Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Đại Sư Huynh Bình Thường Cũng Không Có Gì Nổi Bật (Dịch)
  4. Chương 29: Đao ở trong tay

Đại Sư Huynh Bình Thường Cũng Không Có Gì Nổi Bật (Dịch)

  • 242 lượt xem
  • 1710 chữ
  • 2023-09-04 22:45:40

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Huyền Tâm không có trả lời, gã nói gã biết đáp án.

Có người cười lạnh, cho rằng Huyền Tâm giả vờ giả vịt.

Nhưng Lục Trường Sinh tin, Huyền Tâm đã đoán được đáp án, chỉ là thứ khiến Lục Trường Sinh có chút kinh ngạc trong lòng, chính là.

Huyền Tâm chẳng những đoán được đáp án, đồng thời còn đoán được mình sẽ làm gì sau đó.

Đây mới là chỗ Lục Trường Sinh kinh ngạc.

Có điều nhìn ánh mắt tò mò của đám người, Lục Trường Sinh bắt đầu giải thích nói.

"Đáp án của cái đề này, là hàng cá tới cực lạc."

Đáp án vừa ra, đám người nhao nhao kinh ngạc, không rõ nguyên do.

"Hàng cá mỗi ngày đánh thức cao tăng đi niệm kinh, mà cao tăng mỗi ngày đánh thức hàng cá đi giết cá, kể từ đó, cao tăng mỗi ngày sát nghiệt càng sâu, mà hàng cá mỗi ngày công đức càng gia trì. Do đó, hàng cá tới cực lạc, cao tăng nhập địa ngục."

Lục Trường Sinh giải thích.

Huyền Tâm rất bình tĩnh, lại niệm một câu A Di Đà Phật.

Mà câu trả lời này, khiến sảnh đường một mảnh ồn ào.

"Thì ra là thế!"

"Hóa ra là như vậy."

"Trách không được là hàng cá tới cực lạc."

"Đại trí tuệ, đúng là đại trí tuệ."

"Thì ra là có chuyện như vậy nha."

Đám người bừng tỉnh đại ngộ, không hề nghĩ tới thì ra là nguyên nhân này, bọn họ kinh ngạc, đồng thời sau khi nghe được Lục Trường Sinh trả lời, liền không khỏi nghị luận ầm ĩ.

"Yên lặng!"

Lại một thanh âm vang lên, đám người lần nữa yên tĩnh lại.

Lúc này, lượt hỏi đáp thứ ba bắt đầu.

Do Lục Trường Sinh đặt câu hỏi trước.

"Xin hỏi pháp sư, có người Phật pháp không độ không?"

Lục Trường Sinh đưa ra vấn đề thứ ba.

"Phật độ chúng sinh, không phân cao thấp sang hèn."

Huyền Tâm pháp sư trả lời như vậy.

"Kẻ giết người cũng độ?"

"Độ!"

"Vì sao độ?"

"Bỏ xuống đồ đao, lập địa thành Phật, tự nhiên là độ."

"Bỏ xuống đồ đao, liền có thể thành Phật?"

"Đồ đao đã buông, liền có thể thành Phật."

"Đã bỏ xuống đồ đao, liền có thể thành Phật, vậy Phật môn vì sao còn cần tám vạn bốn nghìn Pháp? Chúng dùng vào đâu?"

"Tám vạn bốn nghìn Pháp, chính là phương pháp độ chúng sinh, ngàn người ngàn tướng, ngàn tướng ngàn Pháp, ngàn Pháp ngàn Phật."

Giờ này khắc này, Lục Trường Sinh và Huyền Tâm pháp sư biện pháp trở nên kịch liệt, ngươi một câu ta một câu, gay cấn vô cùng.

"Thế nếu hôm nay ta giết Phật, sau đó bỏ xuống đồ đao, vậy có thể thành Phật hay không?"

Lục Trường Sinh ánh mắt băng lãnh, trong chốc lát mây đen cuồn cuộn, sấm sét vang dội, từng chùm lôi kiếm ngưng tụ, phảng phất chỉ cần Lục Trường Sinh ra lệnh một tiếng, Huyền Tâm sẽ vạn kiếp bất phục.

Mà dưới loại áp lực kinh khủng này, Huyền Tâm chắp tay trước ngực nói: "A Di Đà Phật, chỉ cần thí chủ bỏ xuống đồ đao, liền có thể thành Phật, cho dù hi sinh tiểu tăng, nhưng có thể cảm hóa được thí chủ, tiểu tăng cũng xin nguyện ý."

"Hoang đường!" Tiếng Lục Trường Sinh như chuông đồng, lần này quát lớn nói.

"Vì sao hoang đường."

"Đồ đao không trong tay ta, làm thế nào buông xuống?"

Lục Trường Sinh hỏi.

"Đồ đao ở đâu?"

Huyền Tâm hỏi.

"Ở trong tay ngươi."

Sau một khắc, Lục Trường Sinh nhìn về phía Huyền Tâm, ánh mắt kiên định nói.

"Bần tăng không có đao."

"Nó trong tay ngươi."

"Vẫn không thấy."

"Trong tay ngươi đấy."

"Vẫn không có."

"Lau kỹ mắt đi."

"Vẫn là không có."

Huyền Tâm vô cùng kiên định nói.

Mà đúng vào giờ phút này, Lục Trường Sinh khẽ cười một tiếng nói: "Trước đó không có, hiện tại có, ngươi cúi đầu nhìn lại đi."

Thanh âm vang lên, Huyền Tâm lại nhìn một chút, gã vẫn như cũ muốn tiếp tục đối đáp.

Nhưng bỗng đột ngột, gã ngây ngẩn cả người!

Tất cả lời nói, toàn bộ kẹt tại yết hầu, nói không nên lời.

Giờ phút này, Huyền Tâm trầm mặc không nói, nhìn vào bàn tay trống rỗng, cuối cùng liên tục cười khổ.

Tiếng cười lớn dần, đám người hoàn toàn không hiểu chuyện gì xảy ra.

Hai người Lục Trường Sinh và Huyền Tâm biện pháp,

Câu nào câu nấy thiền ý mười phần, câu nào câu nấy thâm ảo vô cùng, bọn họ xem không hiểu, cũng vô pháp lý giải.

"Đa tạ trí giả giải hoặc, để tiểu tăng nhìn thấy đồ đao trong lòng."

Huyền Tâm đứng dậy, hắn hướng Lục Trường Sinh lạy chín bái, làm đại lễ Phật môn, trên mặt đầy vẻ cảm kích.

Nhưng mà Lục Trường Sinh không có nói cái gì, chỉ là lẳng lặng nhìn xem Huyền Tâm hành đại lễ.

"Ta hiểu rồi!"

Trong đám tu sĩ vây xem ở Luận Đạo Điện, có một lão giả bỗng nhiên bừng tỉnh đại ngộ, nói như thế.

"Tiền bối, ngài đã hiểu gì sao?"

"Đây là ý gì vậy?"

"Đúng đó, đây là ý gì vậy?"

"Sao ta vẫn xem không hiểu?"

"Ta cảm thấy sống trên đời, chỉ là cho đủ số mà."

Các tu sĩ thế hệ trẻ, cả đám đều không hiểu huyền ảo trong đó, hoàn toàn là như lọt vào trong sương mù, cho nên tự nhiên không chờ nổi muốn hỏi thăm đáp án.

Lão giả hít sâu một hơi.

Sau đó hồi đáp.

"Trường Sinh hỏi Huyền Tâm, có người Phật không độ hay không?"

"Huyền Tâm chắc chắn phải trả lời là không có, nếu không chính là vi phạm bản ý Phật pháp."

"Nhưng mà Trường Sinh liền bắt lấy điểm ấy, hỏi kẻ giết người có thể độ không."

"Huyền Tâm vẫn như cũ trả lời là có thể, nhưng Trường Sinh phản bác Huyền Tâm, nếu như bỏ xuống đồ đao liền có thể thành Phật, vậy Phật môn còn cần tám vạn bốn nghìn Pháp làm gì, người người bỏ xuống đồ đao, chẳng phải là đều có thể thành Phật."

"Huyền Tâm trả lời ngàn người ngàn tướng, ngàn tướng ngàn Pháp, ngàn Pháp ngàn Phật, mỗi người đều có phương pháp bất đồng, mỗi người đều là vị Phật khác nhau, cho nên bỏ xuống đồ đao có thể thành Phật, nhưng không phải người nào cũng có đồ đao."

"Nhưng lúc này, Trường Sinh lại lấy cách nguỵ biện, hỏi Huyền Tâm, trong tay mình có đao, sau khi giết Phật, nếu là buông xuống, có thể thành Phật hay không."

"Huyền Tâm kiên định sở học Phật pháp, thà rằng hi sinh bản thân, cũng muốn độ Trường Sinh thành Phật, nhưng chính là vì Huyền Tâm không ngừng kiên trì bản tâm, nên một thanh đồ đao đã xuất hiện trong lòng Huyền Tâm."

"Người ngoài cuộc thì tỉnh táo, nhưng trong cuộc thì u mê, Huyền Tâm không biết trong lòng mình đã xuất hiện một thanh đồ đao."

"Trường Sinh nói trong tay ngươi có đao, nhưng thật ra là đang dẫn dụ đồ đao trong lòng Huyền Tâm ra."

"Trường Sinh nói ba lần, đao ở trong tay."

"Huyền Tâm trả lời ba lần, trong tay không có đao."

"Nhưng vào lúc này, đồ đao đã xuất hiện trong lòng Huyền Tâm, cho nên cuối cùng Trường Sinh nói một câu, trước đó không có, hiện tại đã có!"

"Hết thảy đã sáng tỏ, đại trí tuệ, thật là đại trí tuệ, đây là đại trí tuệ chân chính nha, bần đạo tu hành một ngàn năm, cũng chưa có được trí tuệ thế này, Vô Lượng Thiên Tôn, Trường Sinh sẽ là Đệ nhất nhân của Đạo môn chúng ta."

Lão đạo nói thế đấy, lão cứ không ngừng tán thưởng Lục Trường Sinh đại trí tuệ.

"Là sao là sao, ta nghe còn chưa hiểu nha?"

"Cái gì đồ đao với không đồ đao, đao ở đâu vậy?"

"Ta đã hiểu, ta hiểu được rồi!"

"Ta cũng minh bạch."

"Ngươi hiểu cái gì đấy?"

"Ta hiểu cái gì là đồ đao rồi."

"Còn ngươi minh bạch cái gì?"

"Kỳ thật ta không quá rõ, nhưng ta thấy tất cả mọi người nói hiểu, cho nên ta cũng nói hiểu."

"Ặc...."

"Ngươi thật là thành thực."

"Ai da, các ngươi đừng có chém gió lung tung, tiền bối ơi, đồ đao rốt cuộc là cái gì vậy?"

Mọi người cứ nghị luận ầm ĩ.

Mà lão đạo kia thì hít sâu một hơi.

Sau đó mở miệng nói: "Cái gọi là đồ đao, kỳ thật chỉ là chấp niệm mà thôi."

Cuộc nói chuyện này, trong chốc lát đã khiến đám người hoàn toàn minh bạch.

"Chấp niệm? Ta hiểu được rồi!"

"Ta cũng minh bạch."

"Có sao nói vậy, lần này là ta hiểu thật."

"Thì ra là như vậy?"

"Đồ đao chính là chấp niệm! Chấp niệm chính là đồ đao! Huyền Tâm quá chấp niệm, hắn mang theo đồ đao mà đến, nhưng hắn không biết, Trường Sinh sư huynh từ lúc mới bắt đầu đã biết, cho nên, lấy vấn đáp hỏi, lấy đề làm đề, cảnh giới thật cao, cảnh giới thật cao mà."

Đám người hoàn toàn bị đại trí tuệ của Lục Trường Sinh chinh phục.

Lần vấn đáp thứ ba, đối với Huyền Tâm mà nói, gần như là sự đả kích trí mạng.

Đích xác, giờ này khắc này, Huyền Tâm sau khi làm ba bái chín lạy, liền đứng dậy nhìn phía xa xăm, ánh mắt rất bình tĩnh.

Qua ước chừng nửa canh giờ.

Rốt cuộc, Huyền Tâm chậm rãi mở miệng.

"Ta thua rồi!"

Ba chữ, nhấc lên sóng to gió lớn.

Mười hỏi mười đáp, mới tiến hành bất quá được một nửa.

Huyền Tâm liền nhận thua.

Chuyện này.... Làm cho người người ngoài ý muốn.

Chẳng qua, Huyền Tâm vẫn tiếp tục mở miệng nói.

"Có điều tiểu tăng còn có một số nghi hoặc, hi vọng trí giả có thể giúp tiểu tăng giải hoặc."

Huyền Tâm nói như thế.

Gã nhận thua!

Biện pháp thất bại!

Thua sạch sẽ, thua rối tinh rối mù.

Nhưng gã vẫn như cũ không phục.

Chấp niệm quá sâu.

Cho nên trận giao đấu vẫn còn tiếp tục.

Giờ này phút này.

Gió mát phất qua.

Lá phong tung bay, lướt qua khắp nơi trong không trung.

Lục Trường Sinh nhìn trông mười phần bình tĩnh.

Hắn không có trả lời Huyền Tâm.

Mà là nhẹ nhàng vung tay, kẹp lấy một mảnh lá phong đỏ.

Ánh mắt hắn rất bình tĩnh, tràn đầy trí tuệ.

Các loại huyền pháp cứ lóe lên xung quanh, lộ ra vẻ bất phàm, nhìn như một vị Trích Tiên, tiên khí mười phần.

Tiếng chuông cổ của Đại La Thánh Địa vang lên.

Hết thảy cứ yên tĩnh như vậy, gột rửa hết thảy phiền não trong lòng mọi người.

Hắn không có nhiều lời, xem như đã đáp ứng.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top