên Cảnh đi đến bên cạnh Tô Cẩm, giọng điệu ôn hòa hỏi thăm: “Việc làm ăn sao rồi?”
Tô Cẩm: “Có anh giúp tuyên truyền, việc làm ăn nhất định sẽ tốt!”
Ở bên này có rất nhiều người có tiền đấy!
Hai người nói chuyện với nhau trông rất quen thuộc.
Một lát sau, Tô Cẩm quay người lại, nghiêm túc nhìn mấy vị doanh nhân thành đạt đã mua bùa kia.
“Sau này nếu các vị gặp phải chuyện không bình thường mà không có cách nào giải quyết được thì có thể liên hệ với tôi. Các vị đã mua bùa hộ thân rồi, phải luôn mang theo bên người, có thể bảo vệ cho các vị được bình an, tà ma không dám tới gần. Nếu như màu chu sa phía trên lá bùa bị mờ đi, có nghĩa là bùa đã ngăn cản tai họa cho các vị rồi, nhất định phải chú ý.”
Tô Cẩm giải thích rất cặn kẽ, về phần bọn họ có nguyện ý tin hay không thì đó là việc của bọn họ.
“Cảm ơn Tô tiểu thư!”
“Cảm ơn Tô tiểu thư!”
…
Giữa những tiếng cảm ơn, Tô Cẩm vỗ nhẹ lên vai Nguyên Cảnh.
Nguyên Cảnh nhẹ nhàng mỉm cười.
Duy chỉ có mấy vị bên cạnh kia, nhìn mà chỉ thấy run như cầy sấy.
“...” Trong thoáng chốc, bọn họ dường như đã hiểu ra được chuyện gì đó rồi.
Xem ra Nguyên Tam gia cùng vị Tô tiểu thư này, quan hệ không hề đơn giản.
Ánh mắt Nguyên Cảnh nhàn nhạt liếc qua mặt những người kia: “Còn chuyện gì nữa không?”
“Hết rồi hết rồi…”
“Không có chuyện gì hết…”
Ý tứ trong lời nói này của Nguyên Cảnh rõ ràng đến không thể rõ ràng hơn, chính là một lệnh đuổi khách, mua bùa xong rồi không còn việc gì nữa thì đi đi.
Mấy người cực kỳ có ánh mắt, tìm cớ rời đi.
Lập tức Nguyên Cảnh phân phó: “Nguyên Thất, cậu tiễn mấy người bọn họ ra ngoài đi.”
Trong lòng mấy người kia liền giật mình, bọn họ trên thương trường chìm nổi bao nhiêu năm, đương nhiên biết được Nguyên Tam gia đây là ý gì.
Bọn họ nào đáng để Nguyên Tam gia sai người tiễn ra ngoài chứ?
Sợ là Nguyên Tam gia có việc muốn giao phó cho bọn họ thôi.
Mấy người đi theo Nguyên Thất đi ra khỏi nhà họ Tô, người nào người nấy run như cầy sấy, chẳng lẽ chuyện lần này bọn họ khiến Nguyên Tam gia không hài lòng rồi?
Trong bầu không khí ngột ngạt, ai nấy đều có chút hoảng hốt.
Nguyên Thất bình tĩnh nói: “Tam gia bảo tôi đưa cho các vị mấy chữ: Thận trọng từ lời nói đến việc làm.”
Mọi người: “...?”
Nguyên Thất: “Tam gia không hy vọng nghe được tin đồn gì ở bên ngoài hết, nếu như làm ảnh hưởng đến thanh danh của Tô quán chủ…”
Những lời còn lại Nguyên Thất không nói tiếp.
Nhưng những người có mặt ở đây đều là người thông minh.
“Mặc kệ các vị là do nhà nào phái tới ủng hộ, đều phải nhớ kỹ thận trọng từ lời nói đến việc làm. Kinh Thành vẫn nên yên tĩnh như trước.”
Nguyên Thất bỏ xuống câu nói này, quay người rời đi.
Mấy người đứng tại chỗ lại hiểu rõ ý tứ của Nguyên Tam gia.
Quan hệ của Nguyên Tam gia và Tô quán chủ, không thể nói!
Bọn họ không thể báo cáo chuyện này cho người ở Kinh Thành được.
Mấy người lau mồ hôi trên trán, suy nghĩ quay về nên báo cáo thế nào…
Ôi, chuyện này thật sự khó giải quyết, hai bên đều không thể đắc tội nổi. Nhưng trong trường hợp này, đại khái vẫn phải lấy Tam gia làm đầu, dù sao thì nếu Tam gia muốn ra tay với ai thì cũng không ai có thể bảo vệ được.
Mấy người cùng rời đi, lúc đến ngoài cửa tiểu khu thì vừa lúc gặp được Tô Chính Quang đang đi vào.
Trong tay Tô Chính Quang đang ôm một đống lớn nhang.
Đây là số nhang mà Tô Cẩm đặt làm ở tiệm nhang trước đó, nhờ người giao tới đây.
Nhưng người giao hàng không vào được trong khu biệt thự.
Thế là chuyện này liền giao lại cho Tô Chính Quang, Diêu Nguyệt lấy tên mỹ miều là để ông ấy mang nhang về, cũng coi như là làm việc cho tổ sư gia, triệt tiêu một chút tội lỗi của ông ấy.
Tô Chính Quang: “...” Ông ấy có thể phản bác sao? Ông ấy căn bản không dám phản bác!
Những người kia vừa nhìn thấy Tô Chính Quang, lại nhìn số nhang mà Tô Chính Quang đang ôm trong tay, sau đó lại nghĩ đến vị Tô tiểu thư kia, lập tức ý thức được một chuyện.
“Anh Tô, vị quán chủ của Huyền Thanh quán kia có quan hệ như thế nào với anh thế?”
Tô Chính Quang cảm thán nói: “Là đứa con gái mà cách đây không lâu tôi mới tìm về được đấy.”
Mấy người kia đều sửng sốt, sau khi khiếp sợ xong, bọn họ nhìn về phía Tô Chính Quang với ánh mắt đầy ghen tị.
Bọn họ bình thường bận rộn với công việc của công ty, đối với mấy tin tức ngoài lề thế này cũng không rõ ràng lắm.
Lúc này mới biết được Tô tiểu thư chính là con gái của Tô Chính Quang, thực sự khiến họ vô cùng ghen tị!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận